Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 578: Chương 578: Bị liên lụy rồi




Đóa Đóa suy cho cùng là một đứa trẻ rất thông minh rất thông minh, cô bé cầm điện thoại nghĩ một lát, đột nhiên nhớ ra chú út Lạc Mộ Tiêu của mình đã từng nói với Đóa Đóa, chú ấy và bác đẹp trai có quen biết.

Thế thì, nếu như mình tìm được chú Lạc Mộ Tiêu, có phải là có thể biết được nhà bác đẹp trai ở đâu không?

Đúng, tìm chú út.

Nghĩ đến đây, cô bé vội liền gọi điện cho Lạc Mộ Tiêu.

Thế là, điện thoại của Lạc Mộ Tiêu réo chuông.

Lạc Mộ Tiêu lấy điện thoại của mình ra phát hiện là điện thoại của cháu gái mình gọi đến, anh ta lén lún liếc nhìn bố mình, thấy Lạc Kiến Ba đang nhắm mắt nghỉ ngơi, không nói gì.

Lạc Mộ Tiêu vội cầm điện thoại của mình đi ra ngoài biệt thự, ra đến bên ngoài, Lạc Mộ Tiêu nhanh tay ấn nút nghe: “ Đóa Đóa, tìm chú út có việc gì thế?”

Đóa Đóa nghe thấy giọng chú út của mình, cuống lên nói: “ Chú út, lần trước có phải chú bảo chú quen bác đẹp trai không?”

Lạc Mộ Tiêu hiểu ra rồi, thì ra Lạc Kiến Ba không nghe điện thoại của Đóa Đóa, cho nên cô bé mới gọi điện cho mình.

Lạc Mộ Tiêu lập tức cảm thấy trong lòng hơi bối rối.

Có lẽ là do máu mủ ruột già, Đóa Đóa quý ông nội nhiều như thế, hy vọng được ở bên cạnh ông nội biết bao nhiêu.

Mặc dù cô bé còn chưa biết đó là ông nội của mình, nhưng cô bé vẫn luôn nhớ đến bác đẹp trai của mình.

Lạc Mộ Tiêu quả thật không biết mình nên nói gì, sợ làm tổn thương trái tim non nớt của Đóa Đóa.

Ôi, bố mình cũng quá là ngang ngược, quý cháu gái như thế, tại sao lại không thể bỏ rào cản với Lạc Mộ Thâm và Tô Tư Nhụy đi chứ?

Tại sao lại không thể dang cánh tay mà ôm lấy con trai con dâu của mình chứ?

Ông ấy chết cũng sẽ không bỏ lòng tự tôn của mình.

Đáng thương chính là Đóa Đóa.

Nghĩ đến đây, Lạc Mộ Tiêu khẽ thở dài, trả lời Đóa Đóa: “ Đóa Đóa, chú út đúng là có quen bác đẹp trai của cháu!”

“ Chú út, bác đẹp trai có phải bị ốm rồi không? Cháu gọi điện cho bác ấy, bác ấy không nghe điện thoại, bác ấy chắc chắn ốm rồi. chú út, chú có biết nhà bác đẹp trai ở đâu không ạ? Chú có thể dãn cháu đến thăm bác đẹp trai được không?” Đóa Đóa ngây thơ hỏi.

Cô bé quan tâm đến bác đẹp trai của mình như thế.

Lạc Mộ Tiêu nghe những lời Đóa Đóa nói, trong lòng thật sự buồn phiền, cô bé này thật sự rất lương thiện đáng yêu, cô bé quan tâm đến bác đẹp trai của mình như thế.

Nhưng bác đẹp trai của cô bé bây giờ lại không nghe điện thoại cô bé gọi.

Lạc Mộ Tiêu thật không biết nên nói gì mới phải.

“ Đóa Đóa......” Lạc Mộ Tiêu nhẹ nhàng nói.

“ Chú út mau dẫn cháu đi thăm bác đẹp trai đi, bác ấy chắc chắn bị ốm rồi, cháu phải mang thuốc cho bác đẹp trai, cháu muốn mua bánh kem cho bác ấy, hôm qua bố cháu mua cho cháu bánh kem socola, cháu còn chưa nỡ ăn, đợi để ăn cùng bác đẹp trai.” Đóa Đóa hồn nhiên nói.

Lạc Mộ Tiêu cảm thấy tim mình như có gì đó chặn lại trong lòng.

“ Được, chú sẽ đi xem có phải bác đẹp trai bị ốm không, nếu như bị ốm, chú sẽ dẫn cháu đi thăm. Cũng có thể bác đẹp trai phải đi công tác nước ngoài, không nghe điện thoại của cháu, điện thoại quốc tế rất đắt mà.” Lạc Mộ Tiêu vội vàng nói.

“ Vâng ạ, thế chú út mau đi xem, xem bác đẹp trai có phải đi công tác nước ngoài không ạ.” Đóa Đóa lém lỉnh nói.

Tắt điện thoại, Lạc Mộ Tiêu không kìm được thở dài trong lòng, anh ta thật sự không biết nói với bố mình thế nào.

Do dự mất một lúc, anh ta mới đi vào biệt thự, nhìn thấy Lạc Kiến Ba đã mở mắt rồi, đang chăm chăm nhìn điện thoại của ông ấy.

Lạc Mộ Tiêu dè dặt ngồi bên cạnh bố của mình, anh ta nhẹ nhàng nói: “ Bố.......”

Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói: “ Có việc gì?”

Lạc Mộ Tiêu lấy dũng khí, tiếp tục nói: “ Bố, con biết bố đi chơi với tiểu nha đầu đó, thực ra chính là con gái của anh ba – Đóa Đóa.”

Lạc Kiến Ba lạnh lùng nheo mắt nhìn Lạc Mộ Tiêu, dửng dưng nói: “ Con muốn nói cái gì?”

Đôi mắt sắc lạnh đó khiến Lạc Mộ Tiêu bị dọa cho toàn thân nổi hết da gà, nhưng tình thế đã bị dồn đến đây, anh ta cũng phải cứng đầu nói.

“ Bố, thực ra con cũng chỉ vô tình biết người bố đi chơi cùng chính là Đóa Đóa, con cũng biết bố đặc biệt thích Đóa Đóa, thực ra, tiểu nha đầu Đóa Đóa này rất được lòng mọi người, Đóa Đóa là cháu gái ruột của bố, máu mủ ruột già, bố quý Đóa Đóa cũng là điều rất bình thường, bố, bố và anh ba đã xích mích mấy năm rồi, tại sao không tranh thủ cơ hội này mượn Đóa Đóa để làm hòa với anh ba và chị dâu chứ?” Lạc Mộ Tiêu nói thẳng một mạch, anh ta vừa nói vừa chăm chú căng thẳng nhìn bố của mình.

Chỉ nhìn thấy Lạc Kiến Ba dường như rất không vui đứng thẳng lên, đôi mắt sâu xa sắc như lưỡi dao nhìn Lạc Mộ Tiêu.

Lạc Mộ Tiêu cảm thấy mình bị dọa cho sắp chết rồi.

Anh ta vẫn cứng đầu mà tiếp tục nói: “ Bố, Đóa Đóa thấy bố không nghe điện thoại của con bé, còn nghĩ là bố bị bệnh, gọi điện cho con, con bé còn nói muốn đến thăm bố, còn nói để dành bánh kem, muốn ăn cùng với bố, con bé còn không nỡ ăn.”

Cơ thịt trên mặt Lạc Kiến Ba khẽ động khẽ động.

Lạc Mộ Tiêu liếc trộm ba mình, tiếp tục nói: “ Bố, bố xem, tiểu nha đầu đó rất có hiếu! Bố, bố nhìn thấy cháu gái của mình đáng yêu như thế, hiếu thuận như thế, bố chắc chắn sẽ mừng, cùng ăn bánh kem socola với cháu gái của mình thì tốt biết bao nhiêu?”

Lạc Mộ Tiêu còn ở đây nói dài dòng, Lạc Kiến Ba mặt không biến sắc bật điện thoại.

Mắt Lạc Mộ Tiêu như sáng lên, xem ra bố mình bị mình làm cho lay động rồi.

Trong lòng anh ta đang mừng thầm, chỉ nhìn thấy bố mình mặt lãnh đạm ấn mấy số, chỉ nghe thấy Lạc Kiến Ba dặn dò với người ở đầu dây bên kia: “ Khóa tất cả thẻ của Lạc Mộ Tiêu lại cho tôi, kể cả mấy chiếc thẻ tên tôi trong tay nó, để nó tự sống tự chết đi.”

A?

Lạc Mộ Tiêu suýt nữa thì ngất đi.

Điều này là thật sao?

Mình vì Đóa Đóa mà đắc tội với bố mình, bị cắt đứt triệt để huyết mạch kinh tế rồi.

A, không thể thế được?

“ Bố.......đừng mà......” Lạc Mộ Tiêu mặt mày méo xệch nói.

“ Lạc Mộ Tiêu, con đừng có xin bố một xu nào, con đi tìm việc ngay đi, tìm được việc thì con có thể sống, không tìm được thì chịu đói mà chết!” Lạc Kiến Ba tức điên lên nói.

“ Bố, mấy ngày nữa con hẹn bạn đi Châu Âu du lịch rồi! Bố........” Lạc Mộ Tiêu thê thảm nói.

“ Du lịch Châu Âu hay Châu Phi, bố cũng không quan tâm, con thích đi đâu du lịch thì đi, bố không quan tâm, con đừng xin bố tiền là được rồi.” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói.

“ Bố, đừng lạnh lẽo vô tình như thế mà!” Lạc Mộ Tiêu đáng thương nói.

Nhưng Lạc Kiến Ba không thèm để ý Lạc Mộ Tiêu, cũng chẳng buồn nhìn bộ dạng đau khổ đó, bước thẳng ra cửa.

Chỉ nghe thấy bên ngoài có tiếng khởi động xe, Lạc Mộ Tiêu nhếch miệng cay đắng, ôi, mình vì việc của Đóa Đóa, bị liên lụy rồi.

Mình bây giờ một xu cũng không có. Ai đáng thương như mình chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.