Năm đó Từ Trạch ngay cả tên của Lâm Tử Huyên cũng phải mất bao nhiêu công sức mới nhớ ra, còn tên của nữ phụ trời giáng chỉ xuất hiện khi tiểu thuyết còn một phần năm kia, hắn tất nhiên càng không thể nhớ được, chỉ nhớ mang máng đối phương là tổ trưởng tổ A bộ phận tiêu thụ của Chu Hạo Ba.
Sau đó hắn liền được một đồng nghiệp phòng nhân sự dẫn đến trước mặt tổ trưởng Triệu - thân hình cao lớn, vừa nhìn là biết người thường xuyên tập thể hình.
Từ Trạch hơi sững sờ được tổ trưởng Triệu nhiệt tình giới thiệu cho tất cả các thành viên ở trong tổ, lại bàng hoàng theo sát tổ trưởng Triệu làm xong ngày huấn luyện thứ nhất, cuối cùng chết lặng khi nghe đồng nghiệp ngồi bên cạnh ám chỉ vị này có thân phận thái tử gia trong bữa cơm liên hoan mừng người mới của tổ A...
Thế là, đợi sau khi ăn xong bữa cơm, Lâm Tử Hiên lái xe tới đón người thì lập tức được bạn trai Thần Sáng Thế của y nhào vào trong lồng ngực ôm chặt không buông.
Sống chung nhiều năm như vậy, nữ chính chuyển giới Lâm nào nhận được đãi ngộ tốt như thế, vội vàng kéo người đi khách sạn thuê phòng —— về nhà y sợ tắc đường kẹt xe đợi không kịp.
Mà Từ Trạch vừa bị y thao đến nỗi chỉ muốn khóc, vừa khổ sở trong lòng đến nỗi chỉ muốn khóc...
Đệt mợ nữ chính biến thành nam thì thôi đi, đây nữ phụ cũng thay đổi thành đàn ông là cái quái gì!
Tình tiết say rượu mất lý trí khiến nữ phụ mang thai này, cái hệ thống quay trở về chó má ấy rốt cuộc có muốn hắn làm hay không?!
Vốn dĩ ban đầu Từ Trạch đã nghĩ kỹ chỉ cần quản lý tốt phía dưới của mình —— sau khi trưởng thành Từ Trạch đã được phổ cập kiến thức khoa học, đàn ông khi thực sự say sẽ không thể cương nổi, cái vụ say rượu mất lý trí đó chỉ là mượn rượu làm càn —— xem như trở về trăm lần hắn cũng quyết không động vào nữ phụ, tên Chủ thần hay hệ thống hay cái quái quỷ gì đó có bản lĩnh thì cho hắn ở trong vòng luân hồi vô tận của ngày đó đi.
Kết quả bây giờ... Hắn quản được phía dưới của mình, nhưng cmn hắn không quản được phía dưới của nữ phụ đâu!
Nếu như tổ trưởng Triệu muốn chơi trò say rượu mất lý trí thì hắn làm sao đỡ được?!
Hơn nữa cho dù thật sự phải xảy ra chuyện đó, ** má hai người đàn ông làm sao sinh được con!
#Trong lòng cục cưng khổ sở, nhưng cục cưng không thể nói với bạn trai được#
Thần Sáng Thế Từ đi làm với tâm trạng nơm nớp lo sợ mỗi ngày, có thể cách xa thái tử gia họ Triệu được bao nhiêu liền cách từng ấy, sau khi tan làm tụ họp với đồng nghiệp có thể không tham gia liền không tham gia, trong vòng nửa năm ngoài chuyện công việc ra không hề trò chuyện với người khác quá nhiều.
Tình tiết nữ phụ điên cuồng theo đuổi nam chính trong cốt truyện tiểu thuyết gốc tự nhiên cũng không xảy ra.
Mắt thấy bình yên vô sự lâu được như vậy, Từ Trạch cũng dần dần thả lỏng căng thẳng trong lòng, kết quả lúc cuộc họp hằng năm diễn ra, hắn bị chặn lại ở phòng rửa tay.
“Em cũng là kiểu đó đúng không?” Nữ phụ chuyển giới vốn dĩ nên là một cô gái xinh đẹp diễm lệ, nay lại dùng cánh tay vạm vỡ đè bồn rửa tay ép hắn lại một góc, nở nụ cười ám muội.
Từ Trạch ngay lập tức hiểu ra đối phương đang muốn hỏi hắn có phải là gay hay không, nhưng vẫn trưng ra một bộ mặt không hiểu chuyện gì: “Là cái gì cơ?”
“Không cần phải giả vờ với tôi” Nữ phụ chuyển giới Triệu nhích đến gần tai của hắn, phả ra một hơi nóng bỏng: “Người bạn cùng nhà thường xuyên 'tiện đường' đến đưa đón em đi làm ấy, là người đàn ông của em đúng không?”
“Anh nói linh tinh gì đấy!” Từ Trạch bày ra bộ dáng bị xúc phạm, vừa đẩy gã, vừa (bởi vì bị vạch trần) đỏ bừng mặt lớn tiếng nói: “Người đàn ông cái quái gì chứ, đờ mờ anh bớt kinh tởm cho tôi nhờ!”
Thái tử gia vạm vỡ họ Triệu không hề xê dịch khi hắn đẩy, cũng không bị hắn chọc tức, chậm rãi cười nói: “Vào cái ngày em đến nhậm chức, tôi đã thấy hai người đi thuê phòng.”
Từ Trạch trong lòng chấn động, không còn tỏ ra tức giận nữa, giả vờ cực kỳ bình tĩnh hỏi lại: “Cho nên?”
Nữ phụ được miêu tả là “nhìn có chút lẳng lơ” ở trong tiểu thuyết gốc, nay sau khi chuyển giới thì nhướn mày liếm môi nói với nam chính: “Lúc đó tôi chỉ nghĩ em thật là dâm đãng, có mỗi việc về nhà để chồng thao mà em cũng không đợi được. Em mỗi ngày ở trước mặt tôi đều giả bộ ngây thơ thuần khiết, giả tạo đến thế không thấy mệt sao?”
Dâm đãng cái con mẹ mày ấy!
Bị nữ phụ chuyển giới thiết lập còn đổ vỡ hơn cả nữ chính chuyển giới quấy rầy, Thần Sáng Thế hít thở sâu vài lần mới nuốt xuống được cục tức, không kích động mở miệng ra mắng chửi, chỉ mặt không biểu cảm nói: “Ngại quá, tình cảm của tôi với bạn trai đang rất tốt, tôi không có ý định tìm người khác.”
“Em thử với tôi một lần thì biết”, thái tử gia họ Triệu vừa nói vừa dùng hạ thân đã hơi ngẩng đầu cạ vào Từ Trạch, “Phía dưới của tôi đảm bảo lớn hơn so với bạn trai của em, có thể khiến em sướng lên mây.”
Người nào đó thường xuyên không chịu nổi vì phía dưới của bạn trai quá khủng cười khẩy một cái, lập tức nhấc chân lên, dùng đầu gối thúc vào nơi nghe nói là rất lớn của đối phương, nghênh ngang rời đi trước vẻ mặt đau đớn của gã.
Đờ mờ, chỉ là một nữ phụ mà dám càn rỡ với nam chính kiêm tác giả như vậy, đúng là coi trời bằng vung!
Nhưng cũng cám ơn trời đất, hắn không bị quay ngược thời gian trở về.
Trải qua chuyện vừa rồi, Từ Trạch đã xác định được trong tiểu thuyết gốc mà mình viết, thời gian Chu Hạo Ba và nữ phụ say rượu mất lý trí chính là tối nay.
Phát hiện ra cơ chế quay ngược thời gian không dở chứng ép buộc hắn đi theo tên họ Triệu, Từ Trạch vội vàng gọi điện thoại cho nữ chính hàng thật giá thật nhà hắn, bảo y đến sớm hơn đón mình về nhà.
Đợi đến khi hắn cúp điện thoại, cuộc họp hằng năm của công ty lại có một hoạt động náo nhiệt khác.
Sau khi bốc thăm những người trúng giải thưởng trong cuộc họp thường niên, giám đốc công ty nâng ly mời tất cả mọi người cùng uống.
Ly rượu trước khi Từ Trạch đi vào phòng rửa tay không biết đã để chỗ nào, nhìn thấy một người phục vụ đang bưng ly cocktail cuối cùng đi ngang qua, hắn liền ngăn lại, cũng cầm ly đó lên, cùng mọi người đồng thanh nói: “Cheers“.
Chờ đến khi hắn uống cạn ly rượu kia, thừa dịp các đồng nghiệp không chú ý chuồn ra ngoài hội trường, đi vào trong thang máy, mới phát hiện ra bản thân đã quá bất cẩn.
Thân thể khô nóng, phân thân đứng thẳng, còn thêm cả hậu đình ngứa ngáy, tất cả đều chứng tỏ y rượu hắn vừa mới uống xong kia có vấn đề.
“Đáng ghét!” Từ Trạch cắn răng đi tới phòng khách của khách sạn tổ chức cuộc họp, ngồi trên ghế sofa dành cho khách hàng nghỉ ngơi há mồm thở dốc, hai chân của hắn đã mềm nhũn không lết nổi bước nào nữa, phía dưới càng bủn rủn hết sức.
Tay hắn run rẩy lấy điện thoại di động ra gọi cho Lâm Tử Hiên, muốn thúc giục y mau mau đến, nhưng tín hiệu vừa kết nối thì điện thoại di động đã bị người khác cướp đi.
“Em có phải đang khó chịu không? Để tôi đưa em lên trên nghỉ ngơi nhé.” Nữ phụ chuyển giới giả vờ tốt bụng ngắt cuộc gọi của hắn, cười hì hì nói.
Đù má!
Không ngờ sức mạnh của cốt truyện thế mà lại thật sự ép buộc hắn bị nữ phụ hấp diêm, Thần Sáng Thế Từ sau mấy lần vô lực phản kháng, thân thể mềm nhũn bị đối phương khiêng lên đi vào căn phòng đã bố trí từ trước.
Mắt thấy tên họ Triệu quẹt thẻ vào trong khe thẻ nguồn điện, xoay người đi đóng cửa, Từ Trạch bị đặt xuống dựa vào tường không thể cử động, hắn ước gì có thể quay trở về năm đó viết đoạn truyện này quất chết chính mình.
Cửa phòng vốn dĩ phải đóng lại, vào đúng lúc này lại bị người khác một cước đạp mở, thái tử gia họ Triệu vội vàng nhanh chân lui về phía sau mới không bị cánh cửa va vào.
Lâm Tử Hiên đột ngột lao đến giống như nhiều năm trước trên con đường nhỏ mờ tối, không hề báo trước xuất hiện ngay trước cửa.
“Người của tao mà mày cũng dám động vào!” Sau khi nhìn thấy rõ tình cảnh phía sau cánh cửa, nữ chính chuyển giới Lâm hung hăng tung một quyền nhắm thẳng vào nữ phụ Triệu.
Mà thái tử gia họ Triệu không hổ danh là người có tên tuổi có đất diễn trong tiểu thuyết gốc, khác hẳn với đám pháo hôi lưu manh năm cấp ba ấy, bị học bá Lâm xách lên đánh cho nhừ tử; gã thế mà lại có thể cùng phân cao thấp đánh được một lúc với nữ chính Lâm.
Tuy nhiên có lẽ vì người nào đó không chỉ có hào quang của nữ chính, mà còn được thêm cả buff của nam chính, tổ trưởng Triệu gắng gượng được thêm vài phút đồng hồ, cuối cùng vẫn bị y đánh cho nằm xuống đất không đứng lên nổi.
Lâm Tử Hiên căm hận đá thêm một cú lên bụng của gã mới xách người ra bên ngoài, sau đó đóng cửa phòng lại khóa cẩn thận, đi xem tình huống của Từ Trạch.