Như Khói Như Cát

Chương 9: Chương 9: Tự do yêu đương




Đạo diễn của《Gia tộc Lâm Khách》là Dương Húc Bình, Beta, năm nay bốn mươi lăm tuổi. Đối với sự khống chế nội dung chương trình thực tế lần này, sau khi ông và bên kế hoạch thương lượng, quyết định tập một sẽ lấy nét ôn hòa làm chủ, chủ yếu là thông qua những lời nói nêu bật lên quá trình khách mời làm quen với nhau, thông qua hình thức ở chung, sẽ để cho ông tìm xem có điểm nào có thể get được hay không, tuy rằng tiết tấu có hơi bình đạm chút, nhưng đối với chương trình thực tế mà nói, náo nhiệt đương nhiên sẽ có, nhưng không có nghĩa là sẽ có từ đầu đến cuối.

Kịch bản sẵn vốn cũng có, ông còn phân biệt cùng mấy người tham dự thương lượng một chút, mỗi người đều có nhiệm vụ của mình, trong chương trình này chỉ có Khúc Như Bình là để kệ thôi, chỉ cần có Khúc Như Bình ở đây, khuôn mặt này có thể xuất hiện trong chương trình của ông là đã đạt được hiệu quả rồi.

Còn lại mấy người phối hợp cũng rất cân bằng: Nam Mộng Nhất tính cách thiết lập chính là quân tử khiêm tốn, phụ trách trợ giúp Lâm Khách giảng hòa cùng tiếp tục các vấn đề; Sở Nghiêm Thư tự mang scandal cùng đề tài, con người này suy nghĩ không nhiều, ăn nói cũng là tùy ý không thông qua đại não, điểm ấy rất thích hợp tiến hành biên tập cắt ghép trong chương trình; Lâm Khách thì không cần nói nữa, chương trình này chính là dựa vào giao thiệp cùng tiếng tăm của anh ta để làm nên một chương trình hot; Quan Nguyệt chủ yếu mang đến tác dụng cân bằng giới tính, bởi vì đã kết hôn, không thích hợp xào cp, mà tính cách lẫm lẫm liệt liệt, phóng khoáng còn có chút tính khí kiểu cô gái nhỏ yếu đuối, đây cũng điểm rất thích hợp để xào nấu.

Còn về Lục Yên Đinh.

Dương Húc Bình xuất thân từ khoa Văn phải thừa nhận, lần đầu tiên nghe được tên của người này, ông liền nghĩ đến Khúc Như Bình. Cái tên của hai người kia quá có duyên phận, trong quá trình trù bị cho chương trình, ông đã nghe được tin bát quái trong giới: Khúc Như Bình lần này lại muốn chia tay, nghe nói còn là chia tay triệt để. Ông không quản được vấn đề tình cảm của Khúc Như Bình, thế nhưng làm đạo diễn của chương trình, ông vẫn cho đây là một chi tiết có độ đề tài, tốt cũng được xấu cũng được, huống chi cho dù không có yếu tố tình cảm nhưng cũng là chiếm được độ cao đạo đức, ông hiểu rõ chương trình này cần một cặp cp có nhiệt độ, vốn là ông định xào cp Sở Thư Nghiêm cùng Nam Mộng Nhất, nhưng hai người kia yếu tố kém hơn rất nhiều, ông đã từng gặp riêng cả hai người nên đã đủ nhận định phản ứng hóa học giữa hai người không phải rất mãnh liệt.

Đồng thời nếu cùng so sánh thì rõ ràng chính là: nhân khí của Khúc Như Bình, độ đề tài về vấn đề yêu đương của Khúc Như Bình, không cần biết tính toán thế nào, xào cp của Khúc Như Bình đều là lựa chọn tốt nhất.

Trong tập một, kịch bản ông sắp xếp cho Lục Yên Đinh có hơi——

Dương Húc Bình hỏi qua Lục Yên Đinh: “Cậu thích Alpha hay là Beta? Hoặc nói là, cậu thích Omega hơn?”

Lục Yên Đinh đại khái là không nghĩ tới ông lại hỏi trắng ra như vậy, mà sau khi mông lung một hai giây mới nói: “Tôi cho mình là song tính luyến.”

Dương Húc Bình đang hút thuốc lá, ông dụi tắt tàn thuốc, “Nói cách khác, đàn ông hay phụ nữ đều có thể, đúng không.”

Lục Yên Đinh gật đầu.

Dương Húc Bình nói tiếp: “Hình như cậu còn chưa nói về tính hướng của mình trước truyền thông.”

Trong thế giới hiện nay, AO luyến, BB luyến là chủ lưu, hình thái tình yêu còn lại cũng sẽ phải chịu mức kỳ thị bất đồng. Bởi vì thời gian tiến hóa giới tính thứ ba còn chưa đủ lâu dài, giới tính thứ hai đồng dạng cũng đã ảnh hưởng sâu sắc trong giới tính quan của mọi người, chẳng qua là không giống với trước kia, đại chúng đối với “đàn ông thích đàn ông” độ chấp nhận có phần cao xa hơn “omega thích omega”. Vì thế, muốn một người thừa nhận mình là giới tính thứ ba, đây là một chuyện rất có tính khiêu chiến.

Lục Yên Đinh có chút lúng túng: “Đúng, thế nhưng cũng không có truyền…”

Dương Húc Bình cắt ngang lời cậu: “Tôi cho là trong chương trình này, tìm một cơ hội nói rõ vấn đề tính hướng là một lựa chọn không tồi, cậu cảm thấy thế nào?”

Lục Yên Đinh suy nghĩ một chút, “Nói tôi là giới tính thứ ba sao?”

Dương Húc Bình cũng chưa nói cho cậu biết có phải là vậy hay không, chỉ nói: “Đây là cơ hội của tổ chương trình, cũng là cơ hội của cậu.”

Lục Yên Đinh là một người thông minh, cậu biết được nên làm như thế nào.

Dương Húc Bình cũng không có ý định xào cp khác phái, trước tiên không nói lần này ông không có lựa chọn khác, lại nói thời đại hiện tại, sau một vài chương trình của Dương Húc Bình trong giới mà ông làm đạo diễn, trong một thời gian ngắn cũng không dự định xào cp khác phái, ai cũng hiểu được cp đồng tính, miếng thịt này có bao nhiêu béo bở, ông cũng không phải người ngu.

Mà vào giờ phút này, Dương Húc Bình lại đang nghiêm nghiêm túc túc nhìn chằm chằm vào ống kính.

Cực kỳ đáng mừng, ông phát hiện giữa Lục Yên Đinh cùng Khúc Như Bình lại tồn tại một loại phản ứng hóa học nào đó một cách rất tự nhiên không nói ra rõ được, đây là một loại ám muội khó có thể phát hiện, đồng thời chuyện này vẻn vẹn chỉ là giai đoạn đầu nhưng khứu giác nhạy cảm đã nói cho ông biết cp của hai người này có khả năng vô hạn, bởi vì giữa bọn họ quả thật có từ trường tồn tại.

Cũng tỷ như hiện tại sự đối diện ngắn ngủi giữa Khúc Như Bình cùng Lục Yên Đinh, mặc dù đã sớm bố trí tốt chỗ đứng, mà hai người bọn họ đứng chung một chỗ không có một chút nào cảm giác không tốt, đồng thời nhìn qua rất hòa hợp với nhau.

Dương Húc Bình vẫn luôn không quá yêu thích cp Quốc Dân, bởi vì Thi Tiêm Hồng mặc dù là một Omega, nhưng nhìn lên lại có chút giống một Alpha, tính cách cậu ta nhìn cũng có vẻ mạnh mẽ, cảm giác cậu ta cùng Khúc Như Bình bên nhau không phải rất hợp. Mà Lục Yên Đinh lại gầy nhỏ hơn một chút, là một chàng trài trẻ tuổi, nhìn qua cùng Khúc Như Bình càng thêm xứng hơn.

Lục Yên Đinh đại khái là không nghĩ tới, hoặc là nói không dám nghĩ tới chuyện cùng Khúc Như Bình xào cp, nói cho cùng cậu chẳng qua chỉ là một nghệ sỹ quy quy củ củ mãi chưa nổi tiếng mà thôi.

Nhân vật tiếp tục đề tài thường là đều có những phản ứng kịp thời.

Nam Mộng Nhất cười nói: “Không có gì không thể, tự do luyến ái mà.”

Lâm Khách cười một chút, bình tĩnh lại rồi kêu lên: “Tiểu Lục, Tiểu Lục?”

Lục Yên Đinh đang cùng Sở Nghiêm Thư nói gì đó, nghe thấy có người gọi mình liền xoay người lại, thốt lên: “Dạ?”

“Cậu nói câu nói này, còn có thần thái lúc cậu mới nói kia, đều khiến tôi cảm động.” Lâm Khách cười nói, “Thậm chí còn khiến tôi có kiểu cảm giác như thời đại thay đổi rồi, mấy ngày trước tôi còn thấy có người đi trên phố tuyên truyền về OO luyến, người ngoại quốc đó chính là mang theo biểu tượng cầu vồng ấy, tôi nhớ khi đó có người nói với tôi, “cuối cùng tình yêu cũng thắng”, cậu đã khiến tôi nhớ đến cảm giác này.”

Mấy người vốn là còn đang cười cười nói nói, lúc này cũng đều lắng xuống nghiêm túc nghe Lâm Khách nói.

Lâm Khách nói: “Bao gồm cả một người bạn Omega lúc trước của tôi, cậu ta và người bạn trai Beta của mình, lúc mới bắt đầu, tình yêu…”

“Của cậu ấy,” Lâm Khách dùng từ ngữ khẳng định, “Đều bị để ý rất nhiều, đồng thời bản thân cậu ấy cũng phải chịu rất nhiều những sự công kích cùng phỏng đoán.”

Lâm Khách tiếp tục chỉ chỉ Khúc Như Bình, “Kể cả Khúc Như Bình, lúc mới bắt đầu, cậu ấy…”

Khúc Như Bình cũng không cắt ngang lời Lâm Khách, anh tiếp tục nói: “Đồng thời khi đó hoàn cảnh vẫn không tốt như hiện tại, có rất nhiều phương tiện đều là dùng tâm thái hiếu kỳ đưa tin tức về cậu ấy, khiến cho tình yêu có rất nhiều áp lực lớn, tuy rằng cậu ấy xưa nay chưa từng oán giận tôi chuyện gì, nhưng thân là bạn bè, tôi thật sự rất đau lòng cho cậu ấy.”

Lâm Khách nói một cách đầy cảm xúc, anh cuối cùng thở dài, chân thành nói: “Tôi hy vọng thời đại sau này, nhiều người chúng ta sẽ có cái nhìn khoan dung hơn với cảm tình của AA, BO, OO, bất kỳ một đôi tình nhân nào cũng đều có quyền lợi ở bên nhau hoặc chia tay, lựa chọn là của bọn họ, việc của chúng là phải tôn trọng.”

Mấy người đang nghe ăn ý vỗ tay. Khúc Như Bình hơi hé miệng, cuối cùng nói rằng: “Đều qua rồi.”

Khúc Như Bình hướng Lâm Khách nhìn sang, Lục Yên Đinh nhìn chằm chằm sau gáy của anh, không biết sao lại cảm giác anh có chút vô tội, rõ ràng từ đầu tới cuối lời nói đều rất ít, nhưng vẫn là điên cuồng bị cue đến, điều này làm cho cậu không nhịn được có chút buồn cười.

Lục Yên Đinh cũng cùng vỗ tay, nội tâm cậu không nói ra được đây là cảm giác gì. Phần lớn thời gian, cậu đều theo thói quen lý giải những cảnh như thế này đều là không thật lòng, bởi vì chủ đề lần này có cậu ở đây, nhưng Lâm Khác lại trữ tình như thế, đề tài lại chạy đến chỗ Khúc Như Bình.

Lúc này, Quan Nguyệt đi xuống, chị ấy giống như đã quên mất chuyện không vui mới rồi, chỉ là gương mặt mang vẻ hiếu kỳ nói: “Mọi ngươi nói cái gì vậy, còn vỗ tay nữa.”

Lâm Khách nhìn Quan Nguyệt trêu chọc nói: “Bộ đồ này của cô được lắm đó.”

Quan Nguyệt nói: “Thôi đi đi, đây chính bộ lão nương mặc từ đầu đến giờ.”

Nam Mộng Nhất nở nụ cười: “Bộ này là đẹp nhất.”

Quan Nguyệt một đường cùng bọn họ trêu đùa, cuối cùng đi tới trước mặt Lục Yên Đinh, Lục Yên Đinh nhanh chóng nói: “Chị Quan, em…”

Quan Nguyệt xua xua tay, nói: “Ôi dời, đều qua rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.