Những Năm 90 Của Quyển Vương

Chương 23: Chương 23




Ba Giang thương xót con gái, cũng muốn ăn một miếng ngon, mỗi buổi sáng chỉ để cho cô gặt đến hơn tám giờ là sẽ bảo cô trở về.

Cô trở về nhà cũng không thể nào nhàn rỗi, giặt giũ nấu cơm, quét dọn vệ sinh, những việc này đều phải làm, chỉ là so sánh với công việc đồng áng tương đối nặng nề mà nói thì thoải mái một chút mà thôi.

Cô cũng cố gắng tận dụng những nguyên liệu sẵn có để làm ra những món ăn ngon cho bọn họ.

Thịt kho hầm khoai tây, thịt luộc thái lát, khâu nhục cải muối, rau cải muối xào đậu dải áo, thịt hầm măng khô...

Trong công việc đồng áng bận rộn và nặng nề, điều duy nhất mà ba mẹ Giang mong đợi mỗi ngày, chính là ăn cơm, chỉ có lúc ăn cơm, bọn họ mới cảm nhận được một chút vẻ đẹp của cuộc sống trong sự mệt mỏi.

Ngay cả mẹ Giang cũng đã bị ba Giang đuổi về giặt giũ nấu cơm cả buổi sáng chứ không phải tiếp tục ở lại đồng ruộng làm việc.

Thu hoạch không phải là kết thúc của một quá trình canh tác bận rộn, mà chỉ là sự khởi đầu, tiếp theo là giai đoạn lúa, cày ruộng, cải tạo đất, cấy lúa, trồng lúa mùa...

Đến khi toàn bộ mọi việc đã xong xuôi thì kỳ nghỉ hè cũng sắp kết thúc.

Giang Ninh cũng sắp khai giảng.

Giang Ninh bình tĩnh chờ khai giảng nhưng mẹ Giang lại vội vàng muốn Giang Ninh ra ngoài làm việc.

Cô không có việc gì liền hỏi thăm trong thôn, ai làm việc ở nhà máy nào, một tháng có thể kiếm được bao nhiêu tiền, có thể dẫn Giang Ninh đi cùng hay không.

Vừa lúc nghe được Giang Nguyệt Cầm của nhà trưởng trở về, còn mang về cho gia đình năm ngàn đồng, xây nhà.

Trong khoảng thời gian gần đây, các chú các thím trong thôn đều đang bàn tán về cô ta: “Con gái nhà ông ấy thật là nuôi đáng tiền, còn xây nhà lầu cho nhà nữa!”

“Nghe nói cô ấy còn mang về năm ngàn đồng nữa!”

“Cùng là người, cô nói xem người ta làm sao lại biết kiếm tiền như vậy?”

“Mới có mấy năm? Vậy mà đã kiếm được một tòa nhà lầu trở về!”

Nói là tòa nhà, thực tế thời đại này các tòa nhà đều được xây dựng vô cùng đơn giản và thô sơ.

Nhưng dù có mộc mạc và đơn sơ thế nào thì đó cũng là nhà lầu.

“Làm phục vụ ở nhà hàng nào mà kiếm được nhiều tiền như vậy?”

“Tôi nghe nói làm nhân viên phục vụ của nhà hàng trên thị trấn một tháng mới mấy chục tệ, cô ấy đi ra ngoài mới nửa năm phải không? Sao mang về nhiều tiền như vậy? Cô ấy bây giờ không cần đi làm sao? Sao lại quay lại?”

“Người ta làm là làm ở nhà hàng lớn ở thành phố lớn, có thể giống như quán nhỏ trong trấn sao?”

“Nghe nói khách sạn của bọn họ làm ăn tốt, lại đang tuyển người, cô ấy xin ông chủ nghỉ phép trở về để dẫn người đến đó.”

Thím trong thôn tích cực nói: “Làm phục vụ kiếm được nhiều tiền như vậy, anh xem tôi đi có được không? Ai không biết tôi làm việc nhanh nhẹn, không được, tôi đi nói với Nguyệt Cầm xem có thể dân theo tôi hay không, sang năm vừa vặn dẫn theo Hương Cầm nhà chúng ta đi!” Nói xong, bà ấy vội vàng chạy về phía nhà Giang Nguyệt Cầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.