Đánh giá: 0.0/10 từ 0 lượt
Nội dung nhãn mác: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, gương vỡ lại lành, phúc hắc công x nhân thê thụ, hỗ sủng
Vai chính: Giang Nhất Phàm x Hứa Miểu
Edit: yinchan14
Beta: Tui tự beta vậy..
Văn án
Tuổi mười bảy
Vẫn chưa trưởng thành
Cũng không còn là trẻ con
Mười bảy tuổi
Một mùa hè, tối hôm ấy, từng làn gió mát nhè nhẹ thổi qua.
Thiếu niên Hứa Miểu chỉ mặc chiếc áo ba lỗ cùng quần đùi, ngồi trên vỉa hè, còn thêm cả điếu thuốc trên môi, nói với Giang Nhất Phàm:
"Cậu chắc chưa, nếu cậu thích tôi thì hôn một cái đi."
Gặp nhau lần nữa
Trong quán Net, Hứa Miểu ngước mắt liếc nhìn qua cái áo khoác màu đen, sắc mặt nghiêm nghị: "Khởi động máy? Lên mạng thì mười đồng một giờ...". Cậu tận lực thả nhẹ âm thanh, khẽ mỉm cười, "Tôi, không cần tiền."
Em thích được cùng anh như vậy
Cùng anh đi tới mọi nơi
Dáng vẻ của anh, mọi thứ về anh
Chậm rãi khắc ghi
Ngày mai cũng chậm rãi mà chậm rãi rõ ràng
______ ( yêu thích anh)
*Mình edit lại vì mình thích nó, cũng không phải dân chuyên edit gì, nên khá nghiệp dư, ai không thích văn phong hay nội dung cứ việc im lặng mà đi ra.
*Bản dịch không được sự cho phép của tác giả nên đừng mang đi phốt hay đem đi không xin phép
*bản edit chỉ nhận đúng 70-80% theo những gì mình hiểu nên đừng tự hỏi vì sao lại như vậy, thiệt mình cũng ngáo ngáo lắm. Ngáo chó thiệt xự...
Mượn lời page Review Đam Mỹ
Ông chủ quán net Hứa Miểu gặp lại người yêu cũ Giang Nhất Phàm liền củi khô lửa bốc nhào tới giường. Thế mà, mặc cho người cũ đòi quay lại, Hứa lão bản vẫn cứ nhất nhất muốn giữ danh phận "bạn giường" mà thôi.
Truyện nhẹ nhàng, không ngược gì đâu. Công cưng thụ còn thụ cũng thương công lắm lắm. Làm màu vụ "bạn giường" do mặc cảm thôi. Bài học rút ra sau khi đọc truyện này dành cho các bé còn ngồi ghế nhà trường chính là khi còn nhỏ phải ráng lo học hành, để lớn lên khỏi thua sút người yêu rồi tự ti sinh hoang tưởng
Bình luận truyện