Nữ Chính, Đừng Xem Thường Ta

Chương 33: Chương 33




“Aaaaaaa, chết em mất. Huhu...Hu..Hu...”cô la lên kèm theo tiếng khóc nức nở.

“A,bà xã có sao không vậy. Còn Liễu đồng học đây sao bất cẩn đến thế”vừa lo lắng cho cô, vừa cau mày tức giận Liễu Ái Nghi. Cuối xuống sẽ thấy chân cô bị phỏng một phần lớn vì độ nóng cực của chén canh, mà người gây ra không ai khác lại là Liễu Ái Nghi.

[ Hồi tưởng nào các con. ]

Lúc cô cùng Cao Đình Nguyên đang cùng nhau chăm chút tình cảm 'lâu năm mà dấu 'của hai người cùng với mấy bình giấm phát tiết thì từ đâu một chén canh nóng mà phải nói nói nóng đến độ nóng luôn, nóng đến nổi người ta không định nghĩa nó nóng bao nhiêu nhưng phải công nhận là nó rất nóng. Từ nóng này nó diễn tả đến độ nóng phải gấp lần cái độ nóng đó mà độ nóng đó nó nóng hơn cái độ nóng gấp mấy lần mà cái độ nóng gấp mấy lần đó nó nóng mà phải công nhận nó nóng hơn cái nóng ban nảy nữa mà tại sao nó nóng hơn cái nảy gấp mấy lần không đến xể nữa, phải nói nó nóng mà chúng ta phải diễn tả đến nhiều từ nóng nóng nóng,mà nó nóng như vậy thì biết nó phải nóng bao nhiêu rồi mà độ nóng của nó cực kì là nóng nóng đến...đến..đ..ến..(đến gì nữa quên rồi? Comment cho biết nó nóng như thế nào nữa nha~.~)

Chén canh nóng đến độ nó nóng, nóng đến không biết nó nóng như thế nào nhưng ta biết nó nóng lắm, mà phải diễn tả từ nóng đó sao ta, chẳng lẽ đánh vần hay ghi từ nóng hay sao? Nhưng mà ta biết nó nóng đến độ nóng gấp mấy lần độ nóng đó mà độ nóng đó nó nóng hơn cái độ mà người ta gọi nó nóng mà người ta gọi nó nóng thì nó nóng vậy thôi mà nó nóng vậy thôi thì chỉ nó nóng mà nó nóng đến nổi nó rất nóng mà rất nóng theo định nghĩa thì nó cực kì nóng mà cực kì nóng thì có nghĩ là nó cực nóng mà cực nóng cũng giống nó nóng mà nó nóng cũng là nóng cực cực cực nóng mà cực cực nóng thì cũng chỉ là nóng mà nóng thì cũng như rất nóng mà theo như được biết nóng sẽ có nóng hơn rồi nóng hơn nữa rồi nóng thêm rồi nóng thêm tiếp, nóng thêm thêm, rồi nóng thêm nhiều mà nóng thêm nhiều thì tiếp đó sẽ là nóng nhiều nhiều tiếp mà nóng nhiều nhiều tiếp cũng là nóng tiếp thêm nhiều nữa.......

Tóm gọn:chân tiểu My bị phỏng bởi chén canh nóng mà người ta phải nói là nó nóng đến...

Bốp!

Độc giả:muốn nóng hay muốn lạnh* cầm mã tấu vác lên vai*

Tác giả:thôi ạ! Nóng nảy giờ em mệt rồi mà phải nói nó nóng đến độ nóng của cái nóng mà cái nóng đó nó nóng đến khi ta phải dùng từ...Ááá! *cầm dép bay qua cái nóng mà chạy*

Độc giả:*cầm vũ khí chạy theo*

[ Kết thúc hồi tưởng. ]

“Tôi..tô.i..t..ôi..không cố ý đâu mà, hức...h..ức..”Liễu Ái Nghi run sợ đến phát khóc vì lời nói đầy sát khí của Cao Đình Nguyên, Vũ Vĩnh Khoa cũng ngay bên cạnh mà an ủi cô ta.

“Hừ”một tiếng rồi liếc xéo cô ta Cao Đình Nguyên bế cô lên theo kiểu công chúa mà bước nhanh chân tới phòng y tế của trường mặt kệ mấy tên kia đang nóng máu mà nó nóng đến độ mà...(Đ.g:thôi được rồi đấy, bên đây cũng đang nóng này./ T.g:thôi ạ, em xin được tiếp tục mong các bác nguội lại ạ! Hìhì)

Còn Liễu Ái Nghi dù được sự bảo vệ của Vũ Vĩnh Khoa nhưng vẫn không làm cho người bàn tán về chuyện khi nảy, Vũ Phương, Lãnh Thiên Hạo, Hàn Lâm cùng Trương Khánh Minh cũng rời khỏi đó nhưng không quên liếc xéo hâm dọa cô ta.

'Hừ được lắm, vì mày mà mọi người xa lánh tao kể cả những người từng thương yêu tao(chỉ một số thôi nha) ,rồi đây tao sẽ cho mày nến hết những gì bỉ ổi nhất mà tao dành tặng cho mày. Hoàng Tuyết My!'

§§§

Cao Đình Nguyên bế cô đến phòng y tế để chữa trị vết bỏng, cũng may là không sao, vết bỏng không khá nghiêm trọng nhưng cô cũng phải hạn chế khi đi lại. Cô cũng đã ngủ khi anh bế cô tới đây nên cô cũng không khóc hay kêu la gì nhiều nhưng anh cảm thấy rất lạ, người đàn ông trong phòng y tế chữa trị cho cô nếu ta nhìn vào ánh mắt sẽ thấy sự thương tiếc nhưng hoà theo đó là sự đau khổ rồi xen lẫn sự yêu chiều ,sủng nịnh như bao cặp tình nhân. Rốt cuộc người đàn ông này là ai, tại sao lại nhìn bà xã anh đến như vậy?

'Bà xã à, sao em lại trêu đùa những bông hoa khác làm anh đây phải tan nát cành lá thế này! Huhu'

“Um”ánh sáng trên những khe cửa sổ làm cô phải nhíu mày tỉnh giấc.

Cảm nhận bàn tay có phần nặng nề, quay sang thì bất ngờ không thôi' Cao Đình Nguyên ông xã cô đang ngồi ngủ bên mép giường cô'.

Cười một nụ cười hạnh phúc đầy mãn nguyện, môi hôn lên mái tóc đen mượt được cắt tỉa gọn gàng, tay xoa xoa đầu anh đến đã tay mà cười tít mắt.

===Chap này ngắn, chap sau có biến về quá khứ nha. Hóng tiếp để biết thêm thông tin và chi tiết. Xin cảm ơn ^^===

#cấm đá và gạch sạn, nhưng dép thì vô tư ~3~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.