Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 413: Chương 413: Các con không hợp nhau




Thực ra chân của tôi cũng rất đẹp, tôi đoán Lạc Mộ Thâm trước nay chưa bao giờ nhìn kỹ chân tôi như lúc này.

“ Anh nói em, người em cũng không thấp, thế mà chân cũng không bị to.” Lạc Mộ thâm ngồi trên ghế tựa, nhìn chân tôi, dùng tay nhẹ nhàng bóp chân cho tôi, chăm chú nói, “ thực ra anh chưa để ý kỹ chân em bao giờ, còn cho rằng con gái Đông Bắc bọn em qua loa đại khái, chắc chắn chân cũng sẽ thô ráp.”

“ thế còn thực tế thì sao?” Tôi đắc ý giơ hẳn chân lên tận gần mũi của Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm cười lấy tay hất chân tôi ra: “ Bỏ ra nào, cái chân nhỏ này, cũng đẹp đấy, lạ quá, mấy người phụ nữ trước anh quen, có lẽ tại vì thân hình đều cao, chân cũng rất to, chân toàn phải đi giày size 39, 40 gì đó, chân to thì nhìn sẽ không đẹp nữa, chân em nhìn rất nhỏ gọn.”

“ Đó là đương nhiên, người em không thấp, chân cũng không to, chỉ đi 36 thôi.” Tôi đắc ý nhìn bàn chân mình, mặc dù chân tôi không đẹp bằng chân Trần An An, nhưng chân tôi cũng rất trắng trẻo nhỏ gọn, ngón chân hồng hào. Ngón chân không dài không ngắn hoặc bị khuyết điểm xương to gì đó.

“ Chân em nhỏ như thế, có thể đứng vững không?” Lạc Mộ Thâm hơi khép nhỏ mắt lại.

“ Đứng không vững, cho nên anh không nhìn thấy em rất ít đi giày cao gót sao?” tôi cười nói.

Tôi dùng bàn chân nhỏ khẽ dẫm lên chân của Lạc Mộ Thâm, Lạc Mộ Thâm cười lật chân lại dẫm lên chân của tôi, ngón chân vui đùa dưới nước.

“ Cô Tô, để tôi phục vụ cô nhé. Tôi là tiểu Lạc số 119.” Lạc Mộ Thâm cố tình dùng biểu cảm đáng yêu ngoan ngoãn mà lấy lòng tôi.

“ Được, cho cậu cơ hội này, mát xa bàn chân cho chị đây. Liệu mà làm, không phục vụ tốt, tôi sẽ nói với sếp khiển trách cậu.” Tôi cố tình gằn giọng, ra vẻ bề trên.

“ Vâng, cô yên tâm đi, tôi chắc chắn sẽ mát xa thoải mái cho cô.” Lạc Mộ Thâm dùng đôi bàn tay dài nhẹ nhàng mát xa lòng bàn chân cho tôi, lực của anh ấy không nhẹ cũng không mạnh, thật sự rất thoải mái, tôi nhắm mắt mà hưởng thụ.

“ Thật là thoải mái!” Tôi gật gù nói.

“ Có muốn lúc nào cũng được thoải mái không?” Lạc Mộ Thâm cười nói.

“ Muốn.” Tôi nháy mắt nói.

“ Thế thì làm một thẻ hội viên nhé, tiểu tử tôi có thể phục vụ suốt cho cô Tô.” Lạc Mộ Thâm cũng học tôi nháy mắt, cười nói.

“ bao nhiêu tiền?” Tôi cố tình hỏi.

“ Hơi đắt, có điều cô Tô cô có thể dùng việc ngủ cả đời để trả tiền cho tôi.” Lạc Mộ Thâm gian xảo nói.

“ Hứ, cậu tranh thủ lợi dụng tôi à. Ông chủ, tôi muốn khiếu nại, cho tên mát xa chân này nghỉ việc đi.” Tôi cười đến nỗi gần như sắp ngã lăn vào chậu rồi.

Thực ra chỉ là việc rửa chân, tôi cảm thấy hai chúng tôi thật lãng mạn ngọt ngào.

Sau khi rửa chân xong, tôi và Lạc Mộ Thâm quay lại trong phòng khách.

Bố tôi vẫn đang đeo kính lão đọc báo: “ Bố mẹ, hai người chưa đi ngủ sao?”

Mẹ tôi nói: “ Thế này đi, Nhụy Nhụy, hai mẹ con mình ngủ một phòng, tiểu Lạc và bố con ngủ một phòng nhé?”

Tôi suýt nữa ngất đi, tôi thật không thể nghĩ đến việc Lạc Mộ Thâm lại có thể ngủ cùng bố tôi?

Đó không phải sẽ bị tiếng ngáy của bố tôi làm cho mất ngủ cả đêm sao?

Quả nhiên, tôi cũng nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Lạc Mộ Thâm nhìn tôi.

Tôi vội vàng nói: “ Mẹ, Mộ Thâm từ nhỏ không có thói quen ngủ cùng người khác.”

“ Thế thì làm thế nào, chỉ có thể ngủ ở phòng khách thôi.” Bố tôi rất lạnh nhạt nói.

A? Để Lạc Mộ Thâm ngủ phòng khách sao?

Tôi đang định nói để anh ấy ngủ cùng với tôi, nhưng tôi đã bị ánh mắt ‘dữ tợn’ của mẹ tôi liếc sang.

“ Không sao ạ, cháu ngủ ở phòng khách là được rồi, cháu thấy nằm trên chiếc thảm này cũng rất ấm áp rất thoải mái ạ.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

“ Như thế....sao được chứ?” Tôi thật sự băn khoăn, Lạc Mộ Thâm này thân thể ngọc quý, người ta bình thường ra ngoài, đến khách sạn cao cấp năm sao chưa chắc đã đủ tiêu chuẩn cho anh ấy ở.

Nhưng, ai có thể nghĩ đến ở nhà tôi, anh ấy muốn nằm dưới thảm chứ?

“ Tiểu Lạc, nếu như cháu không chê, thì trải đệm ngủ ở phòng khách nhé, để cô nhà trải đệm cho cháu.” Bố tôi gỡ kính xuống. “ Chú cũng không có thói quen ngủ cùng người lạ, chú đi ngủ trước đây.”

“ Vâng, chúc chú ngủ ngon ạ.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.

Bố tôi đi vào phòng ngủ rồi.

Mẹ tôi mang chăn trải lên thảm cho Lạc Mộ Thâm, may là mùa đông vùng Đông Bắc thực ra không rét lắm, trong nhà cực kỳ ấm áp, nhiệt độ khoảng 25 độ, bình thường trong nhà chúng tôi đều mặc quần cộc.

Cho nên, Lạc Mộ Thâm nằm trên thảm cũng sẽ không bị lạnh.

Tôi đang định tiến đến nói với Lạc Mộ Thâm vài câu.

Mẹ tôi vội vàng kéo tôi lại: “ Nhụy Nhụy, hôm nay mẹ ngủ cùng với ocn, hai mẹ con mình lâu lắm rồi chưa nói chuyện, tâm sự một chút.”

Mẹ tôi muốn tâm sự gì với tôi thế?

Tôi lập tức cảm thấy căng thẳng trở lại.

Mẹ tôi quay người cười cười với Lạc Mộ Thâm: “ Tiểu Lạc, cháu cũng nghỉ sớm đi, có việc gì gọi cô hoặc Nhụy Tử là được.”

Tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm chui vào trong chăn, cười rất đáng yêu: “ Cô, chúc mọi người ngủ ngon, cháu cũng buồn ngủ rồi ạ.”

Mẹ tôi kéo tôi vào trong phòng của tôi, vội vàng chốt cửa lại.

Nhìn thấy bộ dạng thần thần bí bí của mẹ tôi, tôi không kìm được cảm thấy hơi buồn cười, từ trước đến nay chưa bao giờ thấy, mẹ tôi lại có lúc như thế này!

“ Nhụy Nhụy, lại đây.” Mẹ tôi khoanh chân ngồi trên chiếc ga giường pikachu của tôi, nét mặt rất nghiêm túc.

“ Có chuyện gì thế, mẹ. Tại sao dáng vẻ bí mật thế.” Tôi đành phải ngồi xuống, tim đang đập loạn căng thẳng, chưa bao giờ nghĩ rằng nói chuyện với mẹ tôi, cũng có lúc lại hồi hộp thế này.

Dường như tôi quay về thời tiểu học vậy, tôi chưa hoàn thành bài tập mà thầy giáo giao cho, dáng vẻ mẹ tôi rất nghiêm khắc.

“ con và Tiểu Lạc, bây giờ là bạn trai bạn gái phải không?” Mẹ tôi nghiêm mặt, đanh giọng lại hỏi tôi.

“ Vâng ạ.” Tôi cầm gấu áo nói.

“ Hai con sớm chấm dứt cho mẹ, mẹ và bố con, cả ông bà con đều không đồng ý.” Mẹ tôi nói.

Tim tôi nhói lên, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn mẹ tôi, tôi cảm thấy biểu cảm của mẹ tôi bây giờ giống như đang họp đại biểu nhân dân vậy.

“ Mẹ, tại sao ạ?” Tôi hỏi.

“ Không tại sao cả, bố mẹ chỉ là cảm thấy, các con không hợp nhau.” Mẹ tôi nghiêm túc nói, “ Người ta là nhà giàu có, chúng ta chỉ là nhà bình thường, không phù hợp, chúng ta cũng không muốn trèo cao.”

“ Nhưng, Ni Ni nhà chú Đoàn không phải cũng yêu người có tiền sao.......” Tôi khẽ nói, “ Lạc Mộ Thâm không hề chê ghét gì nhà mình không có tiền, anh ấy thích là con người con.”

“ Bây giờ không phải việc cậu ta có chê hay không chê nhà mình, mà là việc chúng ta có chê ghét cậu ta hay không.” Mẹ tôi lạnh lùng nói, “ Nhụy Tử, mẹ hỏi con, có phải con bỏ Đường Nhiên, chính là vì cậu ta?”

“ Mẹ, đừng nói khó nghe thế được không? Không phải con bỏ Đường Nhiên, là Đường Nhiên vì hám giàu mà đá con.” Tôi tức hầm hầm nói.

“ Dù cho con và Đường Nhiên như thế nào, con với ai cũng được, mẹ cảm thấy, Nhụy Nhụy, con và Tiểu lạc này không hợp nhau.” Mẹ tôi lạnh lùng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.