Khoảng chừng mười ngày kể từ lần đầu tiên làm tình đến hiện tại, cuối cùng cũng hầu hạ người yêu thoải mái ở trên giường, à không, ở trên ghế sofa, học bá Lâm trong lòng vô cùng vui sướng, còn vừa lòng thỏa ý hơn cả lúc kết quả thi đạt được vị trí đứng đầu tỉnh, lập tức tận dụng mọi thời cơ lại ôm người lên giường làm tiếp hai hiệp.
Lần này Thần Sáng Thế Từ đã không còn lý do gì để từ chối, nhưng trong lòng hắn vẫn cứ không vui. Hai tuần tiếp theo ngày nào cũng như thành thế thân của nữ chính, trở thành người bị đè xuống giường bị thao không ngừng.
Hắn tất nhiên mong muốn phản công, nhưng có một buổi sáng nọ hắn đã từng thử rồi, nhân lúc nữ chính chuyển giới Lâm vừa mới ăn no thỏa mãn xong, chỉ cần nói ngon nói ngọt liền y đồng ý ngay. Kết quả, hắn vừa thò tay ra liền bị quay ngược thời gian trở về, chỉ có thể chửi thầm trong lòng rồi bị người nào đó có hiện tượng cứng buổi sáng như thường lệ đè xuống làm một lần nữa.
Thật sự không thể sống nổi qua mấy ngày này!
Tuy rằng thân thể Từ Trạch càng lúc càng thích ứng được với việc bị tính khí đàn ông cắm vào, đến mức về sau không cần an ủi phía trước, chỉ hoàn toàn dựa vào phía sau cũng có thể bị thao bắn, nhưng hắn vẫn tự giác linh hồn mình vẫn là một, à, vẫn là một nửa thẳng nam, suốt ngày bị người ta đè mà không thể phản công là cái thá gì vậy?!
Huống hồ Lâm Tử Hiên vừa phá thân chưa được bao lâu tinh lực vẫn đang dồi dào, hoàn toàn hóa thân thành một con ciu biết đi, chỉ cần có Từ Trạch ở bên cạnh liền có thể động dục. Đừng nói ở nhà, ngay cả lúc lên trường điền phiếu nguyện vọng, tên này đều có thể thừa dịp không có ai, lấy cớ muốn có kỉ niệm thời cao trung, kéo hắn vào WC làm một lần.
Từ Trạch thực sự bị thao đến phát sợ, đợi đến khi hai người nhận được thư thông báo nhập học của trường đại học T, hắn lập tức lập ra “Ba hiệp ước” với y: Một, có thể thuê nhà trọ ở gần trường sống chung, nhưng phải thuê nhà có phòng đôi, không được để bạn học vừa bước vào cửa liền biết quan hệ của bọn họ là gì. Hai, có thể theo hắn lên lớp lúc không có tiết học (hai người bọn họ một người học ngành toàn học như trong tiểu thuyết, một người học ngành kinh doanh như lúc trước trong thế giới thực), nhưng không được ghen tuông vô lý, ngay cả khi hắn cười đùa nói chuyện với bạn bè vài câu cũng không vui. Ba, có thể làm tình, nhưng chỉ có thể làm vào cuối tuần, bình thường luôn bị làm tới mức chân mềm nhũn không xuống giường được rất ảnh hưởng việc học tập.
Thần Sáng Thế Từ nhìn thấy bạn trai nhà hắn tỏ ra lưỡng lự ở điều cuối cùng thì nổi giận —— Lâm Tử Huyên sống chung với Chu Hạo Ba vốn dĩ không cần phải đặt ra luật gì cả, nam chính hàng thật giá thật nhà người ta sống rất có quy tắc, tên này thì hay rồi, đừng nói là nữ chính, ngay cả phần kịch bản của nam chính cmn cũng diễn không xong —— lửa vừa bốc lên đầu, hắn trực tiếp cười lạnh nói: “Những chuyện khác thì đều nghe theo cậu, nhưng riêng điều thứ ba thì không thỏa thuận gì hết. Hoặc là cậu đồng ý với ước hẹn, tôi cùng cậu thuê nhà sống chung, hoặc là tôi dọn vào ở kí túc xá, khi nào muốn làm một phát thì đến tìm cậu.”
Nói xong hắn cũng thấy hơi sợ, sợ lỡ như bản thân bị quay ngược thời gian trở về buổi sáng hôm đó bị thao trong vô vọng.
Kết quả cái cơ chế quỷ quái thất thường kia thế mà lại không bắt hắn quay trở về, khiến hắn được nhìn thấy người đối diện mặt đầy oan ức cam chịu gật đầu đồng ý.
Sau đó Lâm Tử Hiên lấy cớ muốn ngắm các danh lam thắng cảnh của Tổ quốc, lôi kéo Từ Trạch đi du lịch tự túc khắp nơi, trên ga trải giường của khách sạn tỉnh thành nào cũng đều lưu lại hạt giống quý giá của bọn họ. Chờ mãi đến giữa tháng tám, ăn một bữa cơm chia tay hòa hợp yên ấm với ông Lâm bà Ngụy xong, hai người mới nhấc mông đi đến thành phố B.
Hai người bọn họ thuê một nhà trọ có một phòng khách và hai phòng ngủ ở gần đại học T, lại làm tình bừa bãi khắp nơi trong nhà ba ngày, cuối cùng mới đến trường báo danh.
Trường đại học T có khóa huấn luyện quân sự kéo dài ba tuần, mặc dù chỉ học ở trong trường, nhưng tất cả học sinh đều buộc phải ở lại ký túc xá, buổi tối và các ngày cuối tuần cũng có đủ thể loại hoạt động, vậy nên cho dù Lâm Tử Hiên đến gặp Từ Trạch, cũng không thể nào quấn quýt với nhau được lâu.
Từ khi Từ Trạch xuyên việt vào thế giới này đến nay, hắn chưa bao giờ phải tách ra với nữ chính chuyển giới nhà mình lâu như vậy. Mấy ngày đầu tiên hắn vô cùng vui sướng vì được giải thoát, nhưng dần dà về sau, mặc dù mỗi ngày đều cùng các bạn học và bạn cùng phòng chém gió tám nhảm đủ chuyện trên trời dưới đất, trong lòng hắn vẫn phảng phất một cảm giác cô đơn.
Thế là, mỗi tối trước lúc sắp đi ngủ, Thần Sáng Thế - người luôn cười ngây ngốc trước những tin nhắn khiêu dâm do ai đó gửi đến trên điện thoại - rốt cuộc hoảng loạn phát hiện ra... Đờ mờ, ông đây thực sự sắp mắc phải hội chứng Stockholm [1], bị bẻ cong rồi!!!
Tôi xuyên vào tiểu thuyết do chính mình viết, sắp bị nữ chính chuyển giới thành đàn ông biến thành đồng tính luyến ái rồi, phải làm sao đây?! Gấp, đang online chờ!
Vì phát hiện chấn động này, mấy ngày huấn luyện quân sự cuối cùng Từ Trạch đều trong tình trạng hoảng hốt kinh sợ. Đến cả khi ngày thứ sáu kết thúc huấn luyện, tên đã bẻ cong hắn kia sà vào lòng hắn như chú chim nhỏ, hắn cũng phải mất đến mấy giây mới phản ứng kịp.
Trái ngược với tâm trạng sầu lo muốn chết của Từ Trạch, tên họ Lâm này đã ăn chay hai mươi ngày cuối cùng cũng được nếm lại thịt, khỏi nói có bao nhiêu hăng hái, vừa rước người về nhà liền bắt đầu lột y phục, làm một mạch từ cửa chính đến trên giường.
Vốn dĩ nên thao người, bây giờ bị người thao, lại còn thao ra tình cảm, trong lòng Thần Sáng Thế điện hạ căm phẫn, vừa bị làm đến bắn lần thứ ba, vừa cắn răng nói: “Đồ khốn kiếp nhà cậu, rốt cuộc ăn gì mà biến thành đàn ông!”
Lâm Tử Hiên càng ra sức đâm rút bên trong hậu huyệt của hắn, sờ lên phân thân lại ngẩng đầu lên một lần nữa vì bị cắm vào: “Tôi là phụ nữ lúc nào, nếu tôi là phụ nữ, cậu có thể sướng như bây giờ chắc?”
Người nào đó sướng đến mức toàn thân mềm nhũn cắn vào bờ vai của y một cái: “Cậu thì hiểu cái đếch gì!”
Kết quả hắn bị tên sau khi chuyển giới thì da mặt càng lúc càng dày nhéo mông một cái: “Tôi cái beep gì cũng không hiểu, hiểu cách để thao cậu sướng là đủ rồi!”
Sau đó Thần Sáng Thế bệ hạ liền được sướng hai ngày, nếu không phải thứ hai phải bắt đầu đi học, buổi tối chủ nhật nữ chính chuyển giới nhà hắn còn muốn chôn trong hậu huyệt của hắn giày vò.
Nói chung, cuộc đời con người sau khi tiến vào đại học sẽ bắt đầu trôi nhanh hơn, năm này thấm thoắt thoi đưa sang năm khác.
Vậy nên, bốn năm đại học của Từ Trạch nháy mắt trôi qua.
Trong bốn năm này hắn rốt cuộc cũng chấp nhận số phận, ngoan ngoãn tiếp nhận sự thật rằng bản thân có cảm tình với tên Lâm Tử Hiên này, tuy nhiên lại kiên quyết phủ nhận việc mình là gay —— hắn không hề có hứng thú với bất kì tên đàn ông nào khác.
Cho nên dựa vào ý nghĩ “Cong chỉ là nhất thời, đi ra khỏi cuốn sách này ông vẫn là một đấng thẳng nam hảo hán”, Từ Trạch còn thật sự định dự tính sống một đời vui vẻ cùng với Lâm Tử Hiên.
Vì vậy, việc đầu tiên cần phải giải quyết, chính là sự kiện nam chính bị chuốc rượu mất lí trí trong tiểu thuyết gốc, một phát làm con gái giám đốc mang thai.
Hắn vốn dĩ dự định cùng Lâm Tử Hiên học tiếp lên nghiên cứu sinh (học bá Lâm tất nhiên được học thẳng lên thạc sĩ), kết quả hắn vừa đăng kí thi lên nghiên cứu sinh thì bị quay trở về. Cứ vừa báo danh thì bị quay ngược thời gian trở về trước đó, thử ba lần rồi cũng không được, cuối cùng hắn chỉ có thể né tránh ánh mắt ai oán của người nào đó, nói mình đổi ý muốn đi làm luôn, bị đối phương giận dỗi đè xuống thao một lần nữa.
Không thể đi theo con đường học nghiên cứu sinh, Từ Trạch chỉ có thể thử cách không đi đến công ty mà nam chính làm việc trong tiểu thuyết. Kết quả trực tiếp bị trở về bảy lần, hắn rốt cuộc vẫn phải đi đến bước phỏng vấn thuận lợi, sau đó được công ty nhà nữ phụ nhận vào làm việc.
Thật ra ngay khi Thần Sáng Thế Từ bị quay trở về trước lúc phỏng vấn, hắn đã biết mình chắc chắn phải đến công ty trong tiểu thuyết gốc để làm việc, nhưng vấn đề là truyện này hắn đã viết quá lâu rồi, không nhớ nổi là công ty nào, chỉ có thể thử rồi bị quay trở về... Quả thực là chữ BI THẢM viết hoa.
Cảm ơn bản thân năm đó trung nhị ngu ngốc [2], viết một câu chuyện xui xẻo như vậy.
Cảm ơn cơ chế quay ngược thời gian bị tâm thần phân liệt [3], cứ một chốc lại trở về theo tâm tình của nữ chính chuyển giới, cứ một chốc lại trở về theo cái quái gì đó ép buộc người ta làm thụ, hiện tại lại bắt đầu xuôi theo sự phát triển của cốt truyện tiểu thuyết gốc.
Thế là, sau khi cùng nữ chính chuyển giới Lâm Tử Hiên bắt đầu mối quan hệ nam nam yêu đương được năm năm, Từ Trạch một lần nữa lại nghênh đón giai đoạn chuyển biến quan trọng trong sự phát triển của tiểu thuyết gốc.
- ----------------------------------------
Chú thích
[1] Hội chứng Stockholm: Hội chứng Stockholm hay quan hệ bắt cóc là thuật ngữ mô tả một loạt những trạng thái tâm lý, trong đó con tin lâu ngày chuyển từ cảm giác sợ hãi, căm ghét sang quý mến, đồng cảm, có thể tới mức bảo vệ và phát triển phẩm chất xấu của kẻ bắt cóc.Tuy nhiên, những cảm xúc nói trên của “nạn nhân” hoàn toàn vô lý vì họ đang nhầm lẫn hành vi hành hạ với lòng tốt của kẻ bắt cóc, mặc cho những nguy hiểm mà họ đã phải trải qua.
Hội chứng Stockholm không những chỉ phát triển ở những nạn nhân bắt cóc mà còn có thể xuất hiện dưới bất cứ ai nằm trong dạng quan hệ “vô cùng thân thiết và gần gũi trong đó một người xúc phạm, đánh đập, đe dọa, hành hạ (tâm lý hoặc/và thể xác) người còn lại.” Một trong những giả thiết giải thích sự tồn tại của Hội chứng Stockholm được dựa trên lý thuyết của nhà phân tâm học Anna Freud: Sự đồng cảm của nạn nhân với kẻ hành hạ là cách mà nạn nhân phản ứng với nỗi đau mà họ đang phải trải qua. Bằng cách đồng hóa bản thân với kẻ hành hạ, bản ngã của nạn nhân được bảo vệ. Khi đó, nạn nhân chia sẻ chung những suy nghĩ, thái độ và giá trị với kẻ hành hạ, “tạm quên mất” rằng mình đang bị đe dọa.
[2] Trung nhị: Tên đầy đủ của căn bệnh này là Chuugakkou Ninen Byou (中学校二年病) – căn bệnh của những học sinh năm thứ hai trung học. Chuunibyou được dịch ra tiếng việt là hội chứng tuổi teen hay ảo tưởng sức mạnh. Biểu hiện là luôn sống khép kín hay tách biệt với thế giới bên ngoài. Giao tiếp xã hội kém, nhút nhát. Sợ bị mọi người đối xử như trẻ con. Yêu thích các nền văn hóa ngoại lai một cách thái quá, không ảnh hưởng bởi các xu thế xã hội. Luôn tin là có sức mạnh siêu nhiên, hoang tưởng rằng mình có sức mạnh vĩ đại, song thực chất mọi người xung quanh sẽ thấy người đó không bình thường...
[3] Tâm thần phân liệt: Tâm thần phân liệt là bệnh loạn thần nặng, tiến triển ngày càng nặng dần, có xu hướng trở thành mạn tính.
Bệnh biểu hiện bằng những ý nghĩ sai lệch, dị kỳ, không phù hợp với thực tế, người khác không thể giải thích cho bệnh nhân hiểu được các ý nghĩ đó là sai. Rối loạn tư duy này gọi là hoang tưởng. Bệnh nhân nói năng linh tinh, câu nói vô nghĩa không thích hợp với hoàn cảnh, hay cười nói một mình, có ảo giác.
Bệnh nhân tâm thần phân liệt thường có những hành vi dị kỳ, lạ lùng, khó hiểu, cảm xúc nghèo nàn. Cuộc sống của người bệnh dường như gói gọn trong thế giới riêng, không hòa hợp với cuộc sống của mọi người xung quanh.