Nhúng Chàm Cực Phẩm

Chương 32: Chương 32




“Bánh Bao, em sao vậy?” Ngồi xuống bên cạnh Uông Vượng, vuốt vuốt lưng cô.

Uông Vượng không tự nhiên tránh sự động chạm của anh, quay đầu ra, giọng nói có chút chua chát, có điều thấy anh đi đến, hờn dỗi trong lòng tan đi không ít. “Đừng động vào em, anh không phải rất bận sao?”

“A!” Thẩm Sơ Trạch nhìn vẻ không tự nhiên của cô, cười gian tà “Anh biết rồi nhé, em là đang ghen, đúng không? Ha ha, chẳng qua chỉ là đồng nghiệp, chuyện công việc có chút vấn đề, gần đây gặp chuyện khó xử lý, cho nên đến hỏi cô ấy một chút, nhờ cô ấy tư vấn.”

Thẩm Sơ Trạch chân thành giải thích, vừa rồi gặp Uông Dương, biết được chuyện khó, anh nhận vụ án này, hơn nữa cũng đã hạ quyết tâm, từ nay về sau, quan hệ giữa anh và Uông Vượng sẽ không mập mờ nữa, ít nhất anh đã quyết tâm, không phải cô thì không thể là ai khác.

Sau khi nghe Thẩm Sơ Trạch giải thích, tâm tình Uông Vượng khá hơn nhiều, có điều vẫn còn chút hờn dỗi “Vậy buổi sáng anh vì sao không đợi em? Trước mắt em mà còn lái xe đi? May mà gặp Hứa Ngôn, nếu không em đã đi muộm.”

Trong lòng không ngừng lộp bộp, Thẩm Sơ Trạch cũng không lý giải được hành động buổi sáng của mình, có điều anh cũng không phải cố ý cho rơi Uông Vượng, mà anh thật sự không nhớ, anh nghĩ quan hệ của hai người quá mập mờ, hoảng….

“Ai a, anh không phải là giận vì cuộc điện thoại của Hôi Thái Lang kia sao, trừng phạt em.” Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy, Thẩm Sơ Trạch đương nhiên sẽ không khai thật với Uông Vượng, “Sao em gặp Hứa Ngôn? Anh ta và Triệu Tiền sao rồi?”

“Không biết, lâu rồi em cũng không liên hệ với Triệu Tiền.” Suy nghĩ bị chuyển hướng, Uông Vượng không còn trách dỗi nữa, mà an tâm tựa trong ngực Thẩm Sơ Trạch, hưởng thụ cảm giác được anh vuốt ve.

Cô gái bên kia đã đi đến, tự nhiên ngồi xuống, nhìn về phía Thẩm Sơ Trạch “Không giới thiệu chút sao?”

“Đây là đồng nghiệp của anh, Tô Hàm, đây là bạn gái tôi, Uông Vượng.”

“Xin chào.”

“Xin chào.”

Hai người máy móc chào nhau, giống như đối tác đi bàn chuyện làm ăn.

Ba người đều không khỏi cười ra tiếng.

“Trạch, anh đúng là giấu bạn gái quá giỏi nhé.” Tô Hàm cũng là luật sư, là người rất biết ăn nói.

“Đừng cười chê, thật ra hôm qua mới chính thức xác lập quân hệ. Hôm nay đã bị cậu bắt gặp, cậu nói xem mình có nể mặt cậu không?” Thẩm Sơ Trạch vốn đang có việc cầu người, đương nhiên cũng trò chuyện vui vẻ.

“Vâng vâng, cũng không khác lắm, về chuyện cậu vừa nói, nếu ngay tại đây hôn bạn gái một cái, chị đây đồng ý giúp cậu.” Tô Hàm là người khó tính, vừa rồi Thẩm Sơ Trạch dùng nửa ngày nhờ vả cô vẫn chưa đáp ứng, lúc này lại dễ dàng đồng ý thế, không khỏi khiến Thẩm Sơ Trạch nhướn mày vui mừng.

“Vậy thì tốt quá. Hôm nào mời cậu ăn cơm.”

“Không cần không cần, chỉ cần những vụ án thượng vàng hạ cám đều tìm tôi là tôi đã dập đầu cảm ơn trời đất rồi.” Tô Hàm nói các loại án thượng vàng hạ cám nhưng cũng đều có giá trị trên trăm vạn, xử lý những chuyện vặt này không cần toàn bộ, chỉ cần ba phần là có thể ăn cả năm.

“Ha ha, lần sau nhất định, nhất định.” Thẩm Sơ Trạch là người tinh ý, đương nhiên có thể đoán được ý tứ, vừa rồi anh thậm chí cũng đã tính kỹ, nếu cô không nhả ra, anh sẽ mang những vụ án trăm phần trăm thắng kiện ra làm điều kiện trao đổi với cô.

Hiện tại cô đã đồng ý, đây cũng là người cùng ngồi trên một thuyền, thuận nước đẩy thuyền thôi.

Dù sao vụ án này cũng đều là từ công ty mẹ, anh tham gia vào cũng không hay lắm.

Hai người mạnh vì gạo bạo vì tiền trước mặt Uông Vượng bàn chuyện này chuyện kia, cô tuyệt không chen vào, chỉ mở rộng miệng bắt đầu ăn.

Qua một lúc lâu, Tô Hàm chào ra về.

Thẩm Sơ Trạch dịu dàng nói “Bánh Bao nhỏ, chúng ta cũng về thôi, trước đi lấy đồ của em qua, tránh phiền toái lần sau.”

Ngẩng đầu lau miệng, Uông Vượng gật gật đầu, dù sao cũng đã xác định quan hệ với Thẩm Sơ Trạch, hơn nữa làm phiền Trình Huy Lang cũng không phải là chuyện hay.

Rất nhanh đã đi đến dưới tầng nhà Trình Huy Lang, Uông Vượng phát hiện trong phòng sáng đèn, sau đó nhìn quanh bốn phía, kinh hãi phát hiện ra xe Ferrari của Trình Huy Lang đỗ ở gần đấy.

Thẩm Sơ Trạch ra vẻ không quan tâm cười hì hì kéo tay Uông Vượng với nội tâm đang điên cuồng gào thét lên tầng.

Trái tim nhỏ bé của Uông Vượng đáng thương nhảy lên không ngừng. Không biết cái người buồn vui thất thường như Thẩm Sơ Trạch lát nữa sẽ có biểu hiện quỷ dị gì a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.