Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 569: Q.6 - Chương 569: Hỗ Trợ Nhau




Nghe xong lời này, hốc mắt Ngô quản sự đã có chút đỏ tay nắm chặt thành quyền “Một hòn đá ném hai chim, hảo một cái kế hoạch nhất tiễn song điêu! Quyên Nương, ngươi muốn đối phó Ẩn Lưu, nhưng lại còn muốn kéo ta xuống nước, đốt nhà kho ta quản lý, lấy tính mạng ta. Rất tốt, rất tốt, ngươi bất nhân, cũng chớ trách ta bất nghĩa”

Hắn rốt cuộc cũng là người khéo léo, công phu dưỡng khí thời gian qua không tệ, nghĩ thông suốt các vấn đề, ngược lại đã không còn tức giận. Vị Ninh trưởng lão trước mắt này cũng sẽ không vô duyên vô cớ cứu hắn trong tình huống nước lửa, nàng hẳn có mưu đồ. Hắn là người cơ trí, suy nghĩ một chút đại khái đã hiểu.

Ngô quản sự thở dài một hơi, cưỡng chế tức giận trong lòng, một lần nữa mở mắt thần sắc đã bình tĩnh trở lại “Ninh trưởng lão, ngươi giúp ta đại ơn, nhưng đồng thời cũng muốn thu hồi mười vạn cân linh trà đúng không? Trong tay Quyên Nương đúng là có quản lý mấy kho ngầm, nhưng cho dù ta có tra ra được tung tích của linh trà thì làm sao để mang tới cho ngươi? Hẳn là ngươi cũng muốn cướp đoạt lại đi?”

Ninh Tiểu Nhàn không chút kỵ lời, nói “Không sai. Quyên Nương đem linh trà của ta trộm đi, trừ phi Thiên Thượng Cư tương trợ, nếu không kinh đô lớn như vậy, ta căn bản không tìm ra. Ta có thể không khách sáo đưa ra người làm chứng, nhưng ngươi căn bản không thể hạ đổ Quyên Nương cùng người đứng sau nàng. Chuyện này, không thể đi theo lối thông thường”

Ngô quản sự nhíu mày nói “Thật không muốn mạnh mẽ đoạt lại? Nhưng người nàng phái đi, đêm qua làm thế nào có thể không coi tuần vệ kinh thành vào đâu, đem hàng chở đi, lại không kinh động người bên cạnh chứ? Mười vạn cân linh trà, đặt trong một kho ngầm rộng lớn cũng chiếm hết chỗ rồi, ta vẫn không thể hiểu được”

Ninh Tiểu Nhàn cười cười “Thủ đoạn của nàng, bản thân ta cũng đoán được bảy tám phần. Chẳng qua là địa điểm nàng giấu lá trà ta còn chưa tìm được, cho nên chỉ có thể tìm cách khác”

Ngô quản sự lập tức thấy hứng thú “Cách gì?”

“Nếu nàng muốn ta không tìm được, ta đây căn bản không cần phải đi tìm” khóe miệng Ninh Tiểu Nhàn từ từ cong lên, trong mắt hiện lên hàn quang “Ngô tiên sinh làm quản sự lâu như vậy. Biết cái gì là –Ép mua buộc bán – đi?”

“Chúng ta buôn bán từ trước tới giờ đều đường đường chính chính …” lại thấy ý cười trong mắt nàng nổi lên, Ngô quản sự cũng biết nói vậy quá buồn cười, không nhịn được ho nhẹ một tiếng nói “Xin thỉnh giáo Ninh trưởng lão”

“Ta nghe nói, người của Thiên Thượng Cư đều có một ấn triện. Hàng đêm đều phải giao ra?”

Nàng thậm chí ngay cả cái này cũng biết? Trong lòng Ngô quản sự kinh ngạc, trên miệng vẫn đáp “Không sai, mỗi ngày trước giờ Tuất, ấn triện của mọi người đều thống nhất giao cho ấn phòng bảo quản, để phòng ngừa chấp sự cùng quản sự mang nó ra kiếm lời sau lưng Thiên Thượng Cư. Nếu có sự vụ khẩn cấp, cần phải hướng trưởng lão nghị sự báo cáo, mới có thể giữ ấn triện để sử dụng. Nhưng sau đó vẫn phải lập tức trả lại”

Nàng vỗ vỗ cằm nói “Nói đúng ra, khuya hôm nay, nàng cũng phải giao ấn triện cho ấn phòng”

“Không sai”

“Vị phía sau ngài, có thể từ ấn phòng lấy con dấu đi không?”

Ngô quản sự biến sắc nói “Ninh trưởng lão, không thể nói lung tung …”

Ninh Tiểu Nhàn cắt lời hắn “Đây là khâu trọng yếu trong kế hoạch, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, có thể làm được hay không, những thứ khác ta không cần biết”

Ngô quản sự không nói, chẳng qua là ho nhẹ một tiếng.

Nàng hiểu “Đúng vậy, Ninh Viễn đường cùng Thiên Thượng Cư có một hiệp nghị. Thời gian giao hàng cuối cùng là sáng ngày mai. Ngô quản sự có biện pháp gì giúp ta kéo dài thời gian một chút không?”

Hắn có chút khó hiểu, suy nghĩ một chút vẫn nói “Có thể, ta có thể nói với vị kia một chút. Trước đó Thiên Thượng Cư có tồn trữ một chút linh trà. Trước mắt trong thương hội vẫn còn hàng tồn, nhưng một khi đấu giá Bạch Ngọc Kinh cử hành, nhiều nhất chỉ có thể trì hoãn ba ngày”

“Ba ngày là đủ rồi, ta thậm chí có thể điều phối linh trà gấp từ nơi khác tới” Ninh Tiểu Nhàn thản nhiên nói “Chuyện này chỉ sợ cần vị sau lưng kia giúp sức, nếu như hắn muốn đối phó địch nhân của mình, cũng như ngươi muốn đối phó Quyên Nương”

Lúc này Ngô quản sự mới nở nụ cười tàn bạo nói “Xin rửa tai lắng nghe” Lần gặp mặt này, hắn mạo hiểm bị Thiên Thượng Cư phát hiện mà tới, nếu không có đủ chỗ tốt, hắn làm sao có thể đồng ý xuất thủ tương trợ Ninh Tiểu Nhàn? Lần này hắn bị Quyên Nương hại rất thê thảm, nếu không đáp trả, sợ rằng bị người ta làm thành con tốt mà xử lý. Con thỏ nóng nảy cũng cắn người, huống chi hắn đường đường là tu sĩ? Nếu hắn phải xuống địa ngục cũng muốn kéo theo Quyên Nương cùng nhau đi xuống, nếu không làm sao có thể cam tâm?

#####

Ngô quản sự cũng không dám ở nơi này của nàng quá lâu. Hai người thương nghị nửa canh giờ, hắn một lần nữa sử dụng thần thông, đem dung nhan của mình thay đổi, lúc này mới đứng dậy cáo từ.

Hắn rất muốn đem nhân chứng kia mang đi, nhưng biết rằng trước mắt chính hắn cũng không thể lộ ra diện mạo, huống chi còn đem thêm một người theo? Ninh Tiểu Nhàn cũng nói chắc chắn “Để ở chỗ này của ta, ta tự có thể làm cho người khác không phát hiện ra hắn” Nhân chứng này là điều kiện giao dịch của nàng cùng Ngô quản sự và người sau lưng hắn, cho dù đối phương muốn người, cũng phải là sau khi giao dịch hoàn thành mới giao người.

Về phần làm sao giấu người này đi … nàng chưa bao giờ vì việc làm biến mất một người sống mà rầu rĩ.

Nàng căn bản không cần suy nghĩ xem bên ngoài có hay không có người giám thị nhất cử nhất động của bọn họ, hay Ngô quản sự có bị theo dõi hay không. Nếu ngay cả chút chuyện này hắn cũng giải quyết không tốt, còn xứng cùng nàng hợp tác sao?

Sau khi hắn đi, yêu quái dịch kim Vô Diện từ trong tay áo nàng đi ra, rất xấu hổ hướng nàng bái một cái.

Ninh Tiểu Nhàn nhẹ nhàng thở dài nói “Không phải lỗi của ngươi, nữ nhân kia quá gian xảo”. Nàng phái Vô Diện đi giám sát Quyên Nương, vốn là vô cùng an tâm. Ở Ẩn Lưu mưa dầm thấm đất lâu như vậy, vấn đề có thể giải quyết bằng bạo lực, nàng tuyệt đối không muốn dùng trí não đối phó.

Quyên Nương là cô mẫu của Văn Nhân Bác, cùng Minh Thủy Tông có liên hệ rất lần. Ninh Tiểu Nhàn thậm chí suy đoán, người cố định cùng Minh Thủy Tông liên lạc của Thiên Thượng Cư là Quyên Nương. Mà Ninh Tiểu Nhàn đoạt đi nhiều cặp song sinh của Thái Diễm Đoàn như vậy, trực tiếp khiến cho nguồn thu của Minh Thủy Tông và Thiên Thượng Cư giảm rất nhiều, Quyên Nương cũng bị lãnh đạo trực tiếp hung hăng trách cứ, vì vậy đối với Ninh Tiểu Nhàn ghi hận trong lòng.

Lần cướp bóc linh trà này được làm vô cùng đẹp mắt. Người Minh Thủy Thông căn bản không ở trong kinh đô, Ninh Tiểu Nhàn bất quá mới gặp Quyên Nương một lần, nào có thể hoài nghi tới trên đầu nàng? Vì vậy dưới tình huống bình thường, từ những sự việc này người ta căn bản không thể xác định chủ mưu là ai, mà vô luận người tu tiên có cường đại, dưới tình huống không biết địch nhân là ai làm sai có thể trả thù? Đáng tiếc, nàng không biết Ninh Tiểu Nhàn tu luyện thần thông gì, lại ở trước mặt nàng lộ ra sơ hở.

Nàng vốn là muốn Vô Diện đi tới chỗ Quyên Nương, đem nữ nhân này bắt lại tra hỏi, thu hồi linh trà. Phương thức thô bạo trực tiếp này, không cần bất kỳ kỹ xảo nào nhưng lại hữu hiệu. Đáng tiếc, tu vi Quyên Nương mặc dù không cao, nhưng đầu óc rất linh hoạt, mặc dù biết Ninh Tiểu Nhàn đã hoài nghi nàng, nhưng cũng căn cứ theo nguyên tắc an toàn nhất, mấy ngày qua đều ở trong Thiên Thượng Cư, không hề quay về chỗ ở của mình.

Vô Diện lần này chính là không công rút lui.

Ninh Tiểu Nhàn vươn đầu ngón tay gõ nhẹ trên bàn một lát, lấy ra một túi đựng đồ phân phó ẩn vệ “Đi tìm Hoài Nam Tử, mua về ít nhất một nghìn cân linh trà. Nói với hắn đơn hàng sau này của hắn, vô luận số lượng bao nhiêu, ta chiết khấu cho hắn ba mươi phần trăm”

Hôm nay ban đêm phía tây bắc kinh thành, trong một kho ngầm của Thiên Thượng cư có mấy chiếc xe ngựa đi tới. Sau khi kiểm tra môn bài của phu xe, đại môn kho ngầm từ từ mở, xe ngựa từ từ đi vào.

Xe ngựa vừa dừng lại, phu xe nhảy xuống, hướng chủ nhân tòa nhà, một phú thương người phàm nói “Cấp trên phân phó, hôm nay có một nghìn cân linh trà nhập kho, đây là đơn hàng”

Đơn hàng này, cũng là biên lai. Phú thương đã xem qua, hiện tại kiểm tra lại, xác nhận không sai, liền lấy ra ấn triện, rất sảng khoái đóng dấu lên. Tại ám khố của Thiên Thượng Cư, việc xuất nhập hàng cần hai lần dấu, một của người giữ ám khố, một là của người có thẩm quyền quản lý.

#####

Bên trong tĩnh thất Thiên Thượng Cư, Quyên Nương nghe thuộc hạ báo cáo, sắc mặt dưới ánh đèn nhu hòa lại hết sức âm trầm “Không thể định tội người Ẩn Lưu?”

“Đốc vụ cục nói như vậy, lúc ấy người của Ẩn Lưu có mặt tại hiện trường, cho nên ở chỗ ở của Lý gia phát hiện vật chứng liên quan tới Ẩn Lưu không thể dùng được. Về phần lệnh bài Ninh Ký trong tay Lý lão gia, không biết đã bị người nào đó lấy đi, chữ viết trên mặt đất cũng mơ hồ, đều không thể dùng làm chứng cứ” Thuộc hạ lén nhìn sắc mặt nàng, kiên trì nói tiếp “Lại nói, không thấy Tiểu Thất”

“Cái gì?” Lúc này sắc mặt nàng rốt cục thay đổi. Tiểu Thất là nàng an bài đi – phát hiện – lệnh bài trên người Lý lão gia.

“Sau khi Tiểu Thất đi ra từ chỗ Lý gia liền biến mất, đầu tiên không có ai chú ý tới, nhưng cho đến hôm nay sau giờ ngọ hắn vẫn chưa tới nhận tiền. Trước kia hắn chưa từng lĩnh tiền trễ”

Hai gò má Quyên Nương vốn đã không có thịt, hiện tại mắt nheo lại, càng làm lộ ra xương gò mà cao vút “Hẳn là bị người Ẩn Lưu bắt đi rồi, không ổn, cái tên nhát gan này hiện tại tám phần đã khai ra ta” nàng bối rối đi lại mấy bước, lộ ra vẻ nóng nảy, thuộc hạ trước mặt không dám lên tiếng.

Văn Nhân Bác nói không sai, nữ nhân này không phải đèn cạn dầu, nhẹ nhàng linh hoạt đã đem tang vật giá họa của nàng hóa giải rồi, đại hỏa ở Lý gia cháy lớn như vậy lại không dính nổi một chút tới Ninh Tiểu Nhàn, Văn Nhân Bác ở tây bắc cũng chịu thiệt thòi, tổn thất lớn không thể không có lý do. Nhưng không thu thập được tiểu tiện nhân này, nàng thực sự cực kỳ không vui. Hơn nữa, hiện tại nàng đã bại lộ trước đối phương, bản thân không hề an toàn nữa.

Yêu quái Ẩn Lưu từ trước tới nay nổi danh không nói đạo lý, đối phương nếu tìm tới tận cửa, nàng phải làm gì đây? Lúc trước cảm giác với Ẩn Lưu chỉ là phẫn hận, hiện tại nàng mới có cảm giác sợ.

Quyên Nương tâm loạn như ma, cho đến khi đi qua đi lại lần thứ ba, cước bộ mới từ từ thả chậm, khóe miệng cũng nâng lên “Hừ, nàng chính là có lợi hại, cũng sẽ không chịu im lặng ăn thiệt thòi lớn vì mười vạn cân linh trà mất tích đúng không? Hơn nữa, thời gian giao hẹn với Thiên Thượng Cư đã tới, bản thân ta muốn xem nàng làm sao giao hàng. Về phần sau đấu giá, nàng không thể ở kinh đô ngây ngốc, nhất phải trở lại núi Ba Xà sớm, sao phải ta sợ nàng chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.