Lý Mạch Mang từ trong hôn mê tỉnh lại, đầu còn giật giật đau dớn, mùi nước sát trùng nồng đậm kích thích xoang mũi.
“Rốt cuộc cô cũng tỉnh.” Tiếng Anh tiêu chuẩn kiểu mỹ, theo lý mà nói, Lý Mạch Mang là nghe không hiểu, chỉ là lúc này ở trong đầu cô lại tự động phiên dịch thành tiếng trung, hoàn toàn không chậm trễ lý giải.
Mở to mắt, bác sĩ y tá bận rộn bên người đều là người nước ngoài, Lý Mạch Mang hơi không rõ nguyên do.
Cô là thức đêm tăng ca chết đột ngột, cho dù là bị người phát hiện kéo đến bệnh viện cứu giúp, cũng nên là ở bệnh viện trong nước chứ, bệnh viện trong nước, hiện tại nhiều bác sĩ y tá nước ngoài như vậy sao?
Sau khi cơn đau đầu ập đến cuối cùng cô cũng hiểu rõ sao lại thế này, hiện tại cô là ở nước Phiêu Lương, năm nay mới vừa tròn 18 tuổi, khi bị phát hiện, cả nhà trúng độc khí than.
Ba mẹ đã hoàn toàn không thể cứu, cô nằm ở chỗ này được cứu giúp thời gian dài như vậy, cuối cùng là được cứu trở về.
Mẹ cô là người Trung Quốc, thập niên 60 đi theo một ông già ở nước Phiêu Lương đi vào nơi này, kết hôn, sinh ra cô.
Vốn dĩ cho rằng mình là đi tới phú quý, không nghĩ tới ông già xinh đẹp quốc này rất biến thái, bên ngoài một đống tình nhân, chờ đến khi Lý Mạch Mang lớn lên, ông già lại theo dõi Lý Mạch Mang.
Kết hôn với mẹ cô cũng là vì mẹ cô khống chế tốt nhất, hơn nữa tha hương nước ngoài, không lật ra bọt sóng.
Lúc trước phụ nữ đa tình tìm tới cửa như vậy, còn bị bạo hành, mẹ cô đều nhịn xuống, lần này lại không thể nhịn được nữa, buổi tối mắng ông già biến thái, mắng Lý Mạch Mang là đồ đê tiện.
Sau khi bị đánh, lúc nấu cơm, thả thuốc ngủ vào cơm của cả nhà, sau đó mở gas bếp ra.
Thuốc ngủ thêm trúng độc khí than, nguyên thân tự nhiên không có khả năng sống sót, Lý Mạch Mang cứ như vậy bén rễ nảy mầm.
Từ nhỏ nguyên thân đã chưa từng cảm nhận đượng tình thân, chỉ là nghe nói mình ở Trung Quốc còn có ông bà ngoại, đã từng ảo tưởng, ông bà ngoại có thể thích cô hay không, có thể giống ông bà ngoại đứa trẻ khác sủng ái cô hay không.
Arvil Morgan, chính là tên hiện tại ở xinh đẹp quốc của Lý Mạch Mang.
Nghe nói cô tỉnh, rất nhanh, luật sư cũng tới, rốt cuộc, ba cô có rác rưởi như thế nào, tiền và nhàở vẫn phải có, hiện tại chỉ còn lại có cô còn sống, cô chính là người thừa kế pháp định duy nhất.
Con trai con gái riêng gì đó, lúc này căn bản là không xứng xuất hiện ở trước mặt cô, trừ phi có người chống lưng.
“Morgan tiểu thư, tôi cần phải nhắc nhở ngài, trước mắt đã có ba người ý đồ công bố là con trai riêng của Morgan tiên sinh kế thừa di sảnnày, còn có người khống cáo là ngài hại chết Morgan tiên sinh, mục đích chính là kế thừa toàn bộ tài sản của ông ta. Đương nhiên, ở trước khi ngài chưa tỉnh lại, những người này đều đã bị chúng tôi đuổi đi.”