Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 437: Q.6 - Chương 437: Một Quả Xx Dẫn Phát Huyết Án




Edit: Mèo

Beta: Tiểu Tuyền

Mọi người còn chưa tiến vào chỗ ở của Ẩn Lưu, thì một con diều hâu từ trong rừng rậm Ba Xà bay ra, dừng ở trước mặt mọi người, sau đó miệng phun tiếng người: “Hạc trưởng lão, lúc ngươi đi ra ngoài bên trong tông phát sinh biến cố, thủ hạ Cưu Ma bắt bớ đi chừng hai mươi huynh đệ.”

Hạc trưởng lão quả thực không thể tin được lỗ tai của mình. Ninh Tiểu Nhàn cũng ngẩn ngơ một chút, truyền âm nói: “Không thể sao? Ai tới nói cho ta biết, nữ nhân kia thật sự không ngu như vậy!” Hạc trưởng lão đại biểu cả Ẩn Lưu đi cùng Liên minh Tây Bắc đàm phán, Cưu Ma lại ở trong tông phái động đến người của lão, đây quả thực là muốn kích khởi tiết tấu bất ngờ làm phản a. So sánh với những yêu Tông khác, Ẩn Lưu đúng là nhìn thủ lĩnh mà làm, nhưng đó là ở dưới tình huống bình thường. Yêu quái nơi này dũng mãnh huyết tính trứ danh, biểu hiện của Cưu Ma từ khi khai chiến với Tây Bắc tới nay, rất khó có thể phục chúng, hôm nay xảy ra thêm chuyện này, chỉ sợ là từ đào chân tường mình.

Ở trong ấn tượng của nàng, độ lượng của Cưu Ma nhỏ một chút, tính tình tệ một chút, không phải là người chỉ huy hợp cách, cũng tuyệt đối không ngu a.

Thất Tử không rõ cho lắm, Trường Thiên thì trầm mặc không có lên tiếng, trầm mặc như vậy, lại để cho nàng biết nên sởn hết cả gai ốc, giống như là có một luồng khí lạnh không nhìn thấy, từ trong Thần Ma ngục phóng thích ra ngoài.

Hạc trưởng lão lại vui vô cùng. Trong khoảng thời gian này tới nay thủ hạ của lão chỉ huy chiến dịch gặp nhiều chiến thắng, cộng thêm lần này đàm phán thành công, khiến danh vọng của lão ở trong Ẩn Lưu càng tăng lên. Lần này so sánh, thời cơ lão mong ngóng nhiều năm đã thành thục, đang lo không có lý do gì cùng Cưu Ma phát sinh xung đột chính diện, đây thật là buồn ngủ đã có người đưa gối tới.

Hỏi phía dưới mới biết được đây là sự kiện ngẫu nhiên đốt lên dây dẫn nổ.

Sáng sớm hôm nay, thủ hạ Cưu Ma chính là người của Thanh Minh đường, có một Tiểu Yêu đến Tiên Thực Viên tới nhận lấy chi phí tháng này. Tại thời gian chiến tranh, đan dược là hạng mục hút hàng, theo như thường lệ một yêu quái mỗi tháng có thể lĩnh một quả Hành Công Hoàn, loại hoàn thuốc này có thể trợ giúp yêu quái gặp may, có cơ hội thu nạp Nguyệt Hoa càng thêm lưu loát, hiệu suất cao hơn. Mặc dù không phải là loại thuốc cao quý gì, nhưng vừa vặn đến phiên thời điểm hắn, đan sư chịu trách nhiệm phát thuốc nói cho hắn biết: phát hết.

Lúc này có một yêu Gấu đi tới bên cạnh hắn, cũng muốn lĩnh Hành Công Hoàn này. Kết quả đan sư từ trong tủ treo quần áo lấy ra một túi gấm nhỏ giao cho hắn, nghe thấy mùi vị này, chính là hoàn thuốc tiểu yêu cực quen thuộc. Đúng lúc hắn và con yêu Gấu này không chỉ nhận ra, bình thường còn có chút đụng chạm. Chế độ này của Ẩn Lưu. Đã quyết định yêu chúng trong tông phái sẽ có mâu thuẫn gút mắt rất nhiều.

Mình ở trước mặt kẻ đối đầu bị mất thể diện, lúc này tiểu yêu không chịu nhịn nữa: “Ta tới trước, tại sao hắn đến sau có thể nhận được hoàn thuốc, ta liền không thể?”

Đa số đan sư trong Tiên Thực Viên đều là thủ hạ Hạc trưởng lão, tên đan sư này cũng không ngoại lệ, biết được yêu binh này chính là thủ hạ của Cưu Ma, cho nên nhìn hắn một cái rồi âm dương quái khí nói: “Những ngày qua người ta tác chiến cùng liên quân Tây Bắc. Bên trong tông có quy định, vào thời chiến hết thảy vật liệu ưu tiên cho binh sĩ, mở rộng cung cấp.” Yêu gấu là một phần trong yêu binh đoàn của Lang Gia chuyển cho Hạc trưởng lão, những ngày qua đường làm quan rộng mở. Không biết được bao nhiêu ánh mắt hâm mộ bên trong Tông.

Tiểu Yêu cả giận nói: “Hai tháng này, ta cũng theo quân hành động, sao ta thì không thể lĩnh?”

Còn không đợi đan sư mở miệng, yêu Gấu đã hướng trên mặt đất phi một cái nói: “Các ngươi mà cũng gọi là đánh giặc? Gọi là đi ra ngoài mất thể diện còn kém không nhiều lắm.”

Thù mới hận cũ cùng đi, một câu nói kia đã dẫn nổ thùng thuốc súng. Tiểu Yêu lúc này nhảy lên cao ba thước. Một quyền đánh thẳng vào hốc mắt yêu Gấu. Lực lượng của hắn cũng không cường tráng lắm, nhưng tính tình lại không nhỏ. Yêu Gấu làm sao có thể ăn cái thiệt này? Lúc này nhe răng cười muốn động thủ, đan sư lạnh lùng nói: “Muốn đánh đi ra ngoài đánh, đừng ở chỗ này.”

Ở trong phạm vi Tiên Thực Viên một mình ẩu đả, không hỏi đúng sai theo luật phải xử tử. Đan sư nói xong khó nghe, kì thực là ở giúp yêu Gấu này, nếu không dù yêu Gấu có thắng. Về sau cũng tránh không khỏi bị xử tử.

Hai con yêu quái mắt đỏ ở trên đất trống đánh nhau, đưa tới đông đảo người vây xem, e sợ cho thiên hạ không loạn. Theo lý thuyết một màn này mỗi ngày cũng trình diễn không biết bao nhiêu tràng ở Ẩn Lưu, nhưng vấn đề là hai con yêu quái này lúc mắng nhau theo như lời nói ra, tương đương với chỉ mặt gọi tên Cưu Ma cùng Hạc trưởng lão mắng không ngừng, cho nên thời điểm khi yêu Gấu cuối cùng đem này Tiểu Yêu đánh cho đứt gân cốt mà chết, Kinh Cức Đường cũng mang theo danh nghĩa “Nói xấu thượng cấp” bắt bớ trở về.

Lần này rất nhiều người không làm nữa. Cùng liên quân Tây Bắc khai chiến đến bây giờ, tiếng hô ủng hộ Hạc trưởng lão trong nội bộ Ẩn Lưu càng ngày càng cao, có người hữu tâm thôi động, cũng không có thiếu yêu Tông bí mật rối rít so đo Ẩn Lưu nên đổi lại môn chủ. Yêu Gấu bị Kinh Cức Đường mang đi, đám thuộc hạ Hạc trưởng lão liền lẫn ở trong yêu chúng. Bắt đầu hướng Kinh Cức Đường làm khó dễ, chất vấn vì sao bình thường ẩu đả chết tự chịu trách nhiệm, mà yêu Gấu chỉ là giết Tiểu Yêu lại bị bỏ tù.

Có một phái của lão Hạc xuất hiện, tất nhiên cũng có tiếng viện binh của Cưu Ma ra tay, lập tức hai đám người chằm chằm nhìn nhau, rất nhanh đến trạng thái giương cung bạt kiếm. Cũng không biết người nào động thủ trước, cho dù là bên ngoài Tiên Thực Viên dẫn phát một cuộc Đại hỗn chiến, nhưng người tham dự ẩu đả sau đó đã vượt qua hơn ba trăm người.

Cuối cùng chuyện này đã báo lên cho hai vị môn chủ. Lang Gia hôm nay không có ở bên trong phủ, mà Cưu Ma cũng không biết tại sao, vẫn núp ở trong đình viện của mình không có xuất hiện. Hai vị môn chủ không có ngoài trấn giữ, người dưới không thể làm gì khác hơn là làm theo ý mình.Thời điểm thành viên Kinh Cức Đường cùng Thanh Minh đường chạy tới hiện trường, thanh thế càng thêm lớn hơn phái của lão Hạc, cho nên người có thể đứng yên đến cuối cùng cũng là nhiều hơn. Nhìn cục diện ván này, rõ ràng cho thấy bọn họ thắng, Kinh Cức Đường không nói hai lời, đem mấy người dẫn đầu đánh cho vô cùng tàn nhẫn bắt mang gong khóa lực lượng, muốn kéo về đại lao nội đường nhốt lại. Đây cũng không phải là nói trong lòng bọn họ có thiên vị, mà là lũ tiểu tử Cưu Ma phái hơn phân nửa té trên mặt đất, muốn đợi chữa hết đả thương mới có thể đi tra hỏi.

Song loại hành động này nhất thời làm cho người ta ấn tượng chấp pháp bất công. Tại sao phải bị mang đi, cũng là người ủng hộ Hạc trưởng lão? Ngắn ngủn bên trong mấy canh giờ, cả nội địa Ẩn Lưu cũng giống như nổi lên một trận gió bão dư luận, còn có yêu chúng vọng động ngăn ở trước mặt chấp pháp vệ Kinh Cức Đường, không để cho bọn họ thông hành.

Sau đó? Sau đó chỉ thấy máu. Ở trước mặt Kinh Cức Đường có cơ cấu bạo lực bực này, lực chiến đấu yêu chúng tầm thường vẫn là không đủ nhìn, song bọn họ chấp pháp càng thô bạo, tâm tình yêu chúng ngược lại càng ngẩng cao. Thật vất vả đem kẻ tù tội trên tay ném vào đại lao, đã có người tới cửa hỏi tội. Lần này Kinh Cức Đường cũng không khỏi không coi trọng, bởi vì người tới là mới tới gần một tháng này thăng làm hiệu Úy binh đoàn Thường Thắng – Xích Tất Hổ, cũng là người đắc lực tài giỏi của Hạc trưởng lão.

Quân đội làm việc, từ trước đến giờ mạnh mẽ vang dội, cộng thêm Xích Tất Hổ là tâm phúc của Hạc trưởng lão, biết rõ tâm ý của lão, hận không được đem chuyện này náo lớn chút nữa, cho nên thái độ cường ngạnh mà yêu cầu Kinh Cức Đường thả người. Một cơ cấu chấp pháp nếu bị người náo tới cửa sẽ phải dỡ bỏ thể diện, biết điều một chút nghe lệnh thả người, vậy từ đó về sau uy tín phải mang ra quét sân, chỉ sợ lúc này điểm quan trọng có chút khó giải quyết, cho nên Kinh Cức Đường cũng ngạnh cổ, nghẹn một bụng tức giận: “Không thả!”

Xích Tất Hổ đang chờ những lời này đây, nghe vậy liền vung tay lên, binh đoàn Thường Thắng nhấc chân đi lên ngăn cửa. Bọn họ không bao vây cả Kinh Cức Đường, cũng không hạn chế người khác ra vào, chính là hành động đứng ở cửa làm môn thần không đi. Nơi này là nội địa Ẩn Lưu. Mỗi ngày yêu chúng làm việc đi qua nơi này đếm không hết, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn kỳ cảnh này, sau đó đi chung quanh hỏi thăm xảy ra chuyện gì.

Diện tích lãnh thổ rừng rậm Ba Xà bát ngát, chuyện đã xảy ra trong vài canh giờ có thể nào ở trong khoảng thời gian ngắn truyền khắp Ẩn Lưu chứ? Cho nên đa số người vẫn kinh ngạc khi thấy một màn này. Tìm người vừa hỏi hỏi mới biết được trong cuộc sống yên tĩnh lại thêm rất nhiều đề tài Bát Quái câu chuyện......

Đợi đến Cưu Ma từ trong đình viện khoan thai đi ra, sự thái đã phát triển đến tình trạng như vậy. Nàng lên tiếng hỏi chân tướng sự tình, cũng đã biết chính mình không chỉ có vô tội hơn nữa không để ý tới thiệt thòi, nhưng là dưới tình huống tình cảm quần chúng xúc động phẫn nộ, nếu nàng để cho Kinh Cức Đường theo lẽ công bằng chấp pháp, chỉ sợ sẽ dẫn phát làm phản bất ngờ; nhưng nếu tại chỗ thả người, uy tín lần này của mình sẽ đem quét rác. Hơn nữa chuyện này còn kéo dài không được, không thể chờ sau khi phương xa đàm phán kết thúc để cho Hạc trưởng lão trở lại tìm nàng thương lượng, nếu không chính là biến tướng thừa nhận địa vị của Hạc trưởng lão ở bên trong tông không thua kém nàng!

Nàng triệu tập một đám thủ hạ thương nghị hồi lâu, cũng không có biện pháp tốt. Cuối cùng Cưu Ma làm ra quyết định, dùng danh nghĩa “Khuyên dạy”, đem hơn hai mươi tên phần tử bạo loạn tiếp tục lưu lại trong nội viện Kinh Cức Đường, đối ngoại tuyên bố đám người này không phải là bị nhốt, mà là bởi vì trong mắt không có chủ thượng, lấy lý do làm trở ngại chấp pháp. Cần phải tiếp nhận Kinh Cức Đường răn dạy xong ba mươi sáu canh giờ, sau đó sẽ bị thả ra.

Cùng sự kiện, lý do bị nhốt khác nhau, sẽ sinh ra hậu quả khác nhau. Cưu Ma tìm lý do đường hoàng đi ra ngoài như vậy, ngay cả Xích Tất Hổ cũng nói không được gì. Môn chủ muốn răn dạy môn đồ, đặt ở trong một Tiên phái yêu Tông mà nói cũng là chuyện bình thường, có lý do gì ngăn trở?

Mắt thấy chuyện này xử lý thích đáng. Sẽ phải trôi qua như vậy, thời điểm Cưu Ma thở ra một hơi thật dài thì phong ba lại nổi.

Yêu Gấu gây chuyện nhốt tại trong Kinh Cức Đường, đột nhiên chết bất đắc kỳ tử!

Hơn nữa tin tức kia đã truyền ra trước tiên, cơ hồ Cưu Ma đồng thời đón hỏi, bên ngoài Kinh Cức Đường rất nhiều yêu chúng cũng nghe thấy tiếng gió nơi này. Mới vừa dẹp loạn tranh đấu, liền giống như lửa cháy đổ thêm dầu, ầm ầm một tiếng nổ tung.

Nghe nói lúc ấy mặt Cưu Ma trắng bệch, bộ ngực phập phồng không ngừng, một đạo kình khí đánh ra đập nát đại môn phòng nghị sự, lúc này mới cắn răng hạ lệnh tra rõ. Nàng cũng không đần. Trước tiên đoán được trong Kinh Cức Đường tất có nội ứng của Hạc trưởng lão, ở trong lao giết chết yêu Gấu, lại đem tin tức truyền ra ngoài —— ngươi không phải là chỉ “Khuyên dạy” sao? Tại sao người lại chết trong lao? Riêng một điểm này, là có thể đem danh mục nàng khổ tâm xây dựng ra, hủy không còn một mống.

Quan trọng nhất là, nàng không có thời gian, Hạc trưởng lão tùy thời cũng sẽ trở lại. Song lúc này thả ra người trong lao cũng đã chậm, sẽ chỉ làm ánh mắt yêu chúng đối với nàng càng thêm khinh miệt.

Đang lúc này, bởi vì nghị hòa tiến hành rất thuận lợi, một nhóm Hạc trưởng lão trở về.

“Ngươi là nói, sau khi chuyện này phát sinh, Cưu Ma lại nhốt tại trong đình viện của mình không có đi ra ngoài?” Hạc trưởng lão nhạy cảm mà bắt được trọng điểm.

Diều hâu nói: “Đúng vậy! Nghe nói người ý kiến đi tìm hai lần, cũng bị thị nữ của nàng đuổi đi ra ngoài, nói chủ thượng khó chịu, muộn một chút sẽ đi thông báo.”

“Khó chịu?” Hạc trưởng lão cười đến nét mặt già nua giản ra như hoa cúc, “Nàng dĩ nhiên có khó chịu rồi...... Nói vậy lúc ấy nàng còn tưởng rằng chẳng qua là chuyện gây hấn bình thường. Thời cơ này thích hợp, tới cũng thật đúng lúc”

Đây cũng là kết quả nhiều cái ngoài ý muốn đụng vào một chỗ, là kết quả Hạc trưởng lão muốn nhìn thấy nhất. Đối với lão mà nói, trận đánh cuối cùng đã đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.