Edit+ Beta: Tiểu Tuyền
“Ta biết.”
Nàng trừng mắt: “Chàng biết mà còn...... a...... chàng nhẹ chút......”
Hắn vươn ra bàn tay như ngọn núi chiếm lấy nàng Tuyết khâu, một trận dùng
sức xoa nắn, giống như là thưởng thức nhuyễn ngọc, dùng sức rất lớn, còn phối hợp với tiết tấu nào đó, miệng ngậm một … cái khác còn dùng sức
cắn mút, đầu lưỡi nhạy cảm đảo vòng quanh đỉnh, sau đó dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn. Cảm giác vừa đau vừa tê vừa ngứa đánh thẳng vào thần
kinh của nàng, làm lời nàng nói một nửa đã biến thành mềm mại nức nở.
Thật là kỳ quái, nàng vẫn cảm thấy, hắn khiến nàng trong đau đớn trộn
lẫn vui vẻ mơ hồ, mà phản ứng bản năng của nàng, cố chấp đem lực chú ý
tập trung đến những thứ vui sướng, đem bọn nó từng lớp bóc ra ngoài,
giống như con tằm nhả tơ, từng sợi từng sợi tập trung về phía bụng, lắng đọng.
“Đau a......” Tiếng nói của nàng bị cảm giác kỳ lạ hành hạ trở nên khàng khàng. Đau như vậy cũng vui vẻ, trong lúc nhất thời nàng
không muốn hô ngừng, còn mong đợi hắn tiếp tục nữa, chỉ có thể khó nhịn
mà khẽ kêu cùng ướt át.
Trước kia sao nàng lại không biết mình có khuynh hướng thích bị tàn bạo thế? Lần này, hắn dùng thô bạo thay thế
ngọt ngào yêu thương dĩ vãng, nàng làm sao lại vẫn cảm thấy hưởng thụ
như trước vậy?
“Hắn chủ động hôn nàng.” Trường Thiên không ngẩng đầu lên, tiếp tục bận rộn làm việc “Bởi vì nàng câu dẫn hắn.”
“Cái gì?” Nàng mờ mịt không có nghe rõ.
“Tiểu yêu tinh!” Hắn dọc theo eo nàng nhẹ nhàng mút, đột nhiên xuất hiện cảm giác ngứa nhắc nhở nàng còn bị người đè chặt, thoạt nhìn giống như là
đem gió tuyết đưa vào trong miệng hắn.”Xem một chút nàng đang làm cái
gì? Ta bị nàng câu dẫn thế nào, thì hắn cũng bị vậy, hiểu rõ chưa?”
Nàng giật mình, sau đó mới bị hắn mút một cái giật mình tỉnh lại: “Ta không có!”
“Nhóc lừa đảo! Sao nàng lại cho phép hắn đứng gần như vậy? Các ngươi thân
thiết đến thế sao?” Hắn không ngừng mút lấy mảnh tuyết trắng trước mặt,
cho đến khi phía trên bị mút đến đỏ bừng. Nàng đang co quắp trong cơn
đau nhẹ, bởi vì hắn đang làm chuyện xấu ở trên cái bụng nhạy cảm của
nàng.
“Tại sao nàng lại cười với hắn, hử? Còn cười đến câu dẫn
người như vậy?” Hắn lè cái lưỡi mảnh ra liếm, cho đến khi làn da trắng
như tuyết trước mặt biến thành màu hồng phấn hấp dẫn, mới bắt đầu gieo
xuống viên ô mai thứ hai, “Không biết nàng làm thế là cho hắn ám hiệu cỡ nào sao? Nam nhân, chịu không được nhất điều này.”
“Ngươi không
chịu cho. Ta chỉ phải tự mình tới lấy.” Câu nói cuối cùng của Mịch La Ly trước khi đi, thật ra là tuyên ngôn gửi cho hắn, trong lòng Trường
Thiên biết rõ.
Có sao, nàng đã cho Mịch La rất nhiều ám hiệu sao? Nàng cố gắng hồi tưởng. Kết quả trong đầu một mảnh mông lung. Thật là
bị tội, vừa muốn sa vào sự hành hạ ngọt ngào của hắn, vừa phải lao lực
suy tư lời nói của hắn. Aizz, đầu óc có chút không đủ dùng a, nàng chậm
lụt “Ưm” một tiếng, kết quả bị hắn không chút lưu tình một ngụm cắn ở
trên bụng, nhức mỏi đau đớn cùng nhau dâng lên: “Nghe rõ chưa!”
“A......” Giống như trong thân thể có một sợi dây căng cứng đột nhiên đứt, đầu
ngón chân truyền đến cảm giác đau đớn kỳ diệu, nàng khàn giọng hô một
tiếng, bụng ngược lại nâng lên. Nghênh đón hắn gặm cắn. Con sâu cảm giác trong thân thể không có chút nào báo trước, mạnh mẽ phóng tới.
Hắn kinh ngạc nhếch đôi lông mày dài lên, nhưng mà lập tức ý thức được
chuyện gì, cho nên há mồm cắn càng sâu, cũng mút càng ác hơn. Đầu lưỡi
qua lại ở trên da thịt của nàng trêu chọc, cảm thụ từng chút run rẩy của nàng, giống như con mồi bị cắn chặt trong cổ họng của mãnh thú.
...... Cho đến khi nàng co quắp kết thúc, thân thể hoàn toàn xụi lơ xuống.
“Tiểu ngoan, không cho câu dẫn nam nhân khác, nghe rõ không? Nếu không ta sẽ
đem thần hồn của bọn họ rút đi, từ từ thiêu đốt bảy bảy bốn mươi chín
ngày. Để cho bọn họ muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.”
Hắn lưu luyến nới lỏng miệng, ôn nhu vỗ về mái tóc của nàng nói, rồi sau đó chậm rãi đem xiêm y trên người nàng sửa sang lại. Bộ dáng lõa lồ của nàng quá câu người, hắn không dám nhìn nhiều.
Nàng không có phản kháng cũng không nói lời nào, bởi vì nàng đang bề bộn đem đầu vùi sâu
vào trong ngực của hắn. Không dám ngẩng đầu nhìn hắn.
Thật ảo não a. Nàng thật là quá phóng đãng rồi, bị hắn giày vò như vậy, nàng
lại...... Lại có thể lên đỉnh! Hơn nữa cảm giác hưng phấn kích thích kia còn nổ tung ra ngoài, cái loại cảm giác bị cưỡng ép, che dấu vui sướng, bây giờ còn đang tán loạn khắp tứ chi bách hài của nàng. Không những
ngoan cố không chịu rời đi, còn giống như muốn ăn vào xương cốt, nhập
vào thần hồn.
Ông trời a, nàng đến từ xã hội có tin tức mở, dù
thế nào thì chuyện nam nữ quấn quýt si mê nàng có cảm giác cũng không
kỳ quái, nhưng thiên về cảm giác SM là sao? Chẳng lẽ trong thân thể của
nàng ẩn núp phần tử kỳ quái này? Bết bát hơn chính là, nàng nghe nói
loại khuynh hướng này rất dễ dàng làm người ta nghiện.
Nàng tránh trái tránh phải, Trường Thiên mất thật to sức lực mới đem đầu nhỏ của
nàng từ trong lòng ngực đào ra, thấy nàng hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt
vốn như đưa đám lại trướng đến đỏ bừng, liền không nhịn được biến thành
con sói hung dữ cắn môi của nàng, hôn đến chính hắn tâm hoả tán loạn,
lúc này mới buông ra, nhắc lại nói: “Nghe được không?”
Hắn cho là hắn là ai, danh bất chính, ngôn bất thuận là có thể ăn nàng sao? Trong
lòng nàng tức giận, lồng ngực phập phồng, lại không muốn phản ứng đến
hắn.
“Ừ? Còn không nói chuyện?” Bàn tay của hắn chậm rãi dời
xuống thân, đặt trên bụng bằng phẳng của nàng nhẹ nhàng sờ. Phía trên
còn dấu răng của hắn chưa tiên tan, vừa chạm vào đó lập tức làm nàng
đang nhớ lại cái loại cảm giác hưng phấn không cách nào chống lại.
“Nghe được.” Trời ạ, đừng tới lần nữa, nàng không thể làm gì khác hơn là dùng tiếng nói khàn khàn đồng ý, lộ ra hết sức ủy khuất.
“Ngoan.” Hắn đem nàng để trong ngực. Thể chất của nàng làm nàng nhạy cảm hơn nữ nhân bình thường rất nhiều, nàng còn không biết đây là thiên phú làm cho
người ta hâm mộ cở nào.
Nàng ngọa nguậy tìm được vị trí thư thích nhất, an tĩnh nhích tới gần, bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời làm tim hắn cũng tan ra.
Bộ dáng này của nàng, vĩnh viễn chỉ có một mình hắn thấy. Nghĩ tới đây,
mặt của hắn lại bất tri bất giác chìm xuống. Cúi đầu nhìn lại, bé con
trong ngực lại mở to mắt nhìn lén hắn, dư vị của sóng triều vui sướng do nhiệt tình mang đến còn không có từ trong con ngươi của nàng tiêu tán,
cặp mắt hạnh kia long lanh, xấu hổ mang theo mỵ hoặc, phối hợp với đôi
môi sưng đỏ, cùng tiếng thở dốc nhẹ nhàng của nàng, thật có thể đem hồn
phách của nam nhân câu đi.
Nàng lại không biết mình là thể chất
nội mỵ, bộ dạng mời Quân ngắt lấy này, không biết sẽ đem hai người bọn
họ ép điên sao? Á, dường như bản thân nàng đúng là không biết! Trường
Thiên buồn rầu muốn chết, không thể làm gì khác hơn là nghẹn lời nói:
“Nhắm mắt, nghỉ ngơi một chút ”
Nàng nghe lời nhắm hai mắt, chẳng qua là mí mắt nhích tới nhích lui, hiển nhiên con ngươi còn đang chuyển động không ngừng.
Bản ý của hắn là muốn cho nàng mỗi lần nghĩ đến vui sướng hôm nay, liền sẽ
nhớ được yêu cầu của hắn. Hiện tại mục đích đã đạt đến, rung động trong
thân thể của hắn lại không tiêu tán, thật muốn kéo nàng dậy, từng miếng
từng miếng nuốt vào trong bụng.
Quả nhiên tự gây nghiệt, không thể sống.
====
Ninh Tiểu Nhàn cho là mình sẽ mất ngủ, vậy mà gục ở trong lòng ngực của hắn, ngửi được hơi thở của hắn, không tới một khắc đồng hồ đã chìm vào giấc
ngủ rồi, hoàn toàn đã quên mất vừa rồi không lâu ác ôn này còn hành hạ
nàng. Có đôi khi, nàng thật bội phục cái tính nhớ ăn không nhớ đánh này
của mình.
Tỉnh lại lần nữa, không biết bên ngoài là canh giờ nào rồi.
Nàng mở mắt ra, thấy Trường Thiên đang nằm mặt đối mặt với nàng, nhưng mà
hai mắt nhắm nghiền, hiển nhiên cũng đang nghỉ ngơi. Lực sát thương
khổng lồ từ ánh mắt tạm thời bị che dấu, đường viền chung quanh gương
mặt tuấn mỹ không thể chê, từ góc độ của nàng nhìn sang, lông mi của nam nhân này vừa dài vừa cong, sống mũi cao thẳng giống như dùng thước đo
đắp lên. Bởi vì do thần lực bổ sung kịp thời, nên môi mỏng của hắn đã có huyết sắc, thoạt nhìn lộ vẻ mềm mại. Nàng biết một câu nói tên là”môi
như thoa son”, nguyên gốc để hình dung nữ nhân, nhưng giờ phút này sử
dụng trên người hắn lại cảm thấy thỏa đáng hơn.
Càng đừng nói, đôi môi đang mím chặt này, trước đó không lâu còn nhấc lên bão táp đáng sợ ở trên người nàng.
Nói đến thật buồn cười, bọn họ kết bạn đồng hành lâu như vậy, luôn luôn là
hắn chủ động, nàng còn chưa từng có cẩn thận vuốt ve hắn lần nào. Nghĩ
như vậy, đầu ngón tay liền bắt đầu ngứa. Nàng nắm tay thành đấm, lại
phát hiện ngứa ngáy này khó chịu, trong đầu giống như có một âm thanh
càng không ngừng thấp giọng dụ dỗ nàng, đầu độc nàng. Nàng cắn môi hồi
lâu, rốt cục không nhịn được duỗi ngón tay ra, muốn nhẹ vuốt ve đôi môi
hoàn mỹ này.
Chỉ đụng một chút cũng tốt a. Chỉ sợ đối mặt ngàn
vạn lần, nàng cũng thường xuyên có một loại ảo giác, người nam nhân này
không phải là thật.
Nhưng mà, lúc này đụng vào hắn không khác gì
đùa với lửa, là hành động tương đối không sáng suốt. Kinh nghiệm thảm
thống tối hôm qua đột nhiên nhào tới, đem nàng quở mắng một trận. Cho
nên đầu ngón tay của nàng đang dừng lại ở trước môi của hắn, sau đó
chuẩn bị lui trở về.
Thình lình hắn đột nhiên há mồm, cắn đầu ngón tay của nàng. Nàng sợ hết hồn, kêu to lên tiếng.
“Làm sao không sờ?” Hắn không có nhả ra, những lời này là truyền âm. Nàng
vừa mở mắt, là hắn biết nàng tỉnh, chẳng qua là không ngờ hôm nay nàng
hăng hái như vậy. Xem ra tối ngày hôm qua, hắn hầu hạ nàng rất thoải
mái.
Nàng còn bảo lưu lấy giấc ngủ bản năng của loài người, mà
yêu nghiệt này lại ít ngủ. Làm trộm mà bị bắt tại trận, nàng mặt dạn mày dày muốn rút tay về, nhưng răng của Trường Thiên vừa sắc lại bén, cảm
thấy ý đồ của nàng, trên dưới quai hàm khẽ dùng sức.
“Đau a!” Mặt của nàng lập tức nhăn giống như bánh bao, trên tay không dám cử động
nữa. Thực thân của hắn không phải là rắn ư, làm sao lại có thói quen
thích cắn người như chó vậy?
Chẳng qua bây giờ cũng đã đạt được
ước muốn rồi, nàng biết môi của hắn rất mềm mại, cùng với tính tình và
thân thể của hắn hoàn toàn không hợp. Đầu lưỡi của hắn cũng mềm mại muốn chết, đẩy qua lại đầu ngón tay nhạy cảm của nàng, xúc cảm ấm áp dao
động làm nàng liên tưởng tới, tối hôm qua hắn cũng phản phục làm như vậy ở trên bụng của nàng......
Mặt của nàng rất vô dụng mà đỏ lên.
Hết lần này tới lần khác ánh mắt của nam nhân đối diện chớp động kim
quang Câu Hồn Đoạt Phách, nàng vô ý nhìn thấy nó tối lại, liền phát hiện tâm hồn đã muốn bị hút vào, ánh mắt cũng không rời được.
“Ngoan, há mồm.” Hắn được voi đòi tiên nhích tới đây, buông tha đầu ngón tay
của nàng, nhưng lại giữ cái ót của nàng, che ở môi của nàng nhẹ nhàng
hôn xuống, một cái tay khác theo từ phía sau tai nàng một đường trượt
xuống, cái cổ trắng mảnh, với xương quai xanh như ẩn như hiện ......
Cảm giác này nhẹ như Hồ Điệp vỗ cánh, nàng biết vậy nên khẽ ngứa khẽ tê, cái loại cảm giác sung sướng mơ hồ lại xuất hiện, kích thích đến nàng
không nhịn được há mồm khẽ kêu một tiếng, lại bị hắn ngăn ở trong miệng.
Đại khái là vì bồi bổ sự thô bạo tối hôm qua, nụ hôn này so sánh với bình
thường càng thêm ôn nhu, càng thêm lưu luyến. Trong miệng nàng tràn đầy
mùi vị của hắn, đang ăn ngon nên theo cái lưỡi linh hoạt của hắn mỗi một lần lật quấy, trong lòng của nàng cũng tràn đầy ấm áp, cảm giác ngọt
như mật đường, có lẽ đây chính là hạnh phúc? Nàng hận không được thời
gian dừng lại ở lúc này, vĩnh viễn lưu lại thời khắc động lòng người
này.