CHƯƠNG 4
“Ân. . .”Vô ý thức phát ra thanh âm ngọt ngào đầy thỏa mãn.
“A, tiểu Dạ nhi của trẫm thanh âm hảo ngọt.” Chấm dứt nụ hôn, phụ hoàng vừa lòng nhìn thấy hiện tai gương mặt ta tràn ngập ý loạn tình mê. Ta tựa vào ngực phụ hoàng mở miệng thở gấp, ngươi nghĩ muốn nghẹn chết ta a.
“Tiểu Dạ nhi, thoải mái không?” Đôi tay mang ma lực của Phụ hoàng di chuyển xuống phía dưới, ở gốc đùi ta lưu luyến, nhưng lại không chạm vào dục vọng đang dần ngẩng đầu của ta.
“A. . . . . . Thoải mái. . . . . .” Ta run rẩy, sớm không còn năng lực tự hỏi.
“Còn muốn càng thoải mái hơn không ?”
“Ân. . . . . . muốn. . . . . . A. . . . . .” Phụ hoàng một tay đỡ thắt lưng của ta, một tay nhẹ nhàng ma xát đỉnh dục vọng của ta.”Vậy nói cho trẫm biết, vì sao phải trang?” Sao vẫn là vấn đề này?
“Trang. . . . . . Cái gì. . . . . .” Ta ngửa đầu, chỉ biết là hiện tại phụ hoàng khiến bản thân thật thoải mái.
“Vì cái gì giả ngốc lâu như vậy, ân?” Đột nhiên cắn thực quả đã sưng đỏ đến sung huyết, nhẹ nhàng vắt một cái .
“Nha! A. . . . . . bởi. . . . . . Bởi vì. . . . . . A. . . . . . Đau. . . . . .”
“Vì cái gì?” Bàn tay của phụ hoàng đang ma xát dục vọng của ta đột nhiên tăng thêm lực đạo, thành công nghe được ta ngọt ngào rên rỉ.
“A! Vì. . . . . . Vì. . . . . . Tự bảo vệ mình. . . . . . A! Phụ. . . . . . Phụ hoàng. . . . . . Ân. . . . . . A. . . . . .”
“A, bé con thật thông minh! Nếu không phải năm ấy ngươi tranh cãi muốn đến lớp học, trẫm đến giờ vẫn còn bị ngươi lừa.” Gì? Khi đó đã biết? Hiện giờ mới tố giác, thật sự là một con hồ ly!
“Ha. . . . . . Ân. . . . . . Phụ. . . . . . A!”
“Trẫm phải trừng phạt ngươi như thế nào đây, tiểu Dạ nhi.” Xuất hồ ý liêu trên tay tốc độ tăng lên, thật sự là. . . Rất giảo hoạt .
“Dạ nhi, thoải mái không?”Phụ hoàng cầm lấy cái yếu ớt đã rơi lệ của ta mà vuốt ve, ta ngay cả khí lực nhấc tay đều không có, chỉ có thể tựa lòng vào phụ hoàng run rẩy tùy ý bị”Xâm lược”.
“Thoải. . . . . . mái. . . . . . Ân. . . . . . A. . . . . . A. . . . . .” Toàn bộ tẩm cung tràn ngập thanh âm rên rỉ khiến người ta mặt đỏ. Thân mình chấn động, đã sắp đến đỉnh tầng mây, lại bị phụ hoàng một tay ngăn lại.
“Phụ. . . . . . Hoàng. . . . . .” Ta mở đôi mắt vì kích tình mà trở nên ướt át nhìn hắn, “Ta. . . . . . Ta. . . . . . buông. . . . . . ra. . . . . .”
“A. . . . . .” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của ta bị bao phủ bởi ***, phụ hoàng cười thật thoải mái.
“Đừng nóng vội, tiểu Dạ nhi, phụ hoàng sẽ làm ngươi thỏa mãn mà.” Đặt ta nằm yên trên giường, tốc độ trên tay bắt đầu nhanh hơn, lại luôn ở lúc thời điểm cao trào mà ngừng, cái loại cảm giác từ trên trời rơi xuống địa ngục khiến ta nhịn không được khóc ra.
“Phụ. . . . . . Hoàng. . . . . . Tha Dạ nhi. . . . . . Ô. . . . . . Phụ. . . . . . Hoàng. . . . . .”
“Trẫm thật sự làm Dạ nhi khóc a, ngoan, phụ hoàng cho ngươi thoải mái.” Nói xong, ta liền cảm thấy bị một thứ ấm áp bao lấy. Phụ, phụ hoàng cư nhiên dùng miệng. . . . . .
“A. . . . . . Đừng. . . . . . Phụ hoàng. . . . . . Nơi đó. . . . . . Không. . . . . . Không được. . . . . . A. . . . . . Bẩn. . . . . . Ân. . . . . . Nha!” Chung quy, dưới cái lưỡi năng lực cao siêu của phụ hoàng, ta trước mắt trắng xóa, bắn ra lần đầu. Không làm cho ta có cơ hội thở dốc, phụ hoàng lại hôn xuống, đem chất lỏng ta bắn trong miệng hắn đổ vào.
“Ân. . . . . .” Ta nhíu mày muốn tách rời khỏi, lại bị phụ hoàng giữ chặt lấy đầu.
“Khụ. . . . . .” Cuối cùng vẫn là bị sặc, hắn nâng ta ngồi dậy, ôn nhu giúp ta vỗ lưng, nhân tiện liếm sạch thứ gì đó đính lại trên khóe miệng ta. Mặt của ta đỏ lên, sự tình sao lại diễn biến thành như vậy a! Không còn mặt mũi gặp ai nữa!
Phụ hoàng a, tay của ngài không cần luôn ở khu vực trọng điểm của ta sờ soạng có được hay không a! Ta hiện tại mệt mỏi quá. . . . . .
“A. . . . . . Tiểu Dạ nhi, ngươi thư thái, trẫm còn không có mà.” Ta khó hiểu nhìn hắn, đột nhiên nhớ tới cái gì chuyển hướng nhìn xuống phía dưới của hắn. Này. . . . . . Thật lớn. . . . . . Vì sao lại chênh lệch lớn như vậy. . . . . .
“Tiểu Dạ nhi, trẫm tựa hồ còn không có trừng phạt ngươi mà, lừa trẫm lâu như vậy, nên làm cái gì bây giờ a?” Tay phụ hoàng lại chạy đến chỗ mẫn cảm, thành công khiến cho ta thở dốc dồn dập. Không phải ngươi cũng đã sớm biết sao, keo kiệt!
“Như thế nào, bất mãn?”Phụ hoàng nheo lại mắt, bỗng nhiên cầm cái yếu ớt của ta.
“Nha! A. . . . . . Không. . . . . . Không có. . . . . . Ân. . . . . . chỉ. . . . . . Chỉ là. . . . . . Dạ nhi. . . . . . Dạ nhi không biết. . . . . . A. . . . . .”
“Phụ hoàng dạy ngươi.” Phụ hoàng ôm lấy ta hướng về phía hắn quỳ xuống, kéo đầu ta xuống, đem thứ cực đại của hắn phóng tới trước mắt ta.
“Ngoan, hảo hảo liếm, đừng cắn.”
Nuốt nuốt nước miếng, nhìn phụ hoàng thế tại tâm đắc (tình thế bắt buộc), không cam nguyện bắt đầu liếm, mà phụ hoàng lại lấy tay vuốt ve dục vọng lần thứ hai ngẩng đầu của ta.”Ân. . . . . .” Khi ta lần thứ hai đạt tới cao trào, cái cực đại của phụ hoàng lại lớn hơn một vòng, trước đến mức miệng của ta hảo đau. Đến tột cùng là dùng để làm cái gì.
“Tiểu Dạ nhi, đợi lát nữa ngươi sẽ biết dùng để làm gì.” Ai khiến lỗ tai của ngươi tốt đến vậy, hừ! Tiếp tục chuyên tâm chiến đấu hăng hái, không lưu ý đến việc phụ hoàng dã dùng một ngón tay tiến nhập cúc huyệt của ta, thẳng đến ba ngón tiến vào ta mới vì cảm thấy một đau mà thân người cứng lại.
“Ngoan, Dạ nhi, thả lỏng, bằng không sẽ rất đau.” Phụ hoàng vỗ vỗ tiểu mông của ta, ý đồ làm ta thả lỏng.
“Ô. . . . . .” Ta cũng không muốn a, phản xạ có điều kiện thôi.
“Ân. . . . . .” Phụ hoàng lại cầm lấy thứ yếu ớt của ta bắt đầu gia tốc, phân tán lực chú ý của ta.
“Ân. . . . . . Ha. . . . . .” Ngay tại lúc ta cuối cùng đem lực chú ý hướng về phía trước, phụ hoàng đột nhiên lấy ngón ra ôm ta lên. Cảm giác trống rỗng thình lình ập đến khiến ta thật không thoải mái phát ra kháng nghị bất mãn. Phụ hoàng lập tức hôn ta, xuất ra một cái hộp nhỏ không biết lấy từ đâu, mở ra, lấy một ít dược cao bên trong lại trở về tiểu cúc huyệt của ta.
“A!” Bởi vì phía trước đã mở rộng lại có thêm thuốc mỡ, lần này đích tiến vào không có quá lớn thống khổ. Cảm giác lành lạnh làm ta cảm thấy không thế nào thoải mái hơn nữa. Ngón tay của Phụ hoàng vẫn như trước trong cơ thể ta hoạt động, sau rất nhỏ đau đớn, một cảm giác tê dại chậm rãi hiện lên trong đại não thần kinh của ta, cho đến khi ngón tay của phụ hoàng tìm ra điểm đó, ta tựa như bị thiên lôi đánh trúng mãnh liệt bắn ra.
“Nha!”
“Nơi này sao?”Phụ hoàng như đang xác nhận mà chạm vào lần nữa, đáp lại ta tiếng rên rỉ ngọt như mật của ta
“A. . . . . . Ha. . . . . . Ha. . . . . . Ân. . . . . .” Ngay sau đó phụ hoàng rút ngón tay ra, nhất thời hư không làm ta khó chịu lắc mông, tiểu cúc huyệt cũng khát cầu mà hé ra hợp lại, ta khóc.
“Phụ. . . . . . Hoàng. . . . . .” Nhìn ta mị thái bộc phát, phụ hoàng rốt cuộc nhịn không được, đem ta ấn ngã xuống giường, nắm hai chân ta để lên vai.
Đang lúc ta nghi hoặc, một vật nóng bỏng cứng ngắc để vào tiểu cúc huyệt của ta.
“Cái. . . . . .” Không đợi ta hỏi xong, đau đớn như xé rách tập kích toàn thân.
“Đau! Phụ hoàng. . . . . . Dạ nhi từ bỏ. . . . . . Ô. . . . . . Thả Dạ nhi. . . . . . Dạ nhi cũng không dám … nữa . . . . . . Ô. . . . . .” Ta lắc đầu, nước mắt ào ào chảy ra. Phụ hoàng ngươi thật muốn khiến ta đau chết a ~
“Ngoan, Dạ nhi, lập tức sẽ không đau, ngoan. ” Phụ hoàng hôn ta, nuốt vào bụng những tiếng hô đau của ta. Dần quen thuộc với vật cứng trong cơ thể, một cảm giác khó có thể nói được tự nhiên sinh ra.
“Ân. . . . . .”Phụ hoàng cảm nhận được ta nhẹ nhàng chuyển động thắt lưng, bắt đầu co rút thứ cực đại trong cơ thể ta, mỗi một lần đều thật mạnh chạm vào điểm mẫn cảm của ta.
“Ô! Ân. . . . . .” Miệng bị lấp kín chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.
“A! Phụ. . . . . . Hoàng. . . . . . Chậm. . . . . . A. . . . . . Điểm. . . . . . A. . . . . . Nha. . . . . .”
“Gọi Lẫm.” Phụ hoàng rốt cuộc cũng buông miệng ta ra ngược lại công kích nụ hoa trước ngực ta, tay cũng không quên cầm lấy thứ yếu ớt của ta. Chỗ mẫn cảm toàn thân đều bị khống chế làm ta cảm thấy được tựa như đang ngồi tận mây xanh, thoải mái đến khiến nhãn lệ khẩu thủy (nước mắt nước miếng) chảy ròng.
“A. . . . . . Lẫm. . . . . . Không. . . . . . Ân. . . . . . Không. . . . . . Đi. . . . . . Rất. . . . . . A. . . . . . Rất. . . . . . Nhanh. . . . . . Không. . . . . . Ân. . . . . .” Chịu không nổi loại kích thích này ta liền cầu hắn buông tha ta. Nhưng phụ hoàng thờ ơ, cơ hồ toàn bộ rút ra sau đó lại mãnh liệt đỉnh nhập, một lần so với một lần càng hung hãn hơn, một lần so với một lần nhanh hơn. Khiến ta đã không nói nên lời nói chỉ có thể rên rỉ.
“A. . . . . . A. . . . . . Ân. . . . . . A. . . . . .” Rốt cục, ta chịu không nổi lại liền nữa đạt tới cao trào, hậu huyệt cũng bắt đầu co rút lại. Phụ hoàng rốt cuộc cũng phóng ra trong cơ thể ta.
Ngay tại lúc ta mệt muốn ngủ, phụ hoàng đem chân ta buông ra, ôm ta lên. Theo tư thế thay đổi, thứ trong cơ thể ta chưa ra lại nhập sau hơn vài phần, cho đến cuối cùng phụ hoàng buông ta xuống thật mạnh, đạt đến độ sâu chưa từng có.
“Nha!” Ta thấy được ngũ tạng như sắp xông ra .
“Phụ hoàng. . . . . . Dạ nhi. . . . . . Dạ nhi từ bỏ. . . . . . Buồn ngủ. . . . . .” Một bên cố gắng thích ứng loại tư thế mang đến kích thích mãnh liệt này một bên hướng phụ hoàng cầu xin.
“Là Lẫm. Tiểu Dạ nhi, chỉ sợ đêm nay ngươi ngủ không được.” Phụ hoàng ngữ khí nhẹ nhàng đáp lại ta. Trời ạ ~! Ngươi là người máy a, vì cái gì thể lực tốt như vậy. Ta sắp không được rồi. Người ta mới lần đầu tiên, sẽ tinh tẫn nhân vong a . . . . .
“A! Lẫm. . . . . . Chậm. . . . . . Ha. . . . . . Chậm một chút. . . . . . A!”
“Tiểu Dạ nhi, ngươi không chuyên tâm nga, xem ra trẫm còn phải nỗ lực hơn mới được.” Phụ hoàng mỗi lần va chạm đều chuẩn xác chạm vào chỗ đó, hại ta rên rỉ ngày càng lớn hơn. Ngày mai không còn mặt mũi gặp ai nữa.
“Không. . . . . . Phải. . . . . . . . . . . . A. . . . . . Lẫm. . . . . . A. . . . . . Ân. . . . . . Không. . . . . . ngừng. . . . . . A. . . . . .”
“Không ngừng phải không, a, tiểu Dạ nhi, trẫm sẽ làm như ngươi muốn.” Lại là một lần thẳng tiến hung hăng chạm đến điểm đó.
“A! Không. . . . . . Phải . . . . . ngừng . . . . . A. . . . . . Không. . . . . . Phải. . . . . . A. . . . . .”
“Thật sự không cần? Ân? Nhưng phía sau của ngươi vẫn cắn chặt không buông trẫm ra a, không phải sao úc.” Phụ hoàng ác ý chạm vào đỉnh phía trong, vừa lòng nghe được ta rên rỉ.
“Nha!Ân. . . . . . A. . . . . .” Ngay tại loại hoạt động liên tục này, ta rốt cuộc có thể cùng Chu Công ôm nhau rồi, bởi vì, ta hôn mê.
Mở mắt ra, nhìn thấy chính là khuôn mặt tuấn tú của phụ hoàng đại đặc tả. Ân, thật đúng là suất (đẹp trai) đến không có thiên lý. Làn môi khêu gợi, cái mũi cao thẳng, ánh mắt mê người. Nếu bình thường không có tầng băng lãnh bao trùm như muốn đóng băng người khác ta sẽ càng thích hơn, tựa như hiện tại, sang sáng còn có vẻ ngoài như ngọn lửa gì đó đang bập bùng. Ách. . . . . .
“Tiểu Dạ nhi có hài lòng trẫm không?”Thanh âm trầm thấp mang theo sự khàn khàn của sáng sớm, làm ta nháy mắt thất thần.
“Xem choáng váng?” Gật gật đầu, vẫn như trước một cái chớp mắt bất động liền nhìn thấy khuôn mặt kia, sao vẫn suất như vậy a.
“Tiểu Dạ nhi, trẫm không phản đối ngươi nhìn trẫm đến mức nhập thần như thế, nhưng nếu còn tiếp tục, hậu quả ngươi cần phải tự phụ trách .” Lại gật gật đầu, ông trời đối hắn cũng thật tốt quá đi, muốn tiền có tiền muốn diện mạo có diện mạo, nhiều hạnh phúc a! Sao ta lại không có được chuyện tốt như vậy, ta tức a!
“Là ngươi tự tìm nga.” Gì? ? Làm sao vậy? Sao ngữ khi của phụ hoàng lại nguy hiểm như vậy a, ta đã nói cái gì sao?
“Ngô. . . . . .”Miệng bị ngăn lại, đôi tay lang sói của phụ hoàng lại bắt đầu giở trò với ta.
“Ân. . . . . .”Đêm qua nếm thử trái cấm làm ta hiểu được sự ngọt ngào trong đó, tiếp theo liền khiến ta thần phục dưới nụ hôn sâu kịch liệt của phu hoàng . . . . . .