Chưa nói đến việc ném thẳng balo cho một trong những khách mời đồng hành, nhưng ầm ĩ một phen để thể hiện mình yếu đuối thì chắc chắn sẽ có đấy.
Nhưng không ngờ rằng lúc này không biết Thời Tiểu Ngư đang suy nghĩ cái gì, vậy mà không nghe được lời ông ấy nói. Sau khi ông ấy ho nhẹ một tiếng nhắc nhở, Thời Tiểu Ngư mới hoàn hồn lại, giọng nói nhỏ nhẹ đáp một câu: “Không mệt ạ.”
PD Trương vô thức nhìn cô nhiều hơn, trong mắt ông ấy hiện lên vài phần nghi ngờ.
Nhưng rất nhanh, đầu óc ông ấy nhanh chóng xoay chuyển: “Ha ha, đây là lần đầu tiên ba người tham gia chương trình tương tự, mọi người nên giúp đỡ lẫn nhau, không có trợ lý ở bên cạnh nên phải tự mình giải quyết mọi chuyện cần thiết. Ví dụ như hành lý của ai tương đối nặng, mọi người cũng nên giúp đỡ lẫn nhau, nếu đã là một đội, vậy thì phải chăm sóc lẫn nhau đúng không?”
Ba người nghe ông ấy nói vậy, đều khẽ gật đầu.
Đi ra ngoài du lịch, tất cả phải dựa vào chính bọn họ, nếu gặp phải chuyện gì thì chỉ có thể dựa vào những người bạn đồng hành xung quanh mình.
Sau khi Thời Tiểu Ngư nghe thấy những lời của PD Trương, cô vô thức nhìn sang Kính Gia Uyên.
Kính Gia Uyên mặc một bộ quần áo sạch sẽ đơn giản, vác một chiếc ba lô thể thao trên lưng, trên tay còn kéo theo một chiếc vali.
Cái ba lô kia… có nặng không?
Ánh mắt Thời Tiểu Ngư chuyển động, nhưng cuối cùng không nói đến việc giúp đỡ.
Không nói đến việc hiện tại bọn họ cũng không quen biết, cô đưa ra đề nghị này quá đột ngột, có vẻ như có hơi khó hiểu.
Hơn nữa, hiện tại đang ghi hình, danh tiếng của nguyên chủ vốn đã không tốt, cô mà nói đề nghị này ra, ngược lại sẽ thành có ý khác, truyền ra ngoài bị người khác bàn tán cũng không tốt cho Kính Gia Uyên.
Kính Gia Uyên... luôn ghét những chuyện phiền phức như này nhất.
Nghĩ đến đây, Thời Tiểu Ngư không nhịn được khẽ mím môi.
Ánh mắt của cô, lại thu hút sự chú ý của một số người xung quanh.
Khóe môi của PD Trương lặng lẽ nở nụ cười nhẹ khi nghĩ tới kế hoạch thành công được mấy phần, biểu hiện của Thời Tiểu Ngư là kiểu không thể chịu đựng được một chút khổ cực nào, mà chỉ cần có ngôi sao nam khác ở bên cạnh, cô nhất định sẽ ra vẻ diễn xuất như một công chúa nhỏ, tung ra chiêu nũng nịu rồi ném những chuyện không muốn làm cho người bên cạnh. Cái ánh mắt Thời Tiểu Ngư lúc này, ý quá rõ ràng, cả khuôn mặt đều đang viết rằng… hành lý của anh không nặng thì có thể xách hành lý giúp tôi được không?
Hơn nữa ông ấy đã nói đến như vậy, đường cũng đã trải sẵn cho cô, với “tài năng” của cô thì không có lý do gì lại không đi.
Kính Gia Uyên thấy dáng vẻ cô muốn nói lại thôi, đôi mắt sắc bén hơi ngước lên mấy phần.
Mà người đại diện Tông Lương của Kính Gia Uyên vẫn lo lắng không yên nên còn ở đây nhìn thấy cảnh này cũng im lặng.
Tông Lương đã hứa chỉ cần tiểu quỷ đó dám nhờ Gia Uyên xách ba lô giúp cô, tổ chương trình còn không thèm ngăn cản thì anh ấy sẽ ngay lập tức! Ngay lập tức! Phải dẫn Gia Uyên rời khỏi đây.
Sau khi PD Trương nhìn thấy ánh mắt của Thời Tiểu Ngư, ông ấy yên lặng chờ đợi Thời Tiểu Ngư đưa ra yêu cầu Kính Gia Uyên xách balo hộ.
Nhưng trong khi ông ấy vẫn đang chờ đợi, chẳng những Thời Tiểu Ngư không đưa ra yêu cầu xách balo, mà còn thu hồi lại ánh mắt dò xét.