Đồng Tiểu Đồng đau đầu nhìn người đàn ông quấn lên người mình như một món trang sức, chỉ huy A Nhân: “Lôi anh ta ra nhanh.”
Ánh mắt A Nhân dần tan rã: “Anh… anh nói gì?”
Đồng Tiểu Đồng bình tĩnh nói: “Không lại thì đừng mơ có tiền thưởng.”
A Nhân run lên, tinh thần ngay tức khắc phấn chấn lên, rắc rắc cố gắng kéo người đan ông ra ngoài.
Một lát sau.
A Nhân thở hổn hển nằm trên mặt đất như một con trâu: “Chủ tiệm, em hết cách rồi”.
So sánh với một Alpha trưởng thành thì sức mạnh của Beta quá là nhỏ.
Hai người ấp a ấp úng cả nửa ngày cũng không cách nào tạc được miếng keo da trâu ra khỏi người.
Đồng Tiểu Đồng đành phải lôi người đàn ông này về nhà luôn, vì bù lại mất mác, cậu móc thẻ ín dụng từ ví của anh ta ra trả tiền cho mình.