Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 540: Chương 540: Cuối cùng cũng đăng ký




Lạc Mộ Thâm thở dài, đưa tay ra ôm chặt lấy người tôi.

“ Thực ra, bản chất của Lâm Sảnh Di không phải người xấu, đúng là tinh thần bị kích thích đến cực điểm, cho nên mới làm những việc sai lầm, cô ấy nói sẽ không né tránh nữa, nguyện chấp nhận bất cứ sự trừng phạt nào của pháp luật.” Tôi khẽ nói.

“ Có lẽ là bị em làm cho cảm động phải không?” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.

Tôi không nói gì, chỉ dựa đầu vào bả vai của Lạc Mộ Thâm.

........

Từ cục dân chính đi ra, tôi và Lạc Mộ Thâm vui sướng nhìn vào sổ chứng nhận kết hôn màu đỏ tươi trong tay.

“ Hừ, thế là xong rồi sao? 9 tệ chín, em gả cho anh rồi sao? em đã là phụ nữ có chồng rồi sao? hơn nữa lại gả cho người đã qua một đời vợ? Có phải em thiệt quá không?” Tôi liếc nhìn quyển sổ kết hôn đó.

“ Anh cảnh cáo em đấy, đầu lợn, em đừng lúc nào cũng nhắc đến kết hôn lần hai này nọ nữa. Em khiến anh rất buồn đấy, có phải anh tự nguyện đâu.” Lạc Mộ Thâm gập ngón tay lại cốc vào đầu tôi một cái.

“ Được rồi, không nhắc nữa, có điều, hai chúng ta bây giờ đã là vợ chồng rồi? Cảm giác lâng lâng, có chút gì đó khó tin.” Tôi chớp mắt nói.

“ Anh cũng cảm giác không tin lắm, cứ như đang nằm mơ vậy.” Lạc Mộ Thâm cũng nói. Anh ấy nhéo vào eo tôi một cái, tôi lập tức kêu ầm lên.

“ Hừ, Lạc Mộ Thâm, anh tự cấu anh đi, sao anh lại cấu em.” Tôi dùng cuốn sổ kết hôn đó đập vào trán Lạc Mộ Thâm một cái.

Lúc này, f3 lao đến: ‘ Woa......lần này lấy được sổ rồi sao, mau cho bọn mình xem xem.”

Phương Trạch Vũ và Tần Hạo Nhiên giật lấy cuốn sổ đỏ trong tay tôi, cẩn thận lật xem: “ Ôi, cái ảnh này thật sự quá ngốc, Nhụy Tử chụp còn đẹp, Đại Thâm mặt như bị đơ vậy. Tại sao giống như trốn trại từ bệnh viện tâm thần ra vậy? Nhụy Tử, Đại Thâm không xứng với em, lại còn là kết hôn lần hai, em suy nghĩ lại xem, đổi người khác đi, có ba người bọn em vẫn còn là đàn ông trong trắng, em chọn đi, sổ hộ khẩu và chứng minh thư đều mang đến, bây giờ vẫn đang ở cục dân sự, rất thuận tiện, em chọn một người đi, sau đó chúng ta đi vào làm thủ tục.”

“Mình xem các cậu ai dám dồn mình vào góc tường, các cậu không muốn sống nữa phải không? Còn là đàn ông trong trắng nữa, buồn nôn quá đi mất.” Lạc Mộ Thâm gầm gừ uy hiếp.

“ Quan trọng là ảnh của cậu đơ quá, không xứng với Nhụy Tử.” Tần Hạo Nhiên cười nói.

“ Cái này trách được mình sao? Mình còn chưa chuẩn bị xong, tên chụp ảnh ngốc ngếch đó đã mở máy chụp rồi, vốn dĩ mình còn định nở nụ cười đẹp nhất.” Lạc Mộ Thâm ấm ức nói.

“ Em cảm thấy cũng được, Lạc Mộ Thâm anh thế nào cũng đều đẹp trai.” Tôi vội an ủi Lạc Mộ Thâm.

“ Hừ, đầu lợn em quá giống Lạc Mộ Thâm nhà em rồi, rõ ràng bức ảnh này ngốc như thế, em còn nói là đẹp trai.” Phương Trạch Vũ cười nói.

“ Nếu không tại sao nói đây là vợ yêu chứ?” Lạc Mộ Thâm cười ôm lấy tôi.

“ Được rồi được rồi, đừng múa mép nữa. Tiếp theo còn phải chuẩn bị hôn lễ nữa.” Lương Cẩn Hàn cười nói. “ Chúng ta nhất định phải giúp Đại Thâm chuẩn bị một hôn lễ thật hoành tráng, tiếp theo còn phải đi chụp ảnh cưới nữa?”

“ Này, Đại Thâm, bố cậu có đến tham gia hôn lễ không?” Tần Hạo Nhiên hỏi.

“ Không biết, ông ấy đến hay không không quan trọng.” Mặt Lạc Mộ Thâm có vẻ lạnh lùng nói, “ Thực ra, mình vẫn còn tức. Ông ấy đối xử với mình và Nhụy Tử như thế.”

“ Em vẫn hy vọng ông ấy đến tham gia, em vẫn hy vọng có được lời chúc phúc của hai bên bố mẹ.” Tôi khẽ nói.

“Chuyện bố anh tạm gác sang một bên, đầu tiên chúng ta phải có được sự đồng ý của bố mẹ em đã, lần trước việc ảnh cưới đó, anh biết bố mẹ em cũng rất không hài lòng về anh, anh còn hơi sợ khi phải gặp bố mẹ em nữa, lần này về còn khó hơn lần trước, không biết phải lấy lòng thế nào mới được.” Lạc Mô Thâm thở dài nói.

Tôi và f3 lập tức làm tư thế cổ vũ với Lạc Mộ Thâm: “ Cố lên, Đại Thâm.”

.......

Lạc Mộ Thâm quả nhiên là Lạc Mộ Thâm, anh ấy cùng tôi quay về nhà tôi ở thành phố H, khom lưng khuỵu gối hơn lần trước để lấy lòng bố mẹ tôi, cẩn thận dè dặt giải thích nguyên nhân sự tình.

Bố mẹ tôi vốn dĩ vẫn không đồng ý, nhưng bây giờ nhìn tôi và anh ấy đã lấy được sổ chứng nhận kết hôn, lại nhìn trong bụng tôi lại đang mang thai đứa con của Lạc Mộ Thâm, mẹ tôi thở dài nói: “ Ôi, đường là do con người đi mà thành, Nhụy Tử, đây là con đường mà con chọn, con phải dũng cảm mà đi tiếp, dù cho phải quỳ cũng phải đi hết.”

“ Mẹ yên tâm ạ, đừng nghĩ phức tạp như thế, Lạc Mộ Thâm thật sự rất tốt với con, con cảm thấy rất hạnh phúc, chúng con nhất định sẽ đi đến hết cuộc đời.” Tôi cười nói với mẹ tôi.

Tôi kiên quyết như thế, bố mẹ tôi cũng không thể nói gì nữa, trong lòng chỉ có thể hy vọng tôi có thể sống tốt.

Bố của Lạc Mộ Thâm vẫn không thích tôi, khi Lạc Mộ Thâm dẫn tôi đi gặp ông ấy, đồng thời khi nói cho ông ấy biết tôi đang mang thai, Lạc Kiến Ba chỉ lạnh lùng cười khẩy, đối với việc tôi mang thai cháu của ông ấy chẳng là gì cả.

Ông ta còn nói thẳng với chúng tôi rằng ông ta sẽ không đến tham gia hôn lễ của chúng tôi, tại vì tôi không xứng làm con dâu mà ông ta thích.

Đối diện với vẻ lạnh nhạt của ông ta, Lạc Mộ Thâm tức mình kéo tôi ra khỏi nhà họ Lạc, anh ấy nói với tôi, dù cho bố tôi không đến tham gia hôn lễ của chúng tôi, hôn lễ của chúng tôi cũng vẫn cử hành như bình thường.

Tôi an ủi Lạc Mộ Thâm nói: “ Đừng vội, cứ từ từ, sau này rồi sẽ ổn thôi.”

Ngày mồng 7 tháng 7

Hôn lễ của tôi và Lạc Mộ Thâm được tổ chức ở công viên Lục Đảo khách sạn sáu sao lớn nhất thành phố A.

Việc này quả thật trở thành tin lớn nhất ở thành phố A.

Các trang mạng nổi tiếng, trên báo chí, dù cho là báo in hay báo mạng đều giật tít người trưởng môn của tập đoàn Lạc thị, Lạc Mộ Thâm lại kết hôn lần nữa với cô gái lọ lem bình dân Tô Tư Nhụy.

Ảnh cưới của chúng tôi có mặt ở khắp mọi nơi, chúng tôi cười mãn nguyện như thế trên bộ ảnh cưới.

Mặc dù nói đẹp xấu ở bộ ảnh cưới quyết định tân nương, nhưng nếu cô dâu cũng không đến nỗi nào, còn chú rể lại đẹp trai đến ‘kinh thiên động địa’, thế thì, bộ ảnh cưới này chắc chắn không khỏi khiến người khác phải giật mình.

Nói thật, mỗi lần tôi nhìn thấy bộ ảnh cưới tuyệt đẹp đó, nhìn thấy tôi hạnh phúc nép người bên cạnh Lạc Mộ Thâm, tôi hạnh phúc cảm giác trong lòng như chứa đầy mật ngọt vậy.

Tôi thật sự có cảm giác như hán tử nghèo nhặt được đầu chó vàng, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Tô Tư Nhụy tôi, một cô gái quê bình dân, lại có thể gả được cho người vừa đẹp trai lại có tiền như Lạc Mộ Thâm.

Anh ấy sợ tôi mệt nên việc hôn lễ hoàn toàn không để tôi nhúng tay vào, tất cả việc liên quan đến hôn lễ, đều là Lạc Mộ Thâm và f3 đó chuẩn bị.

Anh ấy bảo tôi, việc tôi phải làm, chính là phải làm một cô dâu xinh đẹp hạnh phúc nhất.

Bố mẹ và người thân của tôi cũng được Lạc Mộ Thâm sắp xếp f3 đón từ thành phố A lên, tôi có rất nhiều bạn bè vẫn giữ quan hệ tốt, bạn học cũng từ khắp nơi về thành phố a, cả những người bạn đồng nghiệp cũ ở bệnh viện thú y ở thành phố S nữa.

Tôi biết, một mặt, bọn họ cũng muốn cho tôi nở mày nở mặt, còn mặt khác, bọn họ cũng thật sự muốn nhìn tận mắt hôn lễ của đại gia nhà giàu Lạc Mộ Thâm rốt cuộc là như thế nào?

Sáng sớm ngày tổ chức hôn lễ, tôi được Lạc Mộ Thâm đón đi từ khu chung cư mà tôi ở. Trong lòng tôi, tràn ngập niềm khao khát và đợi chờ hạnh phúc.

........

(Lời tác giả: Cho dù có sét đánh mưa dông thì mỗi ngày cũng đều chăm chỉ up bài, đến bản thân cũng thấy cảm động quá chừng. Vì vậy, các nam thanh nữ tú sau khi đọc xong có thể làm cốc cafe viết đôi dòng bình luận cổ vũ cho mình có thêm động lực được không?)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.