Buổi họp báo tuần lễ thời trang Thanh Hoa.
Nước Z được vinh khen ngợi là một kinh đô thời trang của thế giới, tuần lễ thời trang Thanh Hoa cũng là sân khấu mỗi nhà thiết kế đều mơ ước tha thiết được leo lên.
Hơn nữa, tuần lễ thời trang Thanh Hoa cũng là một trong những nơi có nhiều siêu mẫu nổi tiếng.
Cố Thịnh Nhân đi tới đích đến từ rất sớm, đừng nhìn nhóm siêu mẫu đi lại chỉnh tề xinh đẹp ở trên sân khấu chữ T, lúc ở phía sau sân khấu, có thể bọn họ không được thoải mái như vậy.
“Ely, giúp tôi giữ cái móc lại!”
“Trương Kiều, mắt của cô còn chưa vẽ xong!”
“...”
May mà Cố Thịnh Nhân chỉ cần đi có một màn, cũng không cần vội vã đi thay quần áo, hơn nữa Tống Tây Tây cũng không phải là nhà thiết kế lớn gì, tác phẩm của cô ấy biểu diễn ở giữa buổi diễn, cô cũng không cần vội vã như vậy.
Cố Thịnh Nhân từ từ chen qua đám người.
Có mấy người quen nhận ra được cô, rối rít ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ gật đầu khẽ cười... bây giờ bọn họ cũng không có thời gian nào để ôn lại chuyện.
Đi ra khỏi phòng thay đồ, Cố Thịnh Nhân đi về phía nhà vệ sinh.
“Kí chủ cẩn thận!” Bỗng nhiên hệ thống mở miệng, bởi vì Cố Thịnh Nhân đang nghĩ tới một chuyện khác trong đầu, nên vẫn chưa phản ứng kịp.
Đối diện có người chạy vội vàng tới, cũng không chú ý tới Cố Thịnh Nhân.
“A.” Cố Thịnh Nhân kêu lên một tiếng đau đớn, phía sau cô có bức tường, cô bị đối phương đâm vào lui lại hai bước, dựa vào bức tường thì mới tránh việc bị ngã.
Ngoài ra cái người mẫu kia cũng bị lui về phía sau mấy bước.
Cecilia ngẩng đầu, nhìn Cố Thịnh Nhân một cái, liên tục xác nhận mình chưa từng gặp qua gương mặt này. Ngay vào lúc này, có thể xuất hiện ở đây thì chỉ có thể người mẫu, mà mình chưa từng gặp qua, chắc chắn đối phương cũng không phải người mẫu gì.
Cecilia nhìn Cố Thịnh Nhân lần nữa, dáng người và gương mặt này để cho cô ta cảm thấy nguy hiểm trong lòng.
Cô khẽ hất cằm lên, nhìn Cố Thịnh Nhân, đánh đòn phủ đầu: “Cô đi mà không nhìn à? Tí nữa tôi phải đi ra đại diện cho PULL, nếu mà bị ngã ảnh hưởng tới chân thì cô có đền nổi không?”
Nói thật, kinh nghiệm bị người hỏi vặn, lâu rồi Cố Thịnh Nhân không trải nghiệm qua.
Cho dù là bản thân cô, hay là Nguyễn Kha Nghi này.
Cô nhìn cái người mẫu này một chút, loáng thoáng cảm thấy có chút quen mắt.
Lúc này hệ thống mở miệng: “Cecilia, người Tây Ban Nha, nghề nghiệp người mẫu.”
Hóa ra cô ta, lúc đầu vốn là người mẫu đại diện cho Tống Tây Tây, lúc này, Cecilia còn chưa phải là siêu mẫu hạng nhất sau này, chẳng qua có chút danh tiếng mà thôi.
Cố Thịnh Nhân nhìn cô ta một cái: “Nếu như trí nhớ của tôi không sai, vừa rồi là do tiểu thư Cecilia đâm vào.”
Cecilia ngạc nhiên khi đối phương biết tên mình, bỗng đắc ý khi nghĩ rằng danh tiếng của mình lan truyền rộng rãi như vậy.
Cô ta nghĩ vậy, tâm trạng rất tốt. Cũng không có ý tìm Cố Thịnh Nhân gây thêm phiền phức, nhìn cô một cái, sau đó trực tiếp lưới qua người Cố Thịnh Nhân rời đi.
Vốn chuyện này nên kết thúc như thế, nhưng lúc Cecilia đi ngang qua Cố Thịnh Nhân, nói ra một câu cực kỳ rõ bên tai Cố Thịnh Nhân:
“Gái điếm nước Z.”
Vẻ mặt Cố Thịnh Nhân lạnh lẽo.
Giọng nói của cô rất lạnh: “Dừng lại!”
Cecilia vốn không có định để ý tới cô, nhưng mà trên người đối phương truyền ra một loại cảm giác kỳ lạ để cô ta dừng bước.
Nguyễn Kha Nghi cao không kém Cecilia, thế nhưng Cecilia đối mặt với toàn bộ khí thế của cô, bỗng nhiên cảm thấy mình như là một con thỏ đối mặt với một con báo.
Đây là khí thế của một siêu mẫu đỉnh cao.
Chẳng qua đối phương mới chỉ là một người mẫu không danh tiếng, sao có thể có khí thế này? Cecilia đổ mồ hôi lạnh.