Khi một chân của Baidu vừa bước ra cổng bệnh viện, chuông điện thoại di động vang lên. Là Sohu.
Vừa ấn nút “trò chuyện”, giọng Sohu đã oang oang truyền tới: “Baidu! Bây giờ cậu lập tức, lập tức đến quán cà phê mới mở của anh ngay! Không là chết chắc đó !!”
“A?”
Baidu đẩy cánh cửa thủy tinh của quán cà phê. Sohu, NetEase và Mop đang ngồi yên lặng ở chiếc bàn cách xa cửa nhất, trong tay mỗi người là một thức uống. Vừa thấy cậu thì tất cả cùng nhảy dựng lên, lao thẳng tới cửa.
Sohu kéo cậu ngồi xuống ghế rồi đi vào vấn đề ngay và luôn: “Biết tin gì chưa?”
“Tin gì ạ?” Baidu vô tội hỏi. Sohu chợt thấy ngứa răng, nghĩ mình từ trước tới giờ chưa gặp được thằng nào ngơ một cách đáng ghê sợ như thằng nhỏ này…
Mop cố ý mở to cặp mắt vốn giống cú mèo của mình, lại còn dán sát vào mặt Baidu, khiến cho cậu càng thấy khủng hoảng. NetEase im lặng nãy giờ đành phải đẩy mặt thằng mèo kia ra: “Đủ rồi, em khôi phục cái mặt bình thường lại cho anh, bằng không anh đá bay lên sao Hoả bây giờ.”
Mop lập tức sửa lại thành hình tượng đứa con ngoan hiền ngồi im ngoan ngoãn. NetEase kéo máy tính tới trước mặt Baidu: “Cậu đọc đi, tình huống lúc này rất phức tạp, vài ba câu không giải thích rõ được đâu.”
Đập vào mắt chính là tiêu đề to hãi hùng trên web của Sohu: “Bê bối *** nơi công sở !! Câu chuyện sau bức màn về Baidu & Google!”. Tựa đề màu diễm hường lung linh long lanh lấp lánh chiếm hơn nửa diện tích trang web, đến nỗi không cần xem nội dung bài đăng cũng biết được là chuyện gì, chắc chắn là buôn chuyện. Làm bạn với Sohu nhiều năm như thế, Baidu hoàn toàn tự tin vào trực giác của mình.
Trên trang của Mop cũng đã xuất hiện một bài đăng bắt mắt trong mục “Tin tức mới nhất “: Theo thông tin mới nhất, trong lúc Google gặp Baidu thì đột nhiên ngất xỉu, nguyên nhân chưa xác định, hiện tại đang cấp cứu trong bệnh viện… Tình trạng thân thể chưa xác định… Mong Mop hãy điều tra tin tức chính xác về nguyên nhân vụ việc trên!! Tôi có chết cũng không tin hai người kia là một đôi!! Tôi có chết cũng không tin Google là ở [ beep──], trong lúc hành sự mà mất máu quá nhiều đến nỗi mất đi tri giác! ! Tôi có chết cũng không tin Google lại là tiểu thụ a a a a! ! !
Phía dưới bài đăng ấy kí tên: mới từ Myfreshnet ra, đang kích động, ôm mặt khóc lóc như mưa chạy đi…
Đến lúc này Baidu mới vỡ lẽ cùng biểu cảm “Chẳng lẽ là như vậy”, nhưng cậu vẫn mở tiếp trang chủ của NetEase. NetEase cũng rất lấy làm phúc hậu mà đem tin tức đăng lên trang chủ, may là không có phóng chữ to lên như Sohu. Tựa đề là: “[Hình] Google bỗng nhiên ngất xỉu, Baidu lập tức cứu nguy.”
Có hình nữa hả?! Baidu vội vã click vào đường dẫn, nhưng cậu thấy trong bài viết lại chẳng hề xuất hiện bóng hình nào, thế là hỏi: “Không phải nói là có hình sao?”
“A? Vậy hở?” NetEase cà chớn, vung tay lên, “Này chỉ là thủ đoạn câu view của anh thôi, chứ không làm sao thu hút được nhiều người xem?”
Quả nhiên, bên dưới tin là một loạt bình luận mắng như tát nước:
“Quả nhiên lại bị NetEase lừa đảo!”
“NetEase chết tiệt!! Không có thì đừng nói! Chết đi!!”
“Vừa hóng hớt bên Tianya sẵn tạt qua đây, hùa theo khinh bỉ NetEase luôn!”
Baidu khôi phục sắc mặt bị biến đen thui, cho dù có ngây thơ đến mức nào cậu cũng hiểu đây không phải là chuyện có thể dùng mấy từ “Tôi không biết” mà cho qua được. Nhưng việc tin tức truyền mau như thế này thì hoàn toàn nằm ngoài dự tính của cậu rồi.
Dễ thấy ba người kia cũng ý thức được vấn đề này. NetEase lên tiếng hỏi đầu tiên: “Baidu, cậu có đắc tội với ai không vậy, dựa theo quy tắc của giới truyền thông giải trí thì đây cũng như mấy câu chuyện bình thường chỉ do người biên tập thêm mắm thêm muối một tí thôi, sao lại có thể sôi sục tới mức này nhỉ?”
Sohu vừa ngẩng mặt, trong mắt chợt loé lên một tia sáng kì dị: “Không sai Baidu, cậu có muốn anh tra thử xem ai phá rối sau lưng cậu không? Hồi trước anh có tham gia vào một vụ làm ăn có quen được một người bạn có cách tuồn được thông tin mật ra ngoài đó…”
NetEase đá cho một phát: “Chú chỉ là một trang web tầm phào chứ có liên quan gì tới tình báo bí mật đâu… Đừng có mà chém gió!”
Trái lại, Baidu chỉ ngồi ở một bên mà quan sát: hình như khuynh hướng bạo lực NetEase càng ngày càng rõ rệt, sau này tuyệt đối không nói bất cứ thứ gì có tính chất cùi bắp trước mặt tên này mới được…
“A? Mọi người xem này!” Mop vẫn đang lướt mạng bỗng kêu lên. Tất cả liền nhìn thẳng vào màn hình máy tính.
Tin đặc biệt từ Sina: Google suy nhược thân thể, ngất xỉu tại cửa phòng làm việc, Baidu bình tĩnh xử lý sự việc khiến người người tán thưởng!”
Quả nhiên Sina đây mới là khách quan công bằng… Bốn người khen thầm, đây không phải là thứ mà bọn họ – những kẻ lấy lượt xem làm miếng ăn qua ngày – có thể nghĩ ra được.
Sau tin đó còn có một loạt những tin khác có liên quan xuất hiện ở bên dưới. Tin tức của Sina nổi tiếng là đáng tin cậy, nhưng tục ngữ có câu, “sự việc không phải lúc nào cũng như tưởng tượng” (Tác giả: tục ngữ này ở đâu ra vậy = = … Cá: cô tự nói chứ đâu = =’), cái danh sách bài viết liên quan đó lại khiến Baidu đen mặt lần nữa:
“Nhắc nhở từ bác sĩ: Áp lực lớn dẫn đến suy nhược, cần chú ý đến sức khoẻ.”
“Mười phút thực hành sơ cứu trong sinh hoạt ngày thường”
“ Baidu – Bộ máy tìm kiếm lớn nhất Trung Quốc”
“Chuyên sâu: Google liên tục xuất hiện ở các thương trường phía sau khu vực Châu Á”
“Diễn đàn dân tộc: tất cả mọi người hãy đến trang 818 tra cứu về quan hệ Baidu và Google ( Cám ơn diễn đàn Tianya đã cung cấp )
“Tin tức tiểu tri thức: Bạn có biết, trái nghĩa với “công” là gì không?”
NetEase với Sohu nhịn cười mà muốn xoắn cả ruột: làm tốt lắm Sina à, coi bộ độ nguy hiểm của cậu ta chỉ có tăng chứ không giảm nha… Còn Baidu với mớ bài đăng ầm ầm như lũ thác này thì chỉ biết khóc ròng mà thôi…
===================
Lời tác giả: Những trang web được nhân cách hoá đặc biệt đáng yêu nha ~~ Mọi người còn nhớ rõ đầu truyện có tả về mối quan hệ mờ ám của NetEase và Sina đúng không nhỉ? ? Ta rất thích NetEase, cho nên sẽ cho hai người đó có chút chuyện xảy ra. À, giờ mới thấy mình quên cho Yahoo xuất hiện mất rồi… Nói chung là truyện sẽ càng ngày càng náo nhiệt đó~~