Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 324: Chương 324: Không phải tình nhân, là phu nhân




Nhân viên phục vụ nhà hàng đang đứng ở quầy lễ tân nhìn thấy bộ dạng lo lắng cẩn thận của quản lý, rất sợ Lạc Mộ Thâm, trong lòng không khỏi nghi vấn, một quản lý với kinh nghiệm làm việc lâu lắm phong phú như vậy có thể nói là đến lãnh đạo nhà hàng cũng phải nể mặt anh ta, bọn họ đã ở đây làm việc bao nhiêu năm nay, nhưng chưa bao giờ thấy quản lý của mình lại khép nép cẩn thận đến như vậy, mỗi lần đối với người khác luôn kiêu ngạo, bây giờ thái độ của anh ta thực sự làm cho bọn họ cảm thấy khó hiểu rồi.

Tôi nghe thấy tiếng thì thầm của những cô gái phục vụ.

“ Ôi, cậu nói xem hai người này là ai thế? tại sao quản lý lại kính cẩn lễ phép với bọn họ đến như vậy?” Cô gái phục vụ A tò mò hỏi.

“ Không biết, có thể là một người quyền quý nào đó! hoặc có thể hôm nay quản lý bị trúng gió rồi, ha ha ha......” Cô gái phục vụ B không thèm để tâm nói.

“ Mọi người có cảm thấy người đàn ông ban nãy rất đẹp trai, còn cô gái đi cùng cũng rất xinh đẹp không? “ Cô gái phục vụ C ghen tị nói.

“ Ừ, ai cũng đều thấy thế cả, không chỉ là xinh đẹp, mà còn rất đẹp đôi nữa, khiến ai cũng phải ghen tị mất. Nhưng tôi thấy anh chàng đó đúng là đẹp trai tuấn tú thật.” Cô gái phục vụ D nói.

“ Anh chàng đẹp trai đó rút cuộc là ai nhỉ? Sao nhìn quen lắm? chẳng nhẽ là một diễn viên nổi tiếng?” Cô gái phục vụ E tò mò nói.

“ Có thể là thế!” Cô gái phục vụ B tỏ vẻ không quan tâm nói.

“ Tôi biết anh ta là ai rồi.” Cô gái phục vụ A bất ngờ lên tiếng, vui mừng nói.

“ Là ai thế? nói nghe xem nào.” Những cô gái phục vụ xung quanh quây tròn lại tò mò hỏi.

“ Là khách mấy hôm trước có tới, đúng rồi, tôi nói tại sao lại nhìn quen đến thế, hóa ra trước đây tôi đã từng gặp anh ta tới quán rồi.” Phục vụ A tự cao nói.

“ Ui trời, nói rồi mà cũng chẳng khác gì chưa nói, sao cô lớn đầu mà không lớn não thế hả, thật là bó tay!” Một nhân viên khác lắc lắc đầu, cười rồi đi ra chỗ khác.

“ Này, tôi nói thật mà, sao lại không tin tôi chứ.” Nhân viên A đứng im tại chỗ đau khổ nói.

......

Quản lý đưa chúng tôi vào căn phòng nhìn nhẹ nhàng đơn giản, nhưng cũng không thiếu phần sang trọng, căn phòng này vô cùng đặc biệt, chúng tôi bước vào cửa phòng, thì thấy ghế và bàn ăn đều là một khối liền với nhau, kết thành một chiếc bàn với hình của một bông hoa hồng đỏ tươi thắm, nhụy hoa xinh đẹp đó chính là trung tâm của bàn ăn, còn cánh hoa khác tạo thành hình hai chiếc ghế đối diện nhau. Trên tường của phòng ăn cũng đều gắn những chiếc đèn hình nhưng bông hoa hồng sáng rực, làm cho không gian trong căn phòng vô cùng lãng mạn và lịch lãm.

Tôi rất thích thú với cách thiết kế của căn phòng này, tôi thích thú bước tới gần, vui mừng đưa tay sờ lên mặt bàn và ghế ngồi xinh đẹp đó, cách trang trí của căn phòng đúng là đều làm cho ai cũng phải trầm trồ, khiến cho người bước vào cảm nhận được một bầu không khí lãng mạn đang đón chờ, nếu sau này tôi kết hôn, tôi cũng nhất định sẽ phải chú tâm tới trang trí cho căn phòng của mình, làm cho căn phòng tân hôn của tôi tràn đầy bầu không khí lãng mạn. Tôi sờ chiếc bàn ăn mà không biết chán, dường như vẫn chưa thế nguôi đi sự thích thú trong lòng tôi.

“ Thích thế cơ à?” Lạc Mộ Thâm khẽ hỏi.

“ Đương nhiên, em rất thích nơi này, em cảm thấy cách trang trí của nhà hàng này rất sáng tạo, đi ăn ở đây có cảm giác trong lòng mình được thoải mái nhẹ nhõm hơn.” Tôi cười nói.

“ Đúng là một cô gái ngây thơ.” Lạc Mộ Thâm khẽ bóp nhẹ mũi của tôi, “ nào, em ngồi đi.”

Anh ấy kéo tôi ngồi lên cánh hoa đang rung rinh, cảm giác khi ngồi lên chiếc ghế này, vô cùng thoải mái.

Tôi và Lạc Mộ Thâm dường như đang được ngồi vào bên trong một đóa hoa hồng vậy.

Trên bàn còn sắp đặt một cây nến hình bông hoa hồng màu đỏ tươi.Chiếu rọi khuôn mặt của tôi và Lạc Mộ Thâm đều đang đỏ rực.

“ Lạc Tổng, xin hỏi ngài gọi món gì ạ? có cần gọi đầu bếp chuyên nghiệp bên ngoài vào không ạ?” quản lý lễ phép hỏi Lạc Mộ Thâm đang ngồi đối diện tôi.

Tôi biết anh ấy rất là kỳ lạ, tuy rằng nơi đây có thể coi là rất lịch sự, nhưng đối với “ nhà hàng Khôn Sa “ của công ty con của tập đoàn Lạc Thị mà nói, thì nơi này vẫn còn rất nhỏ, không thể so sánh được.

Nhưng những điều này không phải là điều khiến anh ấy quan tâm, Tổng giám đốc Lạc có thể tới cửa hàng của bọn họ, thì đó có thể coi là một vinh hạnh lớn lao rồi, hi vọng bọn họ có thể để lại một ấn tượng tốt trong lòng của anh ấy.

“ Không cần đâu, gọi đầu bếp ở đây là được rồi.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói.

Bây giờ chúng tôi đã tới đây, đương nhiên là để thưởng thức những mỹ vị của chính nơi này, nếu cần ăn đồ của một đầu bếp chuyên nghiệp khác, thì anh ấy đã không đưa tôi tới đây.

“ Vâng, thế còn các món ăn thì sao ạ?” Quản lý kính cẩn hỏi, trong lòng chắc đang nghĩ lát nữa phải gọi một đầu bếp tốt nhất của cửa hàng đến để phục vụ mới được, hi vọng Lạc Mộ Thâm sẽ vừa ý khi thưởng thức những món ăn của họ, biết đâu nhà hàng của họ lại có thể hợp tác với nhà hàng của Lạc Thị thì sao, đến lúc đó nhà hàng của bọn họ không nổi tiếng nhất cái thành phố A này mới là lạ.

“ Còn các món ăn thì là như lần trước tôi để thư ký của tôi chọn trước rồi đấy, cuối cùng thêm một món bánh ngọt vị socola nữa, chính là loại tôi chỉ định đó. Thế thôi.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói, đôi mắt thì rất hiền hòa khi nói đến những món ăn này.

“ Vâng, Tổng giám đốc Lạc còn gì chỉ bảo không ạ?” Quản lý lo lắng hỏi.

Lạc Mộ Thâm xua tay biểu thị cho quản lý lui ra, sau đó ngồi xuống đối diện trước mặt tôi, đôi mắt âu yếm nhìn tôi. Đúng, người đàn ông này, bình thường rất lạnh lùng, nhưng lúc này khi anh ấy đang nhìn tôi, đôi mắt ấy lại vô cùng hiền hòa.

Tôi thực sự rất thích nhìn vào ánh mắt của anh ấy, đặc biệt là khi anh ấy nhìn tôi, nó ngọt ngào biết nhường nào.

“ Vậy chúc Lạc Tổng và tình nhân của mình dùng bữa vui vẻ, các món ăn sẽ lên ngay thôi ạ, xin hãy chờ một chút!” quản lý nhìn thấy Lạc Mộ Thâm không còn nhìn anh ta nữa, liền kính cẩn nói, sau đó chuẩn bị lui ra.

“ Không phải tình nhân, là phu nhân, phu nhân.” Lạc Mộ Thâm trong lúc quản lý chuẩn bị lui ra, liền đột nhiên nhắc nhở lại, khuôn mặt tôi đột nhiên đỏ bừng lên, không phải tình nhân, là phu nhân?

Đây là sự công nhận của anh ấy đối với tôi sao?

Thực sự tôi có một cảm giác rất vui trong lòng.

“ Ồ? dạ, dạ, chúc Lạc Tổng và phu nhân dùng bữa vui vẻ, nếu không còn việc gì, tôi sẽ xuống nhà bếp chuẩn bị đây ạ.” Quản lý kính cẩn nói, trên trán đã lấm tấm vài giọt mồ hồi.

Tôi nhìn dáng vẻ lo lắng của anh ta, thiếu chút nữa thì đã cười lên, gã Lạc Mộ Thâm này quả thật khiến người khác phải khiếp sợ, quản lý của nhà hàng này chắc là đã sợ sắp đái ra quần rồi, anh ta cứ nghĩ rằng mình đã làm sai điều gì đó, nghĩ rằng Lạc Mộ Thâm ---- ----- Một con người luôn được các cô gái mê hoặc, thần tượng đã kết hôn rồi?

Anh ta cho rằng tôi chính là vợ của Lạc Mộ Thâm, thực ra, tôi vẫn chưa phải.

Anh ta rất sợ câu “ tình nhân “ của anh ta sẽ khiến cho Lạc Mộ Thâm không hài lòng, như thế, tất cả những nỗ lực của anh ta chẳng phải là đã vứt xuống sông xuống biển rồi sao? nếu đắc tội với Lạc Mộ Thâm, liệu có phải những ngày tươi đẹp của anh ta sẽ kết thúc rồi không?

Thế nên, anh ta không còn dám ở lại thêm nữa, đành phải vội vàng lui ra.

Nhìn điệu bộ hốt hoảng đó của anh ta, tôi bịt miệng cười, ánh mắt thì nhìn về phía Lạc Mộ Thâm: “ Em nói, anh xem kìa, anh đã làm cho người ta sợ chết khiếp rồi đấy?”

“ Anh đã làm gì khiến anh ta sợ chứ? thật là, anh cảm thấy bây giờ anh rất hòa nhã. Em không thấy vừa nãy anh cười à!” Lạc Mộ Thâm không vừa ý nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.