Những Ngày Du Lịch Cùng Idol

Chương 14: Chương 14: Tiềm năng của Thời Tiểu Ngư 3




“Chính là... lúc trước hình tượng của cô trong lòng họ không tốt lắm, đến lúc đó bọn họ có thể sẽ nói ra những lời khó nghe, cô đừng để ý làm gì, cũng đừng đáp lại bọn họ, cứ giả vờ như không nghe thấy gì đi.”

“Ừm, tôi hiểu.” Thời Tiểu Ngư gật đầu.

Trong lòng cô cười khổ, đương nhiên cô biết rất rõ ràng gần đây xảy ra chuyện gì, Lộ Bân đang nói giảm nói tránh, khoảng thời gian trước nguyên chủ Thời Tiểu Ngư vì ké fame Kính Gia Uyên, thậm chí còn ảnh hưởng đến việc phát hành bình thường bài hát mới của Kính Gia Uyên, mấy người hâm mộ nhìn thấy cô là hận đến nghiến răng, nào chỉ là vấn đề về hình ảnh không tốt lắm đâu.

Có lẽ không chỉ nhóm fan, mà idol của các cô ấy nhìn thấy mặt cô, chắc hẳn cũng rất chán ghét...

Nghĩ tới đây, tâm trạng Thời Tiểu Vũ đang vui vẻ cũng giảm sút đi mấy phần.

Lộ Bân đưa Thời Tiểu Ngư đến tận sân bay, sau khi xuống xe, Lộ Bân vô thức đưa tay lấy chiếc balo của Thời Tiểu Ngư.

Dù đi tới nơi nào, đồ vật hơi nặng một chút là Tiểu Ngư đã không bằng lòng cầm, Lộ Bân cũng đã hình thành thói quen mang túi xách cho cô.

Thời Tiểu Ngư lại đi trước một bước, đeo balo lên.

“Không có việc gì, tôi tự cầm được.” Thời Tiểu Ngư nói.

Từ nhỏ tới lớn chuyện gì cô cũng tự làm, không có thói quen làm phiền người khác.

Sau khi Thời Tiểu Ngư đeo balo leo núi xong, đi về phía sân bay.

Lộ Bân nhìn vào balo leo núi to đùng sau lưng Thời Tiểu Ngư, lập tức gãi gãi đầu một cái.

Không biết vì sao, cậu ấy luôn cảm thấy sau khi Tiểu Ngư té xỉu vào mấy ngày trước, hình như cô có chỗ nào đó là lạ.

Nhưng mà sự thay đổi này lại rất tốt.

Lộ Bân mỉm cười, đi theo sau Thời Tiểu Ngư.

Lúc Thời Tiểu Ngư xuống xe, để tránh rắc rối, vẫn đeo khẩu trang lên, lúc này cô mới lặng lẽ đến chỗ tập hợp.

Ở địa điểm tập hợp đã hẹn trước, vẫn chưa có ai đến, chỉ có một người quay phim, đang đặt camera ở một bên, mà vì hiện tại anh ấy không có việc gì khác, bèn chỉ ngồi ở ghế bên cạnh nghỉ ngơi.

Nhưng dù chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủi để nghỉ ngơi, sự chú ý của anh ấy vẫn tập trung.

Nhìn thấy một người đeo khẩu trang đang đi về phía mình, theo bản năng anh ấy lập tức vực dậy sự hăng hái.

Chỉ là... anh ấy nhìn thấy trang phục của Thời Tiểu Ngư, vô thức dụi dụi mắt.

Đợi đã, đây là khách mời của bọn họ Thời Tiểu Ngư?

Cái người Thời Tiểu Ngư đi được hai bước đã kêu đau chân, ăn mặc lòe loẹt và trang điểm đậm như chỉ hận không thể thông báo cho cả thế giới thấy sự tồn tại của mình?

Hôm nay ăn mặc giản dị như vậy?

Còn tự mình đeo balo?

Nếu không phải trợ lý Lộ Bân của cô theo sát phía sau, anh ấy còn tưởng mình mình nhận nhầm.

Nhưng mà đạo đức nghề nghiệp vẫn cần phải có, anh ấy lập tức bật máy quay lên, hướng về hướng Thời Tiểu Ngư đang đi tới.

Sau khi Thời Tiểu Ngư bước vào, nhìn vào camera được đặt gần địa điểm đã hẹn trước, ngay lập tức biết mình đã tìm đúng địa điểm.

Cô mỉm cười bước tới, hỏi lại lần nữa để xác nhận: “Xin chào, đây là điểm hẹn của “Hành Trình Ước Mơ” nhỉ.”

Người quay phim không xuất hiện, chỉ để máy quay gật đầu hai cái, thay câu trả lời.

Thời Tiểu Ngư lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhìn đồng hồ, cô đã đến sớm gần một tiếng, không sao không sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.