“Rốt cuộc tại sao thanh niên kia tại sao như vậy la hét đâu? Lẽ ra nên cảm giác vui mừng khi được tha chết chứ...con người thật là khó hiểu sinh vật.” Renji một bên lắc đầu khó hiểu.
“Ha ha, có lẽ không thể chập nhận được thất bại đi, hay nói cách khác là thua không nổi, những người này thường không có tiền đồ.”
“Ý cậu là sao?” Nhìn Kenji nói, Renji chỗ hiểu chỗ không hiểu, đây quá mới lạ nhiều cái cũng chưa từng nghe ai nói trước kia.
“Thì hắn, không chấp nhận được thất bại làm sao có thể mạnh hơn đâu, nếu ngay cả thất bại cũng không dám chấp nhận tin tưởng thì xem ra hắn cũng chỉ như vậy mà thôi, những người này dễ chết lắm này.” Kenji cười một cái từ chối cho ý kiến.
Renji cũng gật đầu ghi nhớ kĩ những lời này nói, tin tưởng bản thân sau này có thể có cơ hội dùng đến. Cũng kì lạ thay Renji đối người khác sẽ rất ít khi mở miệng nói chuyện, Kaneki tối qua một dạng Renji liếc thậm chí cũng không liếc, nhưng Kenji lại tạo cho bản thân một cái gì đấy hiếu kì, bắt buộc bản thân phải mở miệng hỏi, còn Kenji như cái gì cũng biết một dạng đều trôi chảy giải đáp.
Kenji cũng từ đó chiếm được Renji tán thành coi là một thành viên chính thức Anteiku, phải biết rằng Kaneki sau khi trận chiến với Amon mới may mắn được Renji nhìn vào, cũng chỉ đơn giản vậy mà thôi không có nghĩa là chấp nhận, mãi về sau bị Jason bắt mang đi, Renji mới chính thức nhìn nhận đến Kaneki và đi giải cứu.
Nhưng mà Renji không biết, sở dĩ Kenji như vậy tất cả là thuyết âm mưu cả, phải biết Renji nhưng là cậu ruột Touka đấy. Tạo ấn tượng tốt trước mặt phụ huynh nhưng là vô cùng cần thiết.
Hai người đi xe trở về cũng là trời tối, hôm nay đi rất nhiều nơi, Kenji đại khái hiểu được một chút công việc của Renji, xét theo một góc nào đó Renji giống như là người trung gian, là người có nhiều ảnh hưởng giới Ghoul, chuyên đi thu thập tình báo cũng như giải quyết ngầm mâu thuẫn các Ghoul khác, cũng là người phụ trách quản lí tiết điểm giữa các khu mâu thuẫn.
Kenji chính là cũng muốn cái này công việc, thứ nhất là có thể được đi đánh lộn, thứ hai là đỡ nhàm chán, nghĩ là làm Kenji trực tiếp gọi điện cho hiệu trưởng xin nghỉ dạy.
“Cậu chắc chắn muốn dừng công việc tại trường học sao? Công việc đó nhưng tránh tai mắt rất tốt, dễ dàng ẩn giấu thân phận hơn.” Renji có chút không hiểu nhìn bên cạnh Kenji.
Kenji nào có cái này rảnh rỗi đi dạy học a, chỉ là hệ thống tự tạo thân phận cho mà thôi nghỉ liền nghỉ, dù sao mục đích ban đầu cũng chỉ là tiếp tận Touka, giờ hoàn thành cái này mục đích rồi cái này thân phận cần cũng được không cần cũng chẳng sao.
“Yomo-san a... cái nào công việc làm lâu quá cũng không tốt, làm giáo viên cũng như vậy, nếu để CCG nghi ngờ ta, kiểu gì cũng điều tra đến Touka cùng người khác mặt kia, vì chúng ta cùng một nhà.”
“Ra vậy, không nghĩ cậu nghĩ xa đến thế.”
Kenji không biết rằng mình chỉ biện bừa một cái lí do không nghĩ Renji đối với Kenji độ hảo cảm lại tăng thêm một tầng nữa, nếu để Kenji biết được hẳn phải phì cười không thể, Không có đâu Yomo-san, ông bạn hiểu lầm rồi ta chỉ là lười thôi.
Hai người tùy tiện nói chuyện cũng liền vứt con xe một chỗ, xe này cũng chỉ là trên đườg cướp được mà thôi, xong việc liền vứt, hai người thuận đường đi bộ trở về Anteiku.
Vào trong nhà, Touka cùng Kaneki đã sớm trở lại, đồng thời phát hiện hai thân ảnh mới, là hai mẹ con Kenji ẩn ẩn đã đoán ra được rồi, nếu như hai người này ở đây vậy Jason bên kia cũng đã giết chết chồng của người này rồi, vì sự xuất hiện của Kenji cùng Yomo nên cũng không phát sinh đoạn hí kịch kia là Jason cùng Mado, Amon giao thủ, nhưng sự thật Jason giết chết Fueguchi là không thể tránh khỏi.
Hai người này là Fueguchi Ryouko cùng Fueguchi Hinami, đến đây để tránh mũi nhọn của Jason.
Hai người trở về cũng cùng Yoshimura rời đi không có giao lưu nhiều cùng hai mẹ con chỉ đơn giản chào hỏi mà thôi, Kenji cũng không cần giới thiệu, thực tế vài ngày trước cũng có gặp qua một lần.
“Mọi người hạn chế ra ngoài đi, cũng không nên chạy loạn, bồ câu đã đến đây rồi, ta nhắc đến vậy thôi, Fueguchi phu nhân nên hiểu rõ, bồ câu đến đây không chỉ riêng vì Rize mà còn là vì hai người nữa đấy, nếu có gì cần làm ta có thể giúp.”
“Cảm ơn cậu Kenji-kun, Yoshimura đồng ý cho chúng ta ở lại đã là giúp đỡ rất lớn rồi.”
“Vậy mọi người nghỉ ngơi sớm đi.” Kenji bỏ một câu cũng hướng lên lầu, Renji cùng Yoshimura đã tại trong phòng đợi sẵn.
“Mọi chuyện cũng vừa nghe Yomo nói qua một lần rồi, vậy Kenji-kun cậu có ý kiến gì không.” Yoshimura cũng không phải người nặng nhẹ, đã hai người đều ở đây vậy phải hỏi cả hai ý kiến, tìm ý kiến tốt nhất để đối phó.
“Ta nghĩ CCG không đáng lo đâu, bọn chúng đến là vì Fueguchi một nhà, chỉ cần hạn chế hai mẹ con cô ấy ra đường sẽ ít bị để ý hơn CCG cũng không thể tìm ra, chân chính mọi người cùng lưu ý chính là Aogiri, Jason đến đây mọi người biết chứ, không phải để đối phó gia đình nhà Fueguchi đâu, Hắn giết chồng cô ấy chỉ vì đắc tội thôi, nhưng chân chính Jason đến đây là.
“Vì Rize đúng không?”
“Vâng, là vì Rize, hắn cũng không biết chuyện cố ấy tai nạn biến mất, chắc chắn sẽ cho người đến đây, tuy Jason không có nhiều ảnh hưởng trong Aogiri nhưng hắn cũng là thành viên cấp cao, Ghoul thủ hạ cũng không ít, nên đề phòng, đặc biệt là Kaneki, cậu ta có mùi giống Rize.”
“Kaneki sao... Nói mới nhớ hôm nay Shuu tên kia cũng đã để ý đến cậu ta, cậu ta vẫn còn biết quá ít.”
“Shuu sao...nên để cậu ta thể nghiệm một chút, nếu không thể đánh lại cứu cậu ta một mạng cũng không sao, nếu như để cậu ta ngốc mãi tại quán cafe cũng không phải cách, chỉ kéo chân sau chúng ta mà thôi.”
“Được rồi...vậy cứ chiếu theo Kenji-kun cách làm đi, tạm thời để hai mẹ con nhà Fueguchi ẩn nấp một thời gian đi, sau đó cho họ đến khu24, cậu ở đó quen thuộc cậu thấy thế nào.”
Cái gì quen thuộc...khu24 ta nhưng chưa đi qua đây, cái này có phải hay không là tự tạo nghiệp, khẩu miệng loại kia...
“Không thể được đâu, nếu hai mẹ con nàng đến khu24 chỉ có thể làm thức ăn cho Ghoul khác gặm nhấm mà thôi, ta từng ở đó đoạn thời gian dài ta biết mà, vẫn là để hai người sống ở đây đi, để Ryouko-san cùng Touka-chan một nhóm đi kiếm thức ăn, chia đều ra đi tôi vẫn cùng Yomo-san một nhóm, Hinami còn nhỏ không đáng để đến cái hố phân đấy.”
Thấy Kenji kiên quyết, Yoshimura cũng thở dài gật đầu đồng ý rồi, tuy biết hai người sống ở đây rất có thể mạo hiểm lớn, nhưng cũng hết cách rồi.
“Vậy cứ theo Kenji-kun cách làm đi.”
“Vậy ta đi trước.”
“Ân, mọi người nghỉ ngơi sớm đi.”
Nghỉ ngơi?? Ta phải bồi dưỡng tình cảm... Nhưng cái này Kenji cũng không có nói, Kenji cười cười lén la lén lút đến cửa nhẹ gõ cửa phòng.
“À ha...cửa không khóa.” Kenji cười gian một tiếng.
“Kenji-san... Anh định.” Kaneki nghi hoăc nhìn Kenji lén lút nhất thời không biết làm sao mở miệng, mới nhẹ nhàng nói nhỏ một câu, ai biết được Kenji tựa như con mèo bị nhẫm đuôi nhảy cẫng lên.
Kenji trên đầu gân xanh nổi lên, lạnh lẽo đảo qua Kaneki, tay phất phất như đuôi ruồi một dạng, Kaneki miệng co giật cũng không dám ý kiến chỉ biết rời đi.
Thấy Kaneki rời đi, Kenji mới thở phào một cái nhẹ nhàng đẩy cửa chui vào.