Nói Yêu Em Biết Bao Lần Mới Là Đủ?

Chương 11: Chương 11




Nghe giọng nói quen thuộc, Tịnh Hi có chút bất ngờ không tin nỗi, kinh sợ rồi nhìn người trước mắt, cả cơ thể không thể cử động được mà đứng im tại chỗ!

- Quay về tìm tiểu Hi, anh đã giữ đúng lời hứa rồi. _ Người kia nhìn cô mà bật cười, rời khỏi ghế tiến tới ôm Lạc Tịnh Hi vào lòng. Lúc này cô mới chấn tỉnh, cũng vòng tay ôm chặt người kia thôi.

- Trương Gia Hào, anh cuối cùng cũng chịu quay về rồi. _ Tịnh Hi hạnh phúc, viền mắt chợt đỏ lên. Người có tên Gia Hào kia, chính là thanh mai trúc mã ở từ nhỏ với cô. Anh ấy hơn cô bốn tuổi, lúc trước ở dưới quê hai nhà sát nhau.

Vì thế mà hai nhà rất thân, nhỏ hơn là bốn tuổi như vậy, nhưng hai anh em ở ngoài lại rất hợp tính và hiểu ý nhau!

Gia Hào từng nói rằng anh rất muốn ở trong nhà có thêm một đứa em gái mà chú dì Trương chỉ sinh có mình anh à. Vì thế anh luôn cưng chiều Tịnh Hi cứ như em gái ruột. Năm ấy, ngày mà Lạc Tịnh Hi nhận được học bổng ở trường đại học Tiều Hoa... là ngày cả gia đình của Gia Hạo sang nước ngoài định cư.

Trong kí ức cô vẫn còn nhờ rất rõ, lúc đó cô đã khóc rất nhiều, có ai dỗ cũng không chịu? Mãi đến khi Gia Hạo tiến tới nói rằng sau khi học xong sẽ lại lần nữa trở về đây, cô mới gật đầu đồng ý.

Cứ thế, mà đã trôi qua rất nhiều năm!

Còn ở đâu mà có cái biệt danh là cô bé bùn lầy kia, là vì lần đầu tiên gặp mặt nhau lúc đó cô chỉ mới có bốn tuổi, đã liền đi ra phía sau vườn chơi lại chẳng may mắn gì mà cắm mặt xuống ở phía vũng bùn lầy kia.. Anh Gia Hạo lúc đó cũng ở phía sau thấy vậy liền dịu dàng đi qua đỡ cô đứng dậy, thật là ngại mà.

- Ừ, giữ đúng lời hứa với bé con chứ có đúng không? _ Gia Hào vẫn như vậy y hệt lúc trước, lúc nào cũng nhẹ nhàng.

Tịnh Hi nhịn không được liền dụi mặt vào trong áo của anh, lúc sau là ngẩng lên đã thấy bẩn, liền cảm thấy có lỗi á.

- Chú và dì có về cùng với anh không?

Họ cứ hệt như gia đình thứ hai của cô, vì thế mà cô quan tâm đến họ như vậy là lẽ thường tình mà thôi. Gia Hào gật đầu trả lời: “ Sao lại không chứ? Mong chờ được gặp lại em nhất rồi còn gì.. “

Nghe như vậy, Lạc Tịnh Hi mỉm cười.. cảm thấy nãy giờ mình có chút vô ý và vô duyên một chút, liền vội vã buông.

- Hôm đó anh đến tập đoàn, hoàn toàn em không nhìn ra được. _ Cô nũng nịu nói, tính khí lúc nào cũng trẻ con vậy.

- Đẹp trai hơn, nên em không nhận ra.

- Trương Gia Hào, nghiêm túc lại nào!

Cả hai cùng nhau đùa giỡn, thấy nước mắt nước mũi của cô tèm nhem ra hết rồi, Gia Hào mới lấy khăn giấy lau lại, không ngờ lại phát hiện ra vết sẹo kia.

- Tiểu Hi, vết sẹo này là thế nào? Ngày trước không có.. _ Câu hỏi bất chợt lại khiến cô giật mình, liền lấp liếm bằng sự cố khác: “ Hôm đó em đi bên ngoài, không cẩn thận mà ngã xuống, lại còn phải đi bệnh viện khâu lại mấy mũi! “

- Ngốc nghếch, em phải bảo vệ mình?

Trò chuyện tán gẫu mãi cho đến trưa, Lạc Tịnh Hi mới nhớ ra mình chưa hề làm việc gì cả liền lo lắng muốn đi thu xếp lại mọi việc thì bị Gia Hào cản lại.

- Hôm nay cho phép em nghỉ, chúng ta đi ăn đi. _ Chưa kịp để cho cô trả lời gì, Gia Hào đã tự kéo tay của cô đi thẳng.

Phía sảnh dưới tập đoàn nhân viên có mặt rất đông đủ vì là giờ nghỉ trưa với ăn cơm, liền thấy tổng giám đốc nhậm chức chưa được mấy ngày đi cùng thư kí mới họ Lạc đi ra ngoài, còn tỏ vẻ rất vui vẻ như vậy khiến ai cũng bất ngờ.

Con bé nhân viên mới kia làm gì để có thể câu dẫn được tổng giám đốc mới?

Tổng quản Quan cũng có mặt ở đó, thì trong lòng không khỏi suy nghĩ, cả hai thân thiết như vậy, phải chăng có mối quan hệ thân thiết chứ? Về sau ông ta cũng phải nịnh nọt câu nệ con bé đó?

- -----------

[ Tác giả: @seunghyunttop ]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.