Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 545: Chương 545: Ăn nhiều rồi




Buổi tối, tôi và Lạc Mộ Thâm, Tần Hạo Nhiên, Phương Trạch Vũ bọn họ cùng đến quán “ Say để quên”, vì để chúc mừng đứa con bé bỏng của tôi sưps chào đời.......tôi ăn một bữa đã đời, thậm chí còn uống chút bia, dù sao có Phương Trạch Vũ là bác sĩ ở bên cạnh chỉ đạo, tôi cũng không sợ nữa.

Anh ấy nói không sao, thế thì chắc chắn không sao rồi.

“ Nhụy Tử, không phải chứ? Có phải em bị Đại Thâm bỏ đói mấy ngày rồi không? Tại sao lại giống như sói đói vậy? Em ăn bao nhiêu rồi? bọn anh gọi thịt xiên đều bị em ăn hết rồi. Anh mới ăn có 5 xiên thịt, nhìn là biết, toàn bộ những xiên gỗ thừa đều ở trước mặt em.” Tần Hạo Nhiên ngạc nhiên nhìn những xiên tre to nhỏ trước mặt tôi.

Tôi lúc này, vừa ăn thịt dê nướng, miệng vừa ra sức dứt thịt ở xiên ra, rảnh ra lúc nào, tôi lại húp canh tê cay vào miệng.

“ Em nhịn sắp mười tháng rồi, em thèm muốn chết, đừng nhìn em, các anh ăn đi, các anh ăn đi.” Tôi hơi ngại nói.

Tôi ăn no cả cái bụng to toàn xiên thịt nướng, thật sự không còn biết trời đất gì nữa........

“ Thích thì ăn, dù sao anh cảm thấy ông chủ nhà này cũng trung thực, anh còn đi đến nhà bếp ngó nghiêng rồi, rất vệ sinh.” Phương Trạch Vũ cười nói.

“ Cảm ơn anh Đại Vũ quan tâm em như thế.” Tôi cười nói.

“ Chẳng có cách nào, đứa bé trong bụng em bây giờ là con nuôi của bọn anh mà.” Phương Trạch Vũ nói, “ Vì sao không xem giới tính của đứa bé chứ?”

Quên mất nói cho các bạn biết, vì để giữ tính bí mật bất ngờ, chúng tôi đều không bảo bác sĩ siêu âm nói cho chúng tôi biết em bé của chúng tôi giới tính gì, đối với chúng tôi mà nói, dù cho là trai hay gái, cũng đều là máu mủ của chúng tôi.

Chúng tôi hy vọng sau khi sinh con ra sẽ là bất ngờ lớn với chúng tôi.

Như thế mới càng mong ngóng mà.

“ Đúng, chính là muốn bất ngờ, Đại Vũ, cậu đừng có mà tầm thường như thế có được không, bây giờ không biết giới tính, có cảm giác mong đợi, mình nhìn bụng của Nhụy Tử, mình cảm thấy là một cậu nhóc, tại vì bụng Nhụy Tử nhọn nhọn, nhìn từ đằng sau, còn không có eo nữa!” Tần Hạo Nhiên nói.

“ Mình xem bài Tarot, là một bé gái.” Lương Cẩn Hàn vốn kiệm lời đột nhiên nói.

“ Đừng có nhắc đến bài Tarot của cậu nữa, lần trước cậu còn nói mình ra cửa sẽ gặp được thiên mệnh tiên nữ của mình, hại mình hôm đó ra cửa cẩn thận này nọ, kết quả người con gái xinh đẹp chẳng thấy đâu, lại va phải bà lão tầm bảy mươi tuổi, cậu nói bà lão đó là thiên mệnh tiên nữ của mình sao?” Tần Hạo Nhiên tức lầu bầu nói.

“ Cái đó còn chưa biết, tình yêu không giới hạn quốc tịch tuổi tác, yêu không có ranh giới mà.” Phương Trạch Vũ cười nghiêng đầu nói.

“ đi mà tìm tình yêu không ranh giới của cậu, mình thiếu tình mẹ nhiều lắm sao, mình phải đi tìm một bà già? Thật là tức chết mà, cậu nói nữa mình dùng xiên gỗ này xiên cậu thành kẹp hồ lô bây giờ. Tình yêu đích thực không gặp được, còn phải bồi thường bà già đó hơn một vạn tệ phí tổn thất tinh thần và phí trị bệnh nữa.” Tần Hạo Nhiên tức điên lên nói.

Chúng tôi không kìm được cười phá lên, tình cảm mà Tần Hạo Nhiên gặp phải là đồ sứ rồi.

“ Dù sao bài Tarot của cậu không chuẩn. Mình cũng cảm thấy là con trai. Thực ra khi bác sĩ xét nghiệm siêu âm b, mình cũng nhịn không xem, mình cũng mong chờ bất ngờ,” Phương Trạch Vũ cười nói, “ Đợi cháu trai của chúng ta ra đời, chúng ta sẽ dẫn nó đi cưỡi ngựa, đánh gold, đi săn, tán gái.......”

Mắt tôi trợn một vòng rồi dừng lại nhìn Phương Trạch Vũ: “ Tán gái? Em nói anh Đại Vũ, nếu như thật sự là con trai, mấy tên phong lưu bọn anh, tránh xa con em ra nhé.”

“ Nếu là con trai, em sẽ dạy dỗ con trai em thành người đàn ông lương thiện chuyên tâm nhất, không được phong lưu lãng tử làm tổn thương tình cảm của con gái, em nhìn trong mấy người các anh, cũng có anh Cẩn Hàn là đáng giao phó nhất.” Tôi nhìn Lương Cẩn Hàn nói.

“ Nhụy Tử, em nói như thế bọn anh đau lòng quá, bọn em phong lưu ở đâu chứ? Bọn anh rất chung thủy em biết không?” Phương Trạch Vũ rất ấm ức nói.

“ Đúng thế.” Tần Hạo Nhiên cũng không kém cạnh, “ Lời nói này, thật sự quá oan ức cho bọn anh rồi.”

“ Hứ, còn không đúng sao.” Tôi cắn thịt ở xiên nói.

Lúc này, nhân viên phục vụ mang đĩa to châu chấu nướng thơm ngon vào phòng: “ Phiền mọi người tránh một chút ạ.”

Cô ấy vừa đặt đĩa châu chấu đó lên bàn, tôi đã hét lên lấy một nửa đĩa to đó cho vào đĩa của tôi, châu chấu nướng thơm ngon của tôi, chị nhớ bọn mày chết mất, mày có biết chị nhớ bọn mày đến nỗi ngày đêm chảy nước dãi không?

F3 đó giật mình nhìn tôi, lại nhìn Lạc Mộ Thâm, Lạc Mộ Thâm chẳng biết làm sao phẩy phẩy tay nói: “ Để cô ấy ăn đi, cô ấy bây giờ sắp phát điên rồi.”

Bữa cơm này, tôi ăn rất nhiều rất nhiều, cụ thể ăn bao nhiêu, tôi không biết, tôi chỉ biết khi ra cửa, tôi cảm thấy những thứ tôi ăn ních căng bụng tôi rồi. bụng tôi vốn dĩ đã to, bây giờ bụng còn to hơn, dường như không nhìn thấy đường mà đi nữa rồi.

Quay đầu lại, Lạc Mộ Thâm dùng ánh mắt chán ghét nhìn tôi, anh ấy dùng tay che mặt.

“ Anh sao thế? Anh Đại Thâm?” Tôi thấy lạ hỏi.

“ Anh nói em, em từ trong nạn đói năm 45 về đấy à?” Lạc Mộ Thâm chán ghét nhìn tôi, “ sau này con mình sinh ra, khi ăn cơm, em cầm đĩa cơm vào nhà vệ sinh ăn đi, anh phải dạy con lễ nghĩa thông thường khi ăn cơm.”

“ Đi chết đi.” Tôi giơ chân lên, ra sức giẫm mạnh vào chân của Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm cười né tránh.

Tôi cảm thấy bụng mình hơi đau, nhưng cơn đau rất nhanh biến mất, giống như là cảm giác co thắt giả vậy.

Đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Tôi coi như không có chuyện gì. Nói nói cười cười với Lạc Mộ Thâm trên đường về nhà.

.......

Lạc Mộ Thâm và tôi ở trong biệt thự mới mua.

Lạc Mộ Thâm rất cẩn thận giúp tôi tắm rửa.

Tôi thư thả nằm trong bồn tắm, gác chân lên, thật sự đúng là đang được hưởng thụ.

Lạc Mộ Thâm tắm sạch sẽ cho tôi, sau đó dùng khăn tắm quấn tôi lại bế tôi đặt lên giường.

“ ôi, nặng quá, quả thật sắp thành lợn xề rồi, đầu lợn, em bây giờ có được 100 kg không?” Lạc Mộ Thâm cố tình so sánh tôi nói.

“ Hứ, em còn lâu mới đến 100kg, em bây giờ mới 80kg thôi?” Tôi nói, nói xong, tôi cũng cảm thấy tương đối khó hiểu.

Trời đất ơi, sao mà tôi lại lắm thịt thế này chứ? Vốn dĩ tôi chỉ 43kg, bây giờ tôi tăng những tận 25kg nữa.

Còn có thể gầy đi được không?

“ Mới 80kg, anh còn chưa đến 80kg nữa đấy? Em đúng là lợn rồi.” Lạc Mộ Thâm cười giúp tôi lật người lại, “ có điều, dù cho em biến thành lợn thật thì anh cũng thích.”

Anh ấy nhẹ xoa lên bụng tôi, rồi lại hôn lên cổ tôi.

Khi anh ấy hôn tôi, tôi không kìm được ợ một tiếng to, trời đất ơi, tôi đúng là ăn quá nhiều, giờ đang đầy lên tận cổ rồi.

Tôi cảm thấy dạ dày mình hơi khó chịu, đầy hơi.

“ Ai bảo em ăn nhiều.” Lạc Mộ Thâm cười bò đến bên cạnh tôi, kéo lấy tay của tôi, đặt tay tôi lên cơ bụng rắn chắc của anh ấy, rồi lại kéo tay tôi trượt xuống phía dưới....

Giọng nói Lạc Mộ Thâm trở nên trầm hơn, giọng nói anh ấy tràn đầy ham muốn dục vọng: “ Đầu lợn, mấy ngày rồi em chưa làm chuyện đó.....”

Hừ, tôi biết cái máy đẻ này lại đang nghĩ gì rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.