Nghịch ngợm cười, bàn tay gian tà thăm dò giữa hai chân cầm lấy hạ thân
gắng gượng, một bên khác thì cúi đầu dùng lưỡi xà đỏ tươi liếm mút đầu
nhũ cứng ngắc.
“Ô. . . . . .” Hắn khẽ thở gấp, thân thể thuận theo phập phồng lên xuống.
Đương lúc đầu nhũ bị mút thật sâu hắn không nhịn được cong người lên, tiểu
hoàn màu lam thấm đầy nước miếng màu bạc *** mỹ cùng cực.
“Không nên. . . . . .” Cảm thấy miệng khô lưỡi khô, hắn theo bản năng đẩy ra.
“Cứng rắn thành thế này còn nói không nên?” Hơi thở nóng bỏng phả lên trước ngực, đầu nhũ mút đến biến thành màu tím.
Bàn tay không ngừng du ngoạn trên người, đôi môi lạnh băng vẫn chôn trước
ngực không ngừng mút lấy đầu nhũ hắn, cho đến hai đầu nhũ nhỏ sưng lên
giống nhau.
“A. . . . . .” Tiếng rên rỉ vỡ tan không ngừng từ trong miệng của hắn tràn ra mỗi một lần cao hơn âm trước.
“Gọi ta.” Ngẩng lên khuôn mặt tuấn mỹ như tiên, đôi mắt xà tràn đầy ngọn lửa dục vọng cơ hồ thiêu cháy hắn.
“. . . . . .” Hắn vô ý thức hô lên, thân thể như lửa thiêu khó chịu nhúc nhích.
Khi y dùng đầu lưỡi không ngừng liếm láp ***g ngực hắn, đầu nhũ đứng thẳng như loại quả chính mùi bóng loáng dụ người.
“Ngô. . . . . .” Hắn mở miệng rộng khó khăn hít thở, cảm thấy bản thân như bị hòa tan.
“Rất khó chịu sao? Đợi một lát nửa ngươi sẽ rất thoải mái !”
Quân Bất Phàm còn chưa kịp kháng nghị, bàn tay kia đã bắt lấy hạ thân hắn
xoa nắn, dịch thể trong suốt không ngừng từ linh khẩu rỉ ra nhỏ giọt
trên mặt nước tạo thành vằn sóng lớn nhỏ không đều.
“Thật ướt, thật nóng.” Nhanh chóng bắt lấy phân thân di chuyển về phía trước, ở bên tai hắn phun ra nhiệt khí.
“Ô. . . . . .” Hắn cắn chặt môi dưới, đem tất cả rên rỉ nuốt trở về.
“Sao lại không gọi, ta rất thích nghe ngươi gọi như thế.” Buông tay ra, bàn
tay to thấm đầy trọc dịch thuận theo hệ rễ giữa bắp đùi tìm kiếm bên
trong.
“Không nên. . . . . .” Ngón tay lạnh lẽo khiến hắn chịu không nổi hét to.
Theo bản năng siết chặt hai đùi, vừa vặn kẹp ngón tay ở giữa, tư thế vô cùng mập mờ.
“Không nên, ta sẽ bắn.”
Trên khuôn mặt tuấn mỹ xuất hiện nụ cười gian, như vậy lại khiến hắn không
nhịn được đỏ mặt tim đập, dục vọng bên trong thân thể càng thêm dữ dội.
Chuyện đã diễn ra đến tình trạng này đạo đức giả cũng không hữu dụng, huống
chi hắn lại không khống chế được dục vọng la hét bên trong thân thể, hắn thừa nhận bản thân trầm luân triệt để.
Mặc cho gương mặt vẫn ửng đỏ hắn mở ra hai đùi, không ngờ ngón tay kia nhanh như tia chớp, chờ
hắn phát hiện một ngón tay đã thăm dò vào trong hậu huyệt . . . . .
“A. . . . . .” Thấp giọng rên rĩ, thân thể kéo căng.
Khi ngón tay thon dài như ngọc đưa đẩy trong hậu huyệt nhạy cảm, hô hấp của hắn thuận theo đầu ngón tay ra vào trở nên càng lúc càng dồn dập.
Bị tùy ý vuốt ve hắn cả người rơi vào mê loạn, trước mắt một mảnh trắng xoá . . . . . .
Thân thể dưới sự trêu đùa đã đồng tình, làn da màu cổ đồng phiếm nhàn nhạt
màu hồng phấn, hậu huyệt đã tiếp nhận được ba ngón tay.
“Ô a. . . . . .”
Hắn không kiềm được rên rĩ thành tiếng, ngực phập phồng lên xuống, hạ thân lần nữa đứng thẳng đỉnh trên bụng đau nhỏi.
Dục vọng thoáng cái như như ngựa hoang thoát cương, rong duỗi như điên
trong cơ thể hắn, hắn không chịu nổi gắt lấy cổ họng im lặng đòi hỏi .
Người đối diện kích động y biết hắn động tình nhưng lại không muốn kết thúc quá nhanh, muốn hắn biết hắn không thể rời y.
Từ ngày y ra đời đến nay chưa từng để ý đến ai, Quân Bất Phàm là người đầu tiên cũng là người cuối cùng!