Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 869: Q.7 - Chương 869: Quyển 8 - Chương 864: Phỏng đoán




Bên trên vỏ trứng còn sót lại đường vân huyền ảo, tuy chỉ có rải rác mấy cái, nhưng khi nhìn lâu sẽ cảm thấy ánh mắt như muốn sa vào đó, không có cách nào tự kiềm chế. Đáng tiếc đại bộ phận đồ án đều theo vỏ trứng đi vào trong bụng của sinh vật kia, hiện tại không có cách nào nhìn được toàn cảnh. Trường Thiên ngưng mắt nhìn thật sâu, nhăn mày kiếm lại suy tư nói: “Mấy cái hoa văn đơn lẻ này, giống như có chút quen mắt.”

Loại sự tình phí não này, giao cho Trường Thiên suy nghĩ là được rồi, Ninh Tiểu Nhàn cười nói: “Chỉ còn chút đồ án ít như thế này, Thần Tiên cũng không thể nhận biết được toàn bộ, chàng cứ từ từ suy nghĩ a. Chẳng qua là gia hỏa leo ra từ trong quả trứng này chỉ sợ có lai lịch không nhỏ, nếu không bên trên vỏ trứng sẽ không thể có đường vân như vậy rồi.” Quay đầu hỏi Tạ Hoàn Lang, “Đây là sinh vật gì vậy?”

Hai tay Tạ Hoàn Lang mở ra: “Chúng ta vào đây vô số lần, cũng không thấy được hình dáng của nó. Có một lần Phó điện chủ còn đặc biệt dặn dò chúng ta, sau khi vào đại trận thì tiến thẳng đến đây, kết quả cũng vồ hụt.”

Ninh Tiểu Nhàn cúi người xuống, quan sát chất lỏng trên mặt đất nói: “Xem ra gia hỏa này là bò sát tứ chi, hơn nữa bụng còn dán chặt xuống mặt đất, nếu không sẽ không lưu lại loại dấu vết như bản lau nhà thế này. Ừ, chất lỏng bên trên vỏ trứng rất dính, lại không dính lên lông vũ, cho nên gia hỏa này không phải phi cầm, chẳng lẽ lại là bò sát? Tính cả trình độ ẩm ướt của sơn cốc này, tiểu gia hỏa ở bên trong trứng được ấp ra sẽ không quá mười canh giờ. Các ngươi điều tra mấy cái ao nước bên ngoài rồi sao?”

Từ độ lớn nhỏ của quả trứng khổng lồ này mà xem xét, sinh vật được ấp ra, chiều cao ít nhất đạt đến sáu xích, đây chính là độ cao của một nam tử cao to trưởng thành a, nhưng ngược lại, chiều rộng cũng có thể đạt từ hai thước rưỡi đến bốn xích.

Tạ Hoàn Lang cũng không biết cái gì gọi là “loài bò sát”, vốn là kết quả có được cũng mê hoặc như lời nói của nàng: “Đã kiểm tra rồi, chúng ta còn phái chuyên gia xuống nước, kết quả trong hồ không có gì cả, đoán chừng là chui ra bên ngoài rồi tiến vào đường nước chảy. Ở đây kênh rạch tung hoành chằng chịt, muốn tìm một sinh vật mới sinh ra, rồi lại không biết rõ bộ dáng, độ khó thật sự quá lớn. Cho nên sau khi Phó điện chủ thử qua mấy lần cũng đành phải bỏ cuộc.”

Trường Thiên lạnh lùng nói: “Quả nhiên là tầm nhìn hạn hẹp. Nếu ta nghĩ không sai, tối đa là còn hai canh giờ nữa sẽ chuyển đối thiên địa.”

Công Tôn Triển nói: “Trong ghi chép của gia phụ có viết, đệ nhất mạc thiên địa bắt đầu từ khi một sinh vật nào đó ra đời.”

Trường Thiên đưa tay vuốt ve vỏ trứng nói: “Đúng vậy, đệ nhất mạc thiên địa chính là lấy thời điểm sinh vật này phá xác mà ra để bắt đầu. Nó đã sinh ra được mười canh giờ, như vậy thời gian tiếp tục của mạc thiên địa này, cũng chỉ còn lại hai canh giờ mà thôi. Dù là biết được điểm này, Hoàn Công Thế cũng không truy tra nguyên nhân sao?”

Tạ Hoàn Lang lẩm bẩm nói: “Về sau chúng ta cũng phát hiện, thế nhưng mà vô luận sinh vật này là cái gì thì cũng không tạo thành uy hiếp với chúng ta. Hơn nữa trước kia nhiều nhất cũng chỉ có thể đi đến được đệ nhị mạc thiên địa, cũng không gặp lại quái vật kia, cho nên…”

Trường Thiên xùy cười một tiếng nói: “Không gặp được sao? Chỉ sợ cho dù các ngươi có nhìn thấy cũng không thể nhận ra được. Vừa nãy ở trên đường chúng ta gặp được một đám “Yếu Ly”, đây chính là dị thú sinh ra ở Nam Cương.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau. “Yếu Ly” của Nam Chiêm Bộ Châu, cũng không phải là tên thích khách nổi danh sử dụng khổ nhục kế đi ám sát con của Ngô Vương ở thời cổ đại Hoa Hạ, mà là một loại tiểu tinh quái sinh hoạt ở giữa đầm lầy, vẻ ngoài là hình người, thân cao không đến nửa xích, mặc đồ màu vàng đội mũ vàng, kéo theo xe nhỏ màu vàng, nghe nói là ngày chạy ngàn dặm. Chỉ cần gọi đúng tên của chúng nó, là có thể sai sử những tiểu tử này bắt cá cho mình. Chẳng qua là “Yếu Ly” cũng giống như Tạc Xỉ, là sinh vật đã sớm bị chôn vùi trong lịch sử, chỉ có thể thấy được ở trong sách, không nghĩ đến lại có thể nhìn thấy ở chỗ này.

“Tạc Xỉ, Nha Ba Lạp, Yếu Ly, các ngươi có biết ba loại sinh vật này chỉ có thể cùng xuất hiện tại một chỗ nào hay không?”

Ninh Tiểu Nhàn nghiêng nghiêng đầu, bất mãn hắn thừa nước đục thả câu, sau đó chợt nghe Trường Thiên gằn từng chữ: “Chỗ đó cực kỳ có thể là một đầm lầy có diện tích lớn nhất ở vùng phía nam của Nam Chiêm Bộ Châu – Lạc Nhật Đại Chiểu Trạch (đầm lầy lớn Lạc Nhật). Đệ nhất mạc thiên địa của Cố Ẩn Sơn Hà Trận, chính là mô phỏng một cảnh trí ở trong Lạc Nhật Đại Chiểu Trạch.”

Tạ Hoàn Lang cười khổ nói: “Chúng ta góp nhặt tư liệu ở đây trở về kiểm chứng, thế nhưng nơi đây có không ít sinh vật có niên đại quá xa xưa, tư liệu lịch sử không có ghi lại, chỉ là loại quá thú Tạc Xỉ này, cũng đã tuyệt diệt từ vài vạn năm trước, lúc ấy con người còn chưa có chữ viết để ghi lại, chúng ta thậm chí còn đi tra ghi chép của Yêu Tộc, trong đó lại chỉ nói nó “hoành hành ở Nam Cương”, cho nên chỉ có thể mơ hồ phỏng đoán đệ nhất mạc thiên địa, giống như là tình cảnh một đầm lầy nào đó ở thời cổ, nhưng Nam Chiêm Bộ Châu lớn như vậy, đầm lầy lại có vô số kể, muốn định vị chuẩn xác một trong số đó, thật sự là quá khó khăn.” Lời này của hắn đều là nói thật, không bột đố gột nên hồ, tư liệu trong tay bọn họ không đồng đều, cho dù trong môn phái có … cao nhân khác, cũng chưa chắc có kiến thức uyên bác như Trường Thiên, muốn tìm ra chân diện mục của nơi này quả thực rất khó khăn, “… Thần Quân đại nhân, Lạc Nhật Đại Chiểu Trạch có chỗ gì đặc biệt sao?”

“Có, đó là vùng đất man hoang mà ngay cả Man Tộc cũng rất ít giao thiệp, càng quan trọng hơn đó là – ” Trường Thiên rất dứt khoát nói, “Nơi này có một bí mật từ xưa đến nay chỉ có rất ít người biết được – Lạc Nhật Đại Chiểu Trạch chính là nơi Huyền Vũ ra đời.”

Đại bát quái như thế. Nàng không xác định mà chỉ về phía vỏ trứng dày nặng, mở miệng nói: “Cho nên, vỏ trứng này rất có thể là…”

“Có khả năng, chỉ là khả năng thôi, dù sao trong Lạc Nhật Đại Chiểu Trạch, mỗi ngày không biết sinh ra bao nhiêu trứng của yêu quái loại quy xà, mỗi một con đều phá xác mà ra thế này, hơn nữa vừa rồi chúng ta không chính mắt thấy được, không thể xác định nó là giống loài nào.” Trường Thiên thay nàng nói tiếp, “Ta chỉ phỏng đoán, mạc thiên địa này quay quanh nó mà hiện, cho dù không phải vỏ trứng của Huyền Vũ, thì cũng có quan hệ với nó.”

“Chờ một chút, chờ một chút!” Trong đầu nàng lập tức loạn thành một đoàn, cần phải chỉnh sửa một tí, “Chàng nói là, chúng ta có khả năng đang trải qua một đoạn tình cảnh Huyền Vũ vừa mới sinh ra sao? Thế nhưng, thế nhưng hình thể của thần thú đều cực lớn, động này nhỏ như vậy…”

Trường Thiên vuốt vuốt đỉnh đầu nàng, buồn cười nói: “Ai nói với nàng, cha mẹ của thần thú cũng phải là thần thú hả? Nàng nhìn đường vân của vỏ trứng này xem.” Bàn tay lớn nhoáng một cái, xoay đầu nàng nhắm thẳng vào quả trứng khổng lồ.

“Lúc ta mới thấy được những…đường vân này, đã thấy có chút quen mắt. Nếu liên hệ nơi này và Lạc Nhật Đại Chiểu Trạch với nhau, vậy thì lập tức rõ ràng mọi chuyện, đường vân bên trên quả trứng này, vô cùng có khả năng là tàn lưu tinh đồ của Bắc Phương Thất Túc, nàng nhìn xem một chỗ hoa văn cuối cùng của quả trứng này, có giống như là ánh sao tỏa ra hào quang hay không?”

Nàng lập tức đứng hình rồi, đó là Tinh Quang sao, còn tưởng là cánh hoa của hoa cúc nữa chứ.

Thần sắc trên mặt nàng vì sao lại quái dị như vậy? Hắn không để ý, tiếp tục nói: “… Cả bức tinh đồ có lẽ là được khắc nguyên vẹn ở phần trên của quả trứng, kết quả bị Huyền Vũ mới sinh ra ăn mất rồi, chỉ để lại mấy hoa văn như vậy. Nếu ta không đoán sai, sự tồn tại của bức tinh đồ này, đang nói rõ Huyền Vũ chính là người may mắn nhận được sự ưu ái của tinh lực (sức mạnh ánh sao), từ khi vừa ra đời đã có lực lượng Hậu Thổ thủ ngự của Bắc Phương tinh tú. Ở Nam Chiêm Bộ Châu, biện pháp để đạt được tinh lực còn chưa thể tìm ra một cách cố định mạch lạc, bình thường lấy kế thừa làm chủ, nhưng cùng một loại tinh lực bình thường chỉ có một đầu yêu quái có thể đạt được, sau khi nó tử vong mới có thể tìm kiếm người may mắn kế tiếp. Thời điểm cái trứng này được sinh ra, mẹ của nó nhất định là vẫn còn sống, cho nên mẫu thân của Huyền Vũ có lẽ chỉ lớn như yêu quái bình thường, cũng giống như ta lúc trước.”

Nàng nhớ rõ Ba Xà vốn chỉ là một cự yêu thuần túy, về sau không hiểu sao lại được sự ưu ái của Ất Mộc chi lực, lúc đó mới thủy hỏa bất dung với Thanh Long, cuối cùng thành công giết chết người ta thượng vị. Nghĩ đến đây, trong nội tâm không khỏi khẽ động, nếu như tinh lực của Nam Chiêm Bộ Châu, trong cùng một thời gian chỉ có một đầu yêu quái đạt được, vậy thì thời điểm Thanh Long là con cưng của trời, Trường Thiên làm sao mà đạt được tia Ất Mộc chi lực đầu tiên cơ chứ?

Nhưng mà đây đều là chuyện của mấy vạn năm trước rồi, lại không có quan hệ đến chuyện trước mắt. Cho nên ý niệm này cũng chỉ thoáng qua, nàng lập tức hồi tâm nói: “Vì sao Huyền Vũ muốn đem tràng cảnh mình ra đời thiết lập làm đệ nhất mạc thiên địa?”

“Chuyện này cũng khó hiểu.” Công Tôn Triển nói, “Chẳng qua nếu như đệ nhất mạc thiên địa này là cảnh Huyền Vũ mới sinh ra, vậy thì có thể suy đoán, mấy mạc thiên địa kế tiếp, có lẽ có quan hệ với những chuyện mà Huyền Vũ đã trải qua đúng không?”

Nàng đưa tay, muốn tách vỏ trứng ra, kết quả thứ này còn cứng rắn hơn cả sắt đá, tay không không thể tách được. Nàng thử thử hai lần, không còn cách nào khác, đành phải lấy Răng Nanh ra, một tiếng “rắc” vang lên, cuối cùng mới lấy được một mảnh nhỏ từ trên vỏ trứng xuống. Công Tôn Triển cùng Tạ Hoàn lang nghe được tiếng vang xoay người lại, thấy cử chỉ của nàng thì giật mình, Ninh Tiểu Nhàn thấy biểu hiện trên mặt của bọn họ thì ngạc nhiên hói: “Làm sao vậy?”

Thấy nàng động tác linh xảo, không có vết thương nào ở tay, lúc này Công Tổn Triển mới cười khổ nói: “Tiểu cô nãi nãi a, vỏ trứng này cũng không thể tùy tiện sờ đâu, nếu cắt trúng ngón tay, máu chảy dính lên vỏ trứng, vậy thì ngài đến từ đâu sẽ bị đuổi về nơi đó đấy!”

Ninh Tiểu Nhàn chợt nói: “Hóa ra đây chính là phương pháp xuất trận của đệ nhất mạc thiên địa hả?”

“Không sai. Vốn là ai tiến vào Cố Ẩn Sơn Hà Trận đều mất tích, không rõ nơi rơi xuống, cuối cùng có một người may mắn tiến vào đây, vô ý bị vỏ trứng cắt vỡ ngón tay, máu tươi nhỏ lên trên vỏ trứng, lúc đó hắn đột nhiên đằng vân giá vũ một hồi, bị tống xuất ra khỏi trận. Từ đó về sau mọi người mới biết được, hóa ra mỗi một mạc thiên địa của đại trận này còn có phương pháp để thoát ra. Chỉ có điều đệ nhị mạc thiên địa cũng không có quả trứng khổng lồ này, nên phương pháp xuất trận cũng không giống vậy nữa. Những phương pháp này, chính là dùng nhân mạng từng người từng người một mới tìm ra được.”

“Được rồi, ở đây đã không còn gì để xem.” Trường Thiên lên tiếng, mọi người nhanh chóng đi ra khỏi sơn cốc nhỏ, dù sao ở đây địa hình không tốt, nếu bị người chặn lại, sẽ giống như là bắt ba ba trong hũ.

“Còn không đến hai canh giờ, chúng ta tìm một nơi nào đó để chờ đợi chuyển đổi thiên địa đúng không?”

“Mạc thiên địa tiếp theo dễ bị người gian lận.” Trường Thiên lắc đầu nói, “Vẫn là nên tiên hạ thủ vi cường mới tốt. Tạ Hoàn Lang, thả tín hiệu liên hệ ra, dụ những người khác đến đây.”

Khóe miệng của Tạ Hoàn Lang giật giật, đành phải khom người đáp ứng: “Được.” Ánh mắt lại lập lòe hai cái. Giết một đồng môn cũng là giết, giết mười người, hai mươi người cũng là giết, nhưng mà những người này dù sao cũng ở trong cùng một tông phái với hắn, mọi người vốn là cúi đầu không thấy thì ngẩng đầu sẽ thấy, thế nào cũng có vài phần tình nghĩa hương hỏa. Hiện tại mấy người của Ẩn Lưu lại khiến hắn phải dụ đồng bạn ra, trong lòng của hắn nhịn không được sinh ra cảm giác thỏ tử hồ bi (thỏ chết cáo bung buồn).

Càng quan trọng hơn là, nếu truy binh của Càn Thanh Thánh Điện đều chết sạch, Tạ Hoàn Lang hắn còn có nửa điểm tác dụng nào sao? Mấy người này có phải cũng sẽ tiện tay trừ khử hắn hay không? Trong khoảng thời gian ngắn này tâm tư ngược lại linh hoạt lên, không ngờ tồn tại tâm tư phản bội một lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.