Nữ Bộ Thiên Hạ

Chương 27: Q.1 - Chương 27: Trổ tài




Toàn thân Lâm Vô Du mặc thương phục màu trắng đường viền màu tím, một chiếc quạt xếp, phong lưu tiêu sái, tràn ngập ý cười mà đi ở giữa đường, Chu Vô Ý đi bên táy trái hắn, Xảo Nhi thì đi bên phải hắn, cộng thêm bốn tên nha dịch phía sau, đồng loạt xuất phát đến Hồng Tinh tửu lâu.

Hồng Tinh tửu lâu thuộc loại tửu lâu sa hoa nhất Hồng huyện, kiến trúc hai tầng cổ kính, tiểu nhị ở cửa lễ độ chào đón khách nhân, dòng người liên tiếp, dường như buôn bán không tệ.

Huyện lão gia Lâm Vô Du xuất hiện lập tức kinh động đến chưởng quầy của nơi này, chỉ thấy lão chưởng quầy tươi cười rạng rỡ nghênh đón, cũng khiến cho dân chúng đang dùng cơm tại phòng lớn bị dọa cho giật mình, huyện lão gia bọn họ chính là người cần kiệm, trước giờ chưa thấy hắn ra ngoài dùng bữa bao giờ, hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây sao?

Rất nhiều người đều lễ phép mà hành lễ với Lâm Vô Du, Lâm Vô Du cũng thân mật chào hỏi, đến khi nha dịch tới báo, Khưu Sơn Hổ kia đang dung cơm ở nhã phòng tại lầu hai, cùng đi còn có hai vị bằng hữu, nhìn qua cũng là nhân sĩ trong giang hồ.

Lâm Vô Du nhìn Xảo Nhi lo lắng nói: “Xảo Nhi, bọn hắn có ba người, nếu không chúng ta chờ lúc hắn xuất hiện một mình mới bắt hắn đi?”

Xảo Nhi trợn trắng mắt, nói với Lưu Toàn: “Gọi bọn hắn ra ngoài đi, đại nhân, ngươi vào trong gọi món ăn trước, sư gia, còn không mời đại nhân vào trong!” Xảo Nhi lập tức quạnh quẽ quét Chu Vô Ý.

“Được được được, Xảo Nhi cẩn thận một chút, đại nhân, mời vào trong.” Chu Vô Ý vội vàng kéo Lâm Vô Du vào trong, hai người ngồi ở một cái bàn có thể nhìn thấy ngoài cửa lớn, vẻ mặt khẩn trương và lo lắng.

Ngưỡng cửa, Xảo Nhi đứng thẳng lưng, ngẩng đầu nhìn trời, sắc trời dần dần tối đi, nàng chán ghét bóng đêm, nhưng cũng thích bóng đêm. Bóng đêm khiến nàng bất lực, nhưng đồng thời cũng khiến nàng điên cuồng, nàng thích cảm giác cực hạn này, bất chấp chuyện gì mà nói.

Đứng ở hai bên khác của Xảo Nhi là hai tên nha dịch, tay nắm đại đao, khẩn trương rồi lại hưng phấn chờ đợi Lưu Toàn đi khiêu khích Khưu Sơn Hổ ra. Khẩn trương là bởi vì mỗi lần bọn hắn xuất động, lúc nhiều người tróc nã Khưu Sơn Hổ đều bị đánh cho tan tác tả tơi, hơn nữa lại có hai người chết cho nên bọn hắn bị đại nhân mắng đến máu chó xối đầu. Hưng phấn là bởi vì hôm nay bọn hắn đã hiểu biết qua công phu bắt người của Xảo Nhi, cảm thấy phần thắng của bọn hắn rất lớn, mặc dù bọn hắn chưa động tay bao giờ.

Chỉ chốc lát sau, Khưu Sơn Hổ người cao như ngựa lớn tươi cười đầy mặt đi tới, phía sau còn có hai người tuổi trung niên, tay ba người đều cầm binh khí, quả nhiên là nhân sĩ giang hồ.

“Lâm đại nhân! Ngươi lại tới bắt lão tử sao? Ha ha.” Lúc Khưu Sơn Hổ ngang qua bàn của Lâm Vô Du thì dừng lại kiêu ngạo cười nói.

“Không sai! Lần này sẽ không để ngươi có cơ hội chạy thoát, giết người phải đền mạng, ngươi đã giết hai bách tính vô tội, ngươi nên nhận tội không phải sao?” Lâm Vô Du nhìn thấy Khưu Sơn Hổ nhất thời tức giận vỗ bàn đứng lên, chính khí lẫm liệt.

“Ha ha ha, ta thừa nhận, ta sớm thừa nhận, ha ha ha, chẳng qua các ngươi đã bắt vài lần, còn chưa ngừng sao, chẳng lẽ muốn trong đám thủ hạ của ngươi có người nằm xuống ngươi mới dừng tay?” Lời nói cuồng vọng của Khưu Sơn Hổ khiến cho lão bách tính đang ngồi vô cùng tức giận, chuyện này rất nhiều người đều biết đến.

“Hừ! Bản quan là quan phụ mẫu của Hồng huyện, lần thứ nhất bắt ngươi không được thì lần thứ hai, lần thứ hai không được thì lần thứ ba, cho đến khi ngươi bị trói bởi pháp luật mới thôi!” Khuôn mặt tuấn tú Lâm Vô Du uy nghiêm, khiến mọi người cũng có thể cảm giác được chính nghĩa của hắn.

“Ai, lão tử hiếm khi trở về ăn một bữa cơm, ngươi lại không để cho chút mặt mũi như vậy, trước kia đều là nể mặt của Lâm đại nhân, mới không giết nha dịch của ngươi, nhưng ngươi một lần hai lần, hết hai lại tới ba, vậy đừng trách lão tử không khách khí!” Khưu Sơn Hổ phát cáu nói.

“Nói nhiều như vậy làm gì!” Xảo Nhi hô to một tiếng, “Khưu Sơn Hổ, nửa năm trước giết hai bách tính vô tội, hiện giờ đã tự thừa nhận, sư gia! Loại tội ác của hắn nên trừng trị thế nào?” Giọng nói của Xảo Nhi lạnh như băng khiến mọi người đều quay đầu nhìn nàng.

“Xảo Nhi, giết người phải đền mạng, Khưu Sơn Hổ ứng với tội tử hình!” Chu Vô Ý lập tức nghiêm túc nói.

“Được! Khưu Sơn Hổ, ngươi có phục hay không?” Lãnh mâu của Xảo Nhi quét về phía ánh mắt của Khưu Sơn Hổ.

“Tiểu nha đầu, ngươi là nữ bộ khoái của nha môn sao?” Khưu Sơn Hổ không phải người lỗ mãng, hắn nhìn thấy khí tức trên người Xảo Nhi không kém, biết rõ nàng có võ công.

“Không sai, bản quan gia là đệ nhất nữ bộ khoái Hồng huyện hiệu Thượng Quan Xảo Nhi! Hiện tại truy bắt tội phạm giết người Khưu Sơn Hổ! Ngươi có nhận tội không?” Xảo Nhi khí thế uy phong, chẳng qua nàng là vì uy phong của Lâm Vô Du, chứ thật ra khi nàng nói những lời này thì trong bụng đang cười dữ dội, NND, giết người còn muốn nói nhiều như vậy, làm cường đạo dễ hơn làm quan!

“Mẹ nó! Sơn Hổ, ngươi tán dóc với xú nha đầu này làm cái gì! Chém ả đi xem ả còn kiêu ngạo đến khi nào!” Một tên nam tử cầm loan đao đứng phía sau Khưu Sơn Hổ mở miệng trách mắng.

“Khưu Sơn Hổ! Ngươi có nhận tội không?” Xảo Nhi buồn bực a, Khưu Sơn Hổ không thừa nhận lời nói của nàng thì không thể giết hắn ngay tại chỗ, còn phải thăng đường, cho nên nhất định hắn phải thừa nhận nàng mới có khả năng xuống tay.

“Nhận tội cái đầu con mẹ ngươi! Giết hai người còn nhận tội hay sao, lão tử giết mười người vẫn ung dung tự tại như thường!” Khưu Sơn Hổ nghe huynh đệ nói vậy, cảm thấy mình có điểm kinh ngạc, lập tức lộ vẻ mặt hung ác, mắng to lên.

“Khưu Dơn Hổ, tàn sát hai bách tính, theo luật phải chém!” Tiếng của Xảo Nhi lớn như chuông, khí thế như hồng, đưa tay tiếp nhận đại đao của nha dịch, bay lên trời, mọi người chỉ thấy một đạo ngân quang từ trên trời giáng xuống.

“A” tiếng kêu sợ hãi vang lên, chỉ thấy đầu với thân của Khưu Sơn Hổ đã tách rời, đầu người lăn lông lốc ra khỏi cửa, nhiều người bị dọa đều che hai mắt.

“Ngươi, ngươi.” Hai tên huynh đệ đi theo Khưu Sơn Hổ bị dọa đến vẻ mặt kinh hoàng, Trương Đậu nhìn loan đao của mình bị chia làm hai, hai chân run lẩy bẩy.

“Ngươi cư nhiên dám giết Sơn Hổ, ngươi có biết hắn chính là thủ hạ của võ lâm minh chủ!” Một người khác tên gọi A Cửu, thấy tình huống như thế mồ hôi lạnh đầm đìa, võ công của nữ bộ khoái này cao hơn hắn rất nhiều, một đao đã chém bay đầu Khưu Sơn Hổ, đừng nói hắn với Trường Đậu xuất thủ, chính là võ công của Khưu Sơn Hổ cũng không kém, tại sao lại phát sinh loại sự việc này?

“Võ lâm minh chủ? Ha ha, hắn nếu dám giết người ở Hồng huyện, đều mang tội chết!” Xảo Nhi lạnh lùng cười một tiếng, đại đao bay ra, cắm tại chân A Cửu, cách da chân chỉ có chút xíu, hắn sợ tới mức lập tức nước vàng chảy xuống.

“Hay! Hay!” Lão bách tính thấy một màn hả lòng hả dạ, nhất loạt vỗ tay khen hay, Hồng huyện của bọn hắn rốt cục cũng có nữ bộ khoái có võ công cao cường, từ nay về sau không sợ cường đạo hoành hành nữa.

Xảo Nhi đi vào trong phòng, đi đến trước mặt Lâm Vô Du ôm quyền nghiêm túc nói: “Đại nhân, Xảo Nhi may mắn không làm nhục mệnh!”

“Ha ha, tốt, Xảo Nhi, ngồi xuống dùng bữa đi, khổ cho nàng rồi.” Lâm Vô Du cười đến mức xinh đẹp, mặt ngọc răng trắng, hoa đào xinh đẹp, hắn lần này rốt cục đã nhìn thấy Xảo Nhi trổ tài, trong lòng vô cùng vui sướng, không nghĩ đến Xảo Nhi lợi hại như vậy.

Đôi mắt phượng của Xảo Nhi nhìn gương mặt tuấn mỹ của hắn, lồng ngực căng thẳng, NND, thối nam nhân này không có việc gì lại cười phong tao như vậy làm cái gì, hại dục vọng trong cơ thể nàng lại rục rịch ngóc đầu dậy, dục vọng giống độc dược, một khi trầm luân liền không cách nào tự kềm chế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.