Mỗi lần đến đây, tôi luôn cảm thấy rất an lòng. Bởi vì tôi thấy tôi chẳng bao giờ trở thành một con người cao sang được, tôi thích đến những nơi yên tĩnh và không phải những nơi xa hoa lộng lẫy, như thế, trong lòng tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Lạc Mộ Thâm có thể cũng đã hiểu thấu trái tim tôi, thế nên anh ấy đã chọn một quán ăn như thế này.
Tôi đưa ánh mắt cảm kích nhìn Lạc Mộ Thâm, Lạc Mộ Thâm liếc nhìn tôi một cái, cười nói: “ Thỉnh thoảng nghe nói có một quán ăn như thế này, tương đối đặc biệt, thế nên thử đến xem thế nào, anh nghĩ là ngày giáng sinh mà, cần phải có gì đó lãng mạn một chút. Không có ý gì đặc biệt cả, chỉ là cảm thấy có thể em sẽ thích nơi này, vì thế anh đã chọn chỗ này.”
“ Thực sự là em rất thích.” Tôi cười nhìn Lạc Mộ Thâm nói.
“ Vậy thì không uổng công của anh rồi, nếu như em không thích, như thế anh mới lo, phụ nữ bọn em đúng là phức tạp quá cơ.” Lạc Mộ Thâm thản nhiên nói.
“ Này, anh Đại Thâm, anh đừng có vơ đũa cả nắm như thế có được không? gì mà phức tạp chứ? em chẳng có gì phức tạp cả.” Tôi cười nói.
“ Em à, là phức tạp nhất đấy, em khiến cho con người Lạc Mộ Thâm anh đây thay đổi hoàn toàn rồi, như thế còn không phức tạp sao? “ Lạc Mộ Thâm ngoảnh đầu nhìn tôi nói.
“ Hì hì, chúng ta đây là Chu Du đánh Hoàng Cái, là việc một người muốn đánh còn một người muốn chờ thời cơ, nếu không thì anh đi tìm các cô nàng người mẫu nổi tiếng đó ý, đảm bảo là không có chút gì phức tạp cả, anh đặt quán nào, bọn họ cũng đều sẽ vui vẻ theo anh tới thôi!” Tôi cười nói.
“ Đến nể cái miệng này của em, anh nói có một câu, em đã bắn tận mười câu đối lại.” Lạc Mộ Thâm kéo mạnh ôm lấy eo của tôi.
Để không ảnh hưởng đến giây phút lãng mạn của các cặp đôi tình nhân trong đêm giáng sinh, tôi không dám thốt lên lời, tôi cố gắng nhịn.
Khi tôi và Lạc Mộ Thâm bước vào trong quán, thì lập tức có một vài cặp mắt thể hiện vẻ bất ngờ nhìn về phía chúng tôi, trong những ánh mắt đó có rất nhiều những ánh nhìn khác nhau, chỉ có thể dùng một từ để hình dung đó là: ngưỡng mộ, tôi cảm thấy những cặp mắt của các cô gái phục vụ đang đội những chiếc mũ đỏ của ông già Noel giống như nhưng chiếc miệng nhỏ đang muốn cắn lên khuôn mặt đẹp trai tuấn tú của Lạc Mộ Thâm, bọn họ đều như muốn dùng ánh mắt của mình xuyên thủng khuôn mặt đáng yêu đó của Lạc Mộ Thâm.
Tại sao? Tại vì Lạc Mộ Thâm quá quá đẹp trai mà.
Đúng thế, vẻ bề ngoài đẹp trai của Lạc Mộ Thâm là quá rõ nét, ví dụ như tôi đây thường xuyên được gặp anh ấy, mỗi lần nhìn thấy anh ấy, đều luôn cảm thấy kinh ngạc đến mức máu mũi như muốn trào ra trước vẻ đẹp trai anh kiệt của anh ấy.
Huống chi những cô gái phục vụ trẻ tuổi, chỉ khoảng chừng đôi mươi như thế này?
Mấy cô gái phục vụ đó mải nhìn chúng tôi tới mức sững sờ ra một hồi lâu, dường như quên cả câu chào “ xin chào quý khách “ rồi, tôi đã quen với cảnh các cô gái kính cẩn lễ phép với Lạc Mộ Thâm rồi, có rất nhiều khách qua lại trong quán, trước vẻ đẹp trai nổi bật của anh ấy, bất luận là anh ấy mặc đồ gì thì cũng đều không thể không khiến người khác phải chú ý đến anh ấy, kể cả anh ấy có mặc một bộ quần áo của người ăn mày đi chăng nữa.
Vì thế, đến tôi khi đi bên cạnh anh ấy cũng được chú ý lây rồi, tôi công nhận, mỗi lần như thế này, tôi đều cảm thấy nhân cách của tôi dường như đã đến cực điểm rồi.
Bất luận là ở bên cạnh Lạc Mộ Thâm hay Dạ Thiên Kỳ, rất dễ dàng nhận được những ánh mắt ghen tị của những người xung quanh, tôi có muốn làm một cô gái bình thường cũng chẳng thể được.
“ Chào hai vị, xin hỏi chúng tôi có thể phục vụ được gì cho hai vị ạ?” Một nhân viên phục vụ lúc này mới phản ứng lại trước sự có mặt của chúng tôi, cô gái lễ phép đứng trước mặt chúng tôi, tuy cô gái ấy lễ phép chào hỏi như vậy, nhưng ánh mắt thì vẫn cứ chăm chú nhìn về phía Lạc Mộ Thâm, tôi dường như có thể nhìn thấy một trái tim màu đỏ nhỏ xinh ở trong đôi mắt của cô gái ấy rồi.
Được rồi, lại gặp một cô gái háo sắc nữa rồi.
Có điều, Lạc Mộ Thâm dáng vẻ như thế, rất khó để người khác không háo sắc mà!
“ Phòng 108, ba ngày trước tôi có bảo cô Cát đặt trước rồi.” Lạc Mộ Thâm nhìn cô gái phục vụ đang ngất ngây trước vẻ đẹp trai của mình, anh ấy hơi cau mày, lạnh lùng nói.
Thì ra anh ấy đã đặt phòng từ trước, Lạc Mộ Thâm này có thể cũng đã dự liệu được trước sau khi yến tiệc kết thúc, chúng tôi sẽ đói, thế nên...... Con người đàn ông này tuy có vẻ lạnh lùng, nhưng thực ra anh ấy rất biết cách quan tâm.
Thì ra Cát Vân cũng đã biết từ lâu, nhưng cô ấy không nói gì với tôi, công việc bảo mật này thực sự cô ấy đã làm quá tốt rồi! Đúng là không hổ danh là một thư ký của Lạc Mộ Thâm.
Quản lý đang đi quan sát ở đằng xa khi nghe thấy giọng nói của Lạc Mộ Thâm, liền quay đầu lại, khi nhìn thấy chúng tôi có vẻ bất ngờ, dường như đang nghĩ, đây chẳng phải là tổng giám đốc của tập đoàn Lạc Thị sao? sống phải thờ phật, đắc tội với anh ấy thì có lẽ chẳng thể sống tiếp ở cái thành phố A này rồi......
Vị quản lý nhà hàng đó liền vội chạy lại, cúi đầu lễ phép chào hỏi rồi chỉ tay về hướng của căn phòng nói: “ Tổng giám đốc Lạc, xin chào ngài đã ghé thăm! phòng 108 ngài đặt ở đây ạ, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn cho ngài rồi, dọn dẹp sắp xếp đều rất gọn gàng sạch sẽ. Xin mời ngài đi theo hướng này.”
Thấy mấy người nhân viên đáng sáng mắt nhìn Lạc Mộ Thâm đứng xung quanh, quản lý không nói gì chỉ trừng mắt nhìn bọn họ, nhưng mấy cô gái vẫn tiếc nuối cố nhìn thêm Lạc Mộ Thâm, xem ra mấy cô gái này không còn muốn làm việc ở đây nữa rồi.
Bình thường đối với những cử chỉ của những cô gái đó quản lý cũng chẳng để ý làm gì, nhưng hôm nay Lạc Mộ Thâm đi cùng với tình nhân của mình tới đây, Tổng giám đốc Lạc luôn nổi tiếng với sự lạnh lùng của mình, không ai có thể biết anh ấy đang nghĩ gì, nếu như không cẩn thận mà đắc tội với người đàn ông này, đừng nói là mấy cô nhân viên đó, có thể đến lãnh đạo của nhà hàng này cũng đều phải khăn gói về quê mà sống.
Tôi nghĩ chắc là trong lòng anh chàng quản lý này đang nghĩ, vừa nãy Lạc Tổng đã lườm anh ta? Không phải chứ! anh ta đâu có làm gì đắc tội đâu? Bắt đầu từ lúc chúng tôi bước vào quán, anh quản lý đến nhìn Lạc Mộ Thâm cũng không dám nhìn, chỉ là đôi lúc trộm nhìn ánh mắt của cô gái xinh đẹp đang đi bên cạnh Lạc Mộ Thâm thôi mà, điều này không phải là lí do đắc tội với Lạc Mộ Thâm chứ!
Chẳng nhẽ cô nương xinh đẹp đi bên cạnh đối với Lạc Mộ Thâm quan trọng đến vậy sao? Vì thế Lạc Tổng mới trừng mắt lườm anh ta. Hay là vì những nhân viên của anh ta, bọn họ vì háo sắc mà làm phiền tới Lạc Mộ Thâm?
Anh quản lý lo lắng trong lòng, dường như đang nghĩ mình đã đắc tội gì đó với Lạc Mộ Thâm, đôi mắt cứ nhìn qua nhìn lại sợ sệt.
Lạc Mộ Thâm nhìn tôi đang cười tươi bên cạnh anh ấy, anh ấy khẽ lắc lắc đầu, rồi đưa tay khoác lấy eo của tôi, đi theo hướng quản lý chỉ tay. Những ngón tay của anh ấy khẽ cù nhẽ vào vùng eo của tôi, chút nữa khiến tôi cười phá lên rồi.
“ Ôi...... buồn quá!” Tôi khẽ cười nói, trong lòng nghi ngờ rút cuộc anh ấy sao vậy, sao đột nhiên lại ôm tôi chặt đến thế.
Lạc Mộ Thâm nghe thấy tiếng cười của tôi, môi anh ấy khẽ cong lên như muốn dành cho tôi một nụ hôn. Bộ dạng anh ấy lúc này, vô cùng mê hoặc.
Quản lý nhà hàng đi bên cạnh nghe thấy động tĩnh bên cạnh, chỉ nghe chứ không dám nhìn, tuy là anh ta cũng rất tò mò mối quan hệ giữa Lạc Mộ Thâm và cô gái đang đi bên cạnh, nhưng anh ta vẫn chưa thể quên hình ảnh ban nãy Lạc Mộ Thâm vừa trừng mắt lườm anh ta, vì cái mạng nhỏ của mình, anh ta vẫn phải làm ra vẻ không nhìn thấy gì cả.