Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 178: Chương 178: Anh ta mắng tôi




“ Nhận lời dạy dỗ đi, ai bảo không nghe lời.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói, “ cô xem người ta bốn người đó có nghe lời không.”

Tôi chẳng biết nói gì đành nhìn sang bên đó, chỉ thấy Tần Á Á với mấy người đẹp đó đang chụp ảnh!

“ Tôi chỉ là muốn học trượt tuyết mà thôi. Các anh chỉ biết trượt một mình, cũng chẳng thèm dạy tôi.” Tôi lẩm bẩm trong mồm.

Lạc Mộ Thâm liếc nhìn tôi: “ được thôi, tôi dạy cô.”

Anh ta đồng ý dạy tôi sao?

Tôi suýt nữa vui quá mà nhảy cẫng lên.

Thật không phải nói, Lạc Mộ Thâm dạy tôi thật sự quá kiên nhẫ, thậm chí còn tay nắm tay dạy tôi nữa.

Độ cao khi trượt tuyết tôi cũng từ từ tiến bộ, mỗi lần khi tôi trượt từ trên cao xuống, luôn nhìn thấy Lạc Mộ Thâm giơ rộng hai cánh tay đón tôi, bảo vệ tôi.

Mỗi khi tôi lao từ trên xuống, xô vào lòng anh ta, cái cảm giác đó.....thật khiến tôi không biết tả thế nào.

Tôi ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt anh ta đeo chiếc kính bảo vệ mắt, thật sự không nói rõ được cảm giác trong lòng mình là thế nào.

Anh ta dạy tôi, rất nhanh tôi đã biết trượt tuyết, thậm chí còn dám từ lưng eo ¼ ngọn núi lượn hình chữ “S” xuống, cuối cùng tôi cũng cảm nhận được cảm giác lướt trên tuyết, cảm giác này thật sự rất tuyệt.

Mỗi lần khi tôi trượt tuyết, Lạc Mộ Thâm đều ở bên cạnh bảo vệ tôi, thậm chí, anh ta cũng không lên đỉnh núi trượt xuống cùng Phương Trạch Vũ bọn họ.

Lúc này, Tần Á Á bước đến, cô ta nhỏ nhẹ nói với Lạc Mộ Thâm: “ Mộ Thâm, anh cũng dạy em trượt tuyết nhé, em cũng muốn học.”

Tôi lúc này mới hiểu ý, dù sao Lạc Mộ Thâm cũng là bạn trai của Tần Á Á người ta, tôi làm sao có thể ở bên cạnh bạn trai của người ta lâu như thế?

Như thế này không hay lắm.

Nghĩ đến đây, tôi vội vàng nói với Lạc Mộ Thâm: “ Đúng thế, anh Đại Thâm, tôi bây giờ cũng biết trượt kha khá rồi, bản thân có thể tự luyện tập được, anh dạy Tần Á Á đi!”

“ Cô có thể tự trượt được sao?” Lạc Mộ Thâm nhìn sang tôi.

“ Tôi đương nhiên là có thể rồi. Yên tâm đi, tôi sẽ không bị ngã như lúc nãy nữa.” Tôi cười nói.

Lạc Mộ Thâm lúc này mới yên tâm dạy Tần Á Á trượt tuyết.

Còn Phương Trạch Vũ bọn họ cũng dạy mấy người đẹp của mình trượt tuyết.

Mặc dù mấy người đẹp đi cùng bọn họ không thích trượt tuyết, nhưng bọn họ vẫn đồng ý học trượt tuyết vì muốn kéo gần khoảng cách với mấy người đẹp trai giàu có đó.

Cách tốt nhất để kéo gần khoảng cách với người đàn ông mà bản thân thích là gì? Trước hết chính là tạo sự đồng cảm về sở thích.

Tôi đã từng nói, với tình huống như thế này, tôi lúc nào cũng là người đơn thân.

Nhìn bọn họ từng đôi từng cặp trượt tuyết, một mình tôi ngồi xe cáp lên đến lưng chừng núi, sau đó một mình đơn độc trượt xuống.

Trong một lần ngồi xe cáp lên lưng chừng núi, tôi vừa ngồi vào, nhìn thấy một thanh niên mắt xanh tóc vàng cũng ngồi vào.

Anh ta cùng ngồi vào xe cáp với tôi.

“ Xin chào.” Anh ta dùng tiếng anh nhìn tôi chào.

“ Xin chào.” Tôi cũng dùng tiếng anh trả lời.

“ Em là người Trung Quốc phải không?” người thanh niên đó có thân hình rất cao, có lẽ là do có gốc gác của người Âu Mỹ, xem ra anh ta còn cao hơn so với Lạc Mộ Thâm mấy người bọn họ, khoảng 1m9 mấy.

Anh ta có khuôn mặt đẹp trai điển hình của người Âu Mỹ, mắt xanh tóc vàng, mặc bộ quần áo trượt tuyết màu đỏ, ồ, rất đẹp trai, đặc biệt là khi anh ta cười, luôn khiến tôi tưởng tượng đến Leonardo DiCaprio.

“ Vâng, em là người Trung Quốc.” tôi cười nói, “ Còn anh?”

“Anh là người Mỹ. Anh tên là Khải Thuỵ.” Người thanh niên đó đưa tay ra ý bắt tay tôi, “ Rất vui được gặp bạn.”

Tôi cũng lễ phép đưa tay: “ Ưhm, em cũng rất vui được quen anh. Em tên là…..gọi em Tư Nhuỵ là được rồi.”

Khải Thuỵ cười nói: “ không ngờ hôm nay lại gặp được người con gái đến từ Trung Quốc xinh như em, anh nhìn em trượt tuyết suốt từ nãy, rất dũng cảm.”

“ Hì hì, em vừa mới học thôi. Anh còn chưa nhìn thấy dáng vẻ em lăn từ trên xuống, rất thảm hại.” tôi cười nói.

“ Thế thì anh dạy em được không?” Khải Thuỵ nhiệt tình nói, “ đất nước anh cũng rất rộng, có rất nhiều khu trượt tuyết đẹp, sau này anh có thể mời em đến nước Mỹ trượt tuyết không? Anh còn có thể dẫn em đi chơi Âu Mỹ nữa.”

Tôi cười, người thanh niên tên Khải Thuỵ này cực kỳ nhiệt tình.

Nhưng tôi làm gì có nhiều thời gian mà đi ra ngoài thế giới du lịch với chơi chứ?

Người thanh niên nước Mỹ này xem ra rất đẹp trai, xem ra cũng rất có tiền, đến đây thông thường đều là nhà giàu, còn tôi, làm gì có thời gian rảnh rỗi như thế, tôi còn phải làm việc kiếm tiền nữa!

Có điều, bây giờ dù sao tôi cũng không có người gọi là bạn đồng hành, cùng anh ta trượt tuyết cũng được, coi như thêm bạn mới.

“ Tư Nhuỵ, em là người con gái Trung Quốc đáng yêu nhất mà anh đã từng gặp, anh nhất định sẽ dạy em trượt tuyết.” Khải Nhuỵ đó xởi lởi nói.

“ Cảm ơn anh.” Tôi nói.

Như thế, tôi và Khải Thuỵ cùng nhau lên đến giữa eo núi, tôi và anh ta cùng nhau trượt từ eo núi xuống dưới, mấy lần như thế, người thanh niên này để lại ấn tượng với tôi rất tốt.

“ Tư Nhuỵ, anh rất thích em, sau này em có thể thường xuyên liên lạc với anh được không?” trong một lần trượt xuống chân núi, Khải Thuỵ vui vẻ nói với tôi.

“ Cô ấy không thể!” còn chưa đợi tôi trả lời, một giọng nói lạnh như băng tuyết chuyển đến.

Tôi sửng sốt quay đầu lại, phát hiện Lạc Mộ Thâm đã trượt hướng đến chỗ tôi.

Lạ quá, anh ta không phải đang dạy Tần Á Á trượt tuyết sao?

Tôi lập tức trợn trừng hai mắt nhìn.

Lạc Mộ Thâm rất nhanh trượt đến bên cạnh tôi, kéo kính bảo vệ mắt xuống, khuôn mặt khô ngô đó dường như sắp đóng thành băng rồi.

Cái kiểu lạnh đó khiến tôi rùng mình, đứng trong băng tuyết mấy tiếng đồng hồ cũng không thấy lạnh bằng, thằng cha này xem ra đang rất tức giận.

Lúc này, Lạc Mộ Thâm lạnh lùng dùng tiếng Anh lưu loát của mình nói: “ Này, lấy điện thoại của bạn gái người khác không hay đâu?”

Tôi đột nhiên sững người lại, tôi là bạn gái của ai chứ?

Người thanh niên nước Mỹ tên Khải Thuỵ đó cũng hiện rõ vẻ sững sờ, anh ta ngẩn người nhìn tôi, rồi lại nhìn Lạc Mộ Thâm, mặc dù chiều cao của Lạc Mộ Thâm thấp hơn anh ta một chút, nhưng khí chất ngang ngược của anh ta cũng có thể áp đảo bất cứ người nào.

“ Anh là.....?” Khải Thuỵ nghi ngờ hỏi.

“ Tôi là bạn trai của cô ấy.” Khoé miệng Lạc Mộ Thâm nhếch lên cười lạnh lùng, “ tôi vừa rời đi một lúc, đã có người tán tỉnh bạn gái tôi rồi, như thế này không hay lắm? Chúng tôi là người Trung Quốc, không phải kiểu người dễ dãi như người Mỹ đâu.”

Vẻ lạnh lùng của anh ta khiến nhiệt độ như giảm thêm vài độ.

Người thanh niên nước Mỹ tên Khải Thuỵ đó nhíu mày lại: “ Xin lỗi, tôi tưởng là....xin lỗi, tạm biệt.”

Người thanh niên đó dường như ma đuổi vội vàng trượt đi chỗ khác.

Chỉ còn lại tôi ngơ ngác đứng đó.

Làm cái gì thế? Tôi vừa mới có bạn, lại bị thằng cha này doạ cho chạy rồi?

Tôi tức hầm hầm nhìn Lạc Mộ Thâm: “ Lạc Tổng, anh là bạn trai của tôi sao? Hơn nữa, người ta chỉ dạy tôi trượt tuyết mà cũng không được sao?”

Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nhìn tôi, giọng nói với ánh mắt anh ta càng lạnh: “ Tôi nói cô Tô Tư Nhuỵ, cô rất sợ bản thân không gả được cho ai à? Nhìn thấy đàn ông là bổ nhào đến, lại còn bắt chuyện này nọ, cô muốn sinh ra đứa con lai à?”

Tôi quả thật sắp bị miệng lưỡi độc địa của thằng cha này làm cho tức điên rồi.

Tôi hầm hầm lườm anh ta nói: “ tôi nói với anh bao giờ là tôi muốn sinh con lai chứ? Người ta chỉ nói với tôi vài câu, tại sao giống như tội phạm tội gì vậy?”

“ Cô là thư ký của tôi, tôi phải có trách nhiệm với cô, vì một chuyến ra nước ngoài mà bị lừa đi mất, bố mẹ cô đòi người thì tôi làm thế nào?” Anh ta lạnh lùng nói, “ con gái Trung Quốc tìm trai tây làm gì chứ? Đúng là không biết xấu hổ! Nhìn thấy người ngoại quốc là bổ nhào vào!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.