Ngươi nha, sao có thể như vậy, ta không phải làm việc cho chính phủ thế giới, ta là bị hai người kia bắt cóc lên thuyền.
“Không có khả năng...”
Tùy ý, ngươi hỏi không phải liền biết.
Nghe Sabo kể lại mọi chuyện, Dragon thần sắc biến đổi, không có lí do gì Kenji ngủ bị chộp lên lại không tỉnh dậy, chỉ có thể nói là Kenji cố ý.
Dragon! Ta biết ngươi suy nghĩ gì, ta cũng liền nói thẳng đi, ta đến đây khôi phục trí nhớ cho Sabo, còn có đến nói về con trai ngươi.
“Khôi phục trí nhớ cho ta, ngươi biết ta... Còn Dragon có con!!!”
Mọi người biết Sabo mất trí nhớ, nhưng khi nghe Dragon có con trai ai cũng khiếp sợ không thôi, Dragon vẫn luôn bí ẩn chỉ biết hắn tới từ Biển đông nhưng không hề nghe nhắc tới gia đình hai chữ.
“Con trai ta!!!”
Được rồi, đứng đây sao nói chuyện, cho ta miếng nước đi, khát quá không nói được.
“...”
“Đi theo ta.” Dragon không biết suy nghĩ gì, nhưng nhìn vào mắt có thể thấy được sự hoài niệm và tự trách trong đấy, tất nhiên rồi, vứt bỏ con ruột đi thực hiện lí tưởng, không chỉ riêng Dragon còn có Yasopp, những người này có thể nói là tiêu biểu của các dân chơi, Đam mê mà.
Vào trong hang động, Kenji không khỏi dơ ngón cái cho Dragon, hang động rất rộng còn có thông gió được ngụy trang rất tốt, không hề có bụi bặm hoàn toàn ấm cúng sáng xủa.
“Nói một chút về Luffy đi.” Dragon mở miệng trước cũng không để ý Kenji ngó ngang ngó dọc.
Đúng lúc đó, hải âu đưa tin thả một tờ báo xuống, Dragon cầm tờ báo cũng không đọc mà để một bên, khuôn mặt vẫn nhìn Kenji.
Không riêng Dragon, mọi người cũng ngồi ngay ngắn để nghe Kenji nói về con trai Dragon.
Đọc báo đi, bên trên có ghi chép đến con trai của ngươi.
“Ân!!” Dragon lại lật một tờ báo ra, đập vào mắt là Monkey D. Luffy tiền truy nã 30 000 000 berry.
Khuôn mặt Dragon hơi có chút biến đổi lại như cũ, mọi người cũng không để ý, nhanh chóng đoạt lại tờ báo tranh nhau nhìn.
“Ồ đây là con trai Dragon sao... Ừ, khuôn mặt khá giống đấy...không nghĩ đến lại là hải tặc nha.”
Mọi người bàn tán cuối cùng mới đến Sabo, Sabo xem xong thần sắc vẫn bình thường, tuy có trầm mặc như suy nghĩ gì lại khẽ vuốt chán.
Ngươi cảm thấy sao, Sabo??
“Có chút quen, nhưng lại không thể nhớ rõ..”
Dragon kinh ngạc nhìn Kenji, “ngươi là nói Luffy bị truy nã cùng trí nhớ Sabo có quan hệ sao.”
Có quan hệ nhưng nói sau đi, ngươi không cảm thấy lo lắng cho Luffy sao?.
“Ta không biết lo lắng ra sao, đó là ước mơ của nó, nó thực hiện nó, ta ủng hộ là được rồi, nói đến ngươi cùng Luffy có quen biết sao, tại sao ngươi lại vì nó đến tận đây để nói chuyện với ta.”
Hắn gọi ta là anh rể, ta đã sống với Makino ở đó hơn 10 năm sau đó chúng ta rời đi, ngươi hiểu?
“Ra vậy, xem ra các ngươi quan hệ rất tốt, không nghĩ ngươi lại cùng Makino a.”
Không quan hệ, ngươi vẫn là đến Logue Town đi, ngươi cũng muốn gặp một lần không phải sao, nếu ngươi không đi mà nói, sợ rằng hắn sẽ chết!
“Ý gì??” Dragon có chút khẩn trương, nhìn Kenji như muốn xem đáp án.
Smoker đang ở Logue Town, Luffy còn quá yếu để đối đầu với hắn, ngươi có nên đi giúp đỡ con trai ngươi không đâu, dù sao đây cũng là bước chân đầu tiên hắn đặt vào đại hải trình.
“Có thể...coi như đây là món quà tạ lỗi bao nhiêu năm qua đi, vậy còn trí nhớ của Sabo có liên quan gì.”
Hắn a, hắn là anh trai của Luffy.
“Anh trai??, Sabo cũng là con của Dragon...”
Mọi người trong này bao quát xung quanh đều nổ lớn, “Dragon a ngươi cất quá kĩ...”
Dragon vẻ mặt mộng bức, bao quát Sabo...
“Không? Ta chỉ có một đứa con duy nhất, Sabo ta là cứu được, trước đó ta không biết.”
Ta cũng không có nói hắn là con ngươi.
“Không phải sao!!” Lại một lần nữa mọi người tập chung nhìn Kenji
Hắn là anh em kết nghĩa với Luffy, cùng hoả quyền Ace, Kenji bình tĩnh nói, không để ý đến thần sắc không ngừng biến đổi Sabo.
“Ta không thể nghĩ ra, ta chỉ mang máng đã từng như vậy...” Sabo ôm đầu, mồ hôi vẫn chảy ròng xuống như đau đầu suy nghĩ mãi không ra.
“Không cần vội Sabo”
“Đúng.. Sabo kun không cần vội, từ từ đi.”
Xem ra phải giúp ngươi gợi một ít a. “Trẻ con thì không nên cất dấu tiền.”
???
???
???
“Là sao??? “
Mọi người nghi hoặc thì lại để ý đến Sabo trừng to mắt nhìn Kenji,...
Bỗng ôm đầu ngất xỉu tại chỗ.
“Sabo....Sabo...”
Không có gì, kí ức quay lại đầu có chút đau nghỉ một giấc liền tốt, Kenji mỉm cười không để ý nói, không nghĩ đến trước kia trêu chọc một ít mà tạo nên bóng ma ám ảnh lớn như vậy.
“Chẳng lẽ nói, câu nói đó làm Sabo khôi phục kí ức sao... Hư cấu vậy.” Koala khó hiểu đánh giá đang ngồi trẻ tuổi nam nhân.
Đến, Em dâu gọi một tiếng đại ca.
Kenji cười mỉm nhắm tịt mắt thần tình thèm ăn đòn nhìn Koala.
“...”
Koala mặt đỏ không nói, mọi người cười nhạt không có bóc ra, quan hệ Koala và Sabo toàn bộ quân cách mạng ai cũng biết đến.
Dragon, muốn hợp tác hay không.
“Hợp tác chuyện gì.” Dragon kinh nghi nhìn phía Kenji.
Ta có thể cho ngươi thuê vua biển, yên tâm nể mặt Luffy cùng Sabo giảm giá ngươi 10% thuê 10 tặng 1, 100 tặng 20.
“Vua biển... Ngươi có sao,“ Dragon không nghĩ hợp tác lại là loại này.
Ra biển đi, cho ngươi xem.
Mọi người tò mò nhìn Kenji cũng liền đi theo hướng biển, Kenji đứng lẳng lặng ở đó.
“Vua biển 20,30 mét ta vẫn là thôi đi, ta tùy tiện, cũng có thể bắt lấy vài đầu.”
Nhìn!!
Kenji không nói nhảm kết một vài ấn, Khẽ cắn ngón tay đập mạnh xuống biển, biển tựa như một bức hình vẽ, đồ án như mạng nhện vẽ ra, một làn khói trắng bỗng nổ đến.
Xuất hiện là một đầu Vua biển to hơn 50 mét, khuôn khổ mập mạp còn có chút ngốc manh, Kenji vẫn là đứng lẳng lặng bên trên.
Thấy chưa Dragon, vua biển của ta chất lượng nhưng là nhất lưu, toàn bộ đều có hình thể lớn hơn con này.
“Chủ nhân...” Orochi vừa xuất hiện bỗng khuôn mặt manh manh mở miệng nói tiếng người.
Vãi!!! Ivankov đơ cả người miệng lẩm bẩm... Vậy mà nói tiếng người.
Không riêng Ivankov, ngay cả Dragon cùng quân cách mạng cũng khiếp sợ nhìn Orochi, vua biển vậy mà nói được tiếng người.
Thế nào, hợp tác không.
“Trước khi hợp tác, ta có thể hỏi ngươi là Poisaidon sao.”
Không phải, mà ngươi cũng có thể nghĩ là vậy, kì thật thấy vua biển nhận người làm chủ nhân, một số nhân vật biết hàng sẽ nghĩ ngay đến Poseidon, bao quát Dragon cũng không ngoại lệ.
“Làm thế nào hợp tác, nói rõ giá tiền đi.”
Thế này nhé, ngươi thuê 10 con ta giảm 10% lại tặng kèm 1con, mỗi con 500triệu chưa giảm giá. Tổng sẽ là 4tỉ5 10 con.
Mua 100 con ta giảm cho 20% kèm theo 20con tổng là 120 con giá 40 tỉ.
“Được, toàn bộ thuê!!!” Dứt khoát trả lời Dragon đồng ý luôn, có đám này vua biển, sau này nếu phát sinh chiến tranh sẽ là một lá bài to lớn, hơn 100 đầu kích thước toàn bộ hơn 30 mét.
“Làm sao để gọi ra.”
Không cần lo lắng, Kenji lại móc ra một quyển trục dài, bên trong có danh sách 120 con, ngươi muốn gọi ra chỉ việc điểm ngón tay xuống là được.
“Lại còn có thần kì như vậy.” Dragon không tin liền điểm nhẹ ngón tay vào ô, bỗng nhiên cả đám mọi người như bị đẩy mạnh lên.
Chuyện gì!!?
Một làn khỏi trắng tản đi, một đầu quái vật xuất hiện so Orochi kích thước nó còn lớn hơn gần gấp đôi, mọi người thì đang đứng tại trên đầu nó.
“To quá!!!”
Ngươi vừa phung phí một con rồi đấy, bất quá ngươi có thể ra lệnh cho nó một lần, xong sẽ biến mất.
“Đi xuống bảo vệ hòn đảo này đi,“ nghe thấy Dragon ra lệnh đầu này hải vương bỗng nhiên lung lay trườn mạnh xuống biển, Ầm Ầm Ầm.. như sóng thần một dạng, nước bắn lên tung toé vì không chịu nổi kích thước của nó.
Không nghĩ đến Dragon... Ngươi so ta còn vô liêm sỉ, ngươi cho nó bảo hộ hòn đảo này, bao giờ nó mới xong chuyện, được trở về!!!.
“Đây cũng trách ta rồi, ta chỉ cho nó duy nhất một nhiệm vụ.”
“...”
“Long trảo thủ.” Một trận gió vụt qua Sabo từ lúc nào đã ở trên không, lấy tốc độ éo xuống cực nhanh cào về Kenji.
Tên nhóc con này làm sao?? Hời hợt dùng bàn tay đỡ lấy, lại thuận thế kéo Sabo xuống,Kenji nghi hoặc nhìn Sabo.
“Đỡ được Long trảo thủ hời hợt vậy!!!Sabo trừng lớn mắt nhìn Kenji.
Kenji không để ý chút nào,“khôi phục trí nhớ rồi sao, ừ!! So với Ace cùng Luffy chỉ mạnh không yếu.”
“Ngươi!!! Ngươi là tên chết tiệt 10 năm trước trêu đùa chúng ta.”
Thôi thôi... Các ngươi đám nhóc này tự có tật giật mình, quay ra trách ta rồi.
“Không phải ngươi chúng ta sẽ như vậy vất vả... Ace, Luffy khoẻ không...” Sabo bỗng lại mềm rất nhiều, nghĩ đến đã lâu không gặp 2 người, Sabo bỗng nhiên vui vẻ trở lại sâu hơn là hoài niệm.
Bọn hắn tưởng ngươi đã chết, mà không quan trọng, sẽ rất nhanh các ngươi có thể gặp lại.
Gọi ta một tiếng đại ca, ta dạy cho ngươi một chiêu thức, hắc hắc.
“Hừ! Không có đâu,“
Xùy!! Trước kia hai đứa các ngươi đến nhà ta ăn cơm chùa ta vẫn không có đòi tiền, nói ta cũng vừa vặn nhớ ra.
“Hừ, ta ăn nhà chị Makino ăn của ngươi hạt cơm nào.”
Ai nha... Makino là vợ ta, còn cơm canh cũng là ta ra ngoài săn giết hải tặc kiếm nổi.
“Ta mới mặc kệ, dù sao ta ăn của chị Makino.”
Ha... Thôi được rồi, cũng nên đến thời điểm ta rời đi, tạm biệt nha nhóc Sabo, ân ta để góc giường ngươi một vật, đến rồi mở ra nha.Kenji cười nhạt nhảy lên đầu Orochi cấp tốc rời đi.
“Cứ vậy rời đi sao??” Dragon không nghĩ đến Kenji tới đây chỉ đơn giản vậy.
“Ha tạm biệt.”
Mọi người thấy Kenji rời đi cũng quay về trụ sở, còn lại Sabo nhìn Kenji rời đi xa xa, còn có Koala một bên ngồi đợi.