Nỗi Khổ Trong Lòng Beta

Chương 5: Chương 5




Chương Hạo say rượu tỉnh lại, đau đầu muốn nứt, mới giật giật, liền phát hiện chính mình trong lòng ôm một nam nhân.

Ngay lập tức tỉnh lại, buông tay rồi tránh đi thật xa.

Đồng Tiểu Đồng bị động tác của anh làm tỉnh giấc, mặt nhắm, không kiên nhẫn nói: “Muốn thức khi nào thì thức, phí qua đêm tôi tự lấy rồi, ra ngoài đừng quên khóa cửa.

Cố gắng nói xong rồi lăn ra ngủ như chết.

Nếu như phải chăm sóc một tên ma men cả một đêm thì cho dù là ai cũng đều bực bội và mệt mỏi.

Chương Hạo chán ghét nhíu mày, đứng dậy nhặt quần áo, lúc nhặt mới thấy quần áo bị nhàu nát rồi quăng xuống đất, trên đó còn bốc mùi hôi.

Chương Hạo: “Ê, như thế này thì sao mà mặc được?”

Đồng Tiểu Đồng: “zzZZZ “

Chương Hạo dựng cậu dậy, Đồng Tiểu Đồng bùng nổ, giơ tay tát một cái.

Chương Hạo kinh ngạc bụm má: “Cậu đánh tôi?”

Đồng Tiểu Đồng còn buồn ngủ: “Anh là ai thế.”

Chương Hạo khinh thường: “Phí qua đêm cũng cầm rồi, vậy mà còn hỏi tôi là ai?”

Chuông cửa reo lên, Đồng Tiểu Đồng vừa ngáp vừa đi mở cửa, Chương Hạo thấy thế lót tót theo sau.

“Mang quần áo của tôi đi giặt đi.” Anh nói như đúng rồi, “Hạng người như cậu chắc rất biết cách chăm sóc người khác.”

Đồng Tiểu Đồng khó hiểu: “Quần áo anh thì liên quan éo gì đến tôi, đừng nói nữa, nhanh đi đi.” Nói rối kéo cửa ra, một gương mặt xuất hiện khiến cậu hoa cả mắt.

Địch Quần: “...”

Đồng Tiểu Đồng tỉnh ngủ ngay tức khắc, trong lòng muốn khóc rống lên, mẹ nó, mặt không rửa mà răng cũng không đánh, tóc rối như ổ gà, cậu cứ như thế mà trưng mặt ra gặp nam thần nha.

Chương Hạo nhìn thoáng qua Địch Quần: “Giao hàng?”

Hôm nay Địch Quần có mang đồ ăn theo trên tay.

Địch Quần nhìn thoáng qua phần ngực lõa của Chương Hạo, lại nhìn đống nếp nhăn trên quần áo của Đồng Tiểu Đồng.

Đồng Tiểu Đồng: “!”

Đồng Tiểu Đồng: “Anh Địch, sao anh lại đến đây, mau vào ngồi.”

“Tôi thấy tiệm của cậu không mở cửa cho nên đến, địa chỉ là cậu cho tôi.” Địch Quần nối tiếp, “Cứ nghĩ rằng cậu bị bệnh.”

Hắn lại lướt nhìn Chương Hạo, ánh mắt không cần nói cũng biết.

Đồng Tiểu Đồng giương mắt liếc ngang Chương Hạo, xém chút ngất đi, cái bộ dáng nude trên này, y hệt như trạng thái sau khi ‘làm’ xong!

Đồng Tiểu Đồng: “Tại sao anh còn chưa đi?!”

Chương Hạo cầm bộ quần áo nhăn nhúm trên tay, cười lạnh: “Cứ thế mà tiếp khách luôn sao?”

Sắc mặt Địch Quần hơi ngưng lại: “Anh ta cũng là khách của tiệm thú cưng sao?”

Chương Hạo: “?”

Đồng Tiểu Đồng bóp trán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.