Cố Thịnh Nhân hỏi hệ thống: “Hiện tại Trình Nhất Như đã bị đuổi ra khỏi Trình gia, cũng cắt đứt quan hệ với Nguyên Hàng, có phải nhiệm vụ của tôi ở thế giới này đã sắp hoàn thành rồi không?”
Hệ thống nói: “Vẫn chưa, thanh tiến độ nhiệm vụ hiện còn kém xa. Tôi nghĩ chắc chắn Trình Nhất Như sẽ không từ bỏ ý đồ dễ dàng như vậy, trong thời gian này cô phải cẩn thận một chút.”
Cố Thịnh Nhân gật đầu, dựa theo nội dung cốt truyện ban đầu, Trình Nhất Như hận Trình gia và Trình Tích Tri thấu xương, chắc chắn bây giờ vẫn chưa bỏ qua.
Cô liên hệ cho anh cả Trình Bác Hiên, nói với anh suy nghĩ của mình.
Trình Bác Hiên thấy hơi ngạc nhiên, anh cũng không tin Trình Nhất Như là người như vậy.
Cố Thịnh Nhân làm nũng: “Lo trước khỏi hoạ, trong thời gian này anh cả chú ý nhiều hơn, gần đây em luôn cảm thấy lo lắng trong lòng, sợ có chuyện gì đó không hay xảy ra.”
Trình Bác Hiên gật đầu, kêu mình sẽ chú ý.
Cố Thịnh Nhân lại gọi điện thoại cho Nguyên Húc.
Nguyên Húc nói mình không có gì lạ.
Vượt quá dự đoán của Cố Thịnh Nhân, những ngày tiếp theo gió êm sóng lặng, Trình Nhất Như thực sự biến mất khỏi tầm mắt của Trình gia, giống như thật sự đã rời đi.
Nhưng tinh thần của Cố Thịnh Nhân cũng không vì vậy mà buông lỏng.
Trong lòng cô luôn có một loại cảm giác, Trình Nhất Như đang nổi lên một âm mưu lớn.
Đến tận hôm đó, Cố Thịnh Nhân nhận được điện thoại của anh cả Trình Bác Hiên.
“Tích Tích, quả nhiên em đã đoán trúng, dự án thiết kế lần này chúng ta hợp tác với Đỉnh Thịnh quốc tế bị tiết lộ rồi.” Trong giọng của anh có vẻ không tin được.
Dự án thiết kế này dù Cố Thịnh Nhân không cảm thấy hứng thú đối với kinh doanh, cũng thường xuyên thấy có tin tức liên quan trên tivi.
Lần này Đỉnh Thịnh quốc tế và tập đoàn Trình thị hợp tác, được tính là lần kết hợp mạnh về khoa học kỹ thuật đỉnh cao, Trình thị gần như đầu tư 80 % vốn lưu động của tập đoàn vào đó, vào lúc này, tiết lộ dự án thiết kế...
Ban đầu trong nội dung cốt truyện, cũng là lần này dự án thiết kế hợp tác cùng với Đỉnh Thịnh cũng bị tiết lộ từ tay Trình thị ra ngoài, Trình thị không chỉ tổn thất nặng nề, sau đó bị Đỉnh Thịnh quốc tế khởi tố, hai bên rơi vào mấy năm kiện cáo, chuyện lần này cũng đã trở thành điểm quan trọng để kéo đổ Trình thị.
“Anh cả, không có vấn đề gì lớn chứ?” Giọng Cố Thịnh Nhân lạnh hơn, cô tin tưởng dưới sự cẩn thận của mình, chính mình cũng đã nhắc nhở anh, nên nhất định sẽ có biện pháp bảo vệ trước.
“Ừm, từ lần trước nghe việc nhắc nhở của em, anh đã để ý, phần bị tiết lộ này, chẳng qua là tư liệu chúng ta đã thay với Đỉnh Thịnh.” Mặc dù như thế, Trình Bác Hiên vẫn cảm thấy lạnh trong lòng.
Em gái mình đã thực sự yêu thương suốt mười tám năm...
“Tích Tích, hay là em nên tới công ty một chuyến đi, bọn họ đã muốn Trình thị chúng ta xảy ra vấn đề, anh sẽ tương kế tựu kế, để xem trong công ty này còn bao nhiêu người đang ở doanh Tào lòng hướng về Hán! Trong công ty, cũng cần quét sạch.” Lời Trình Bác Hiên tràn đầy lạnh lùng.
Cố Thịnh Nhân thầm khen anh trong lòng.
Cô thay quần áo xong, lái xe đi ra ngoài, trước khi đi có gọi điện cho Nguyên Húc.
Cố Thịnh Nhân nhìn chiếc Buick đen trong kính chiếu hậu, cau mày lại.
Không đúng, từ lúc cô ra khỏi cửa, chiếc xe kia vẫn đi theo đằng sau cô. Lúc đầu Cố Thịnh Nhân còn tưởng là do cùng đường, thế nhưng cô đã cố gắng lượn qua mấy lần đường, chiếc xe này vẫn theo phía sau, điều này không bình thường.
Cố Thịnh Nhân bắt đầu tăng nhanh tốc độ, được hệ thống ban tặng, tài lái xe của cô đủ để xưng tụng một tiếng cao siêu.
Nhưng lái xe phía sau cũng không phải đèn cạn dầu, hai chiếc xe im lặng đua nhau trong dòng xe cộ.
“Hỏng rồi!” Cố Thịnh Nhân nhìn thấy một chiếc việt dã đằng trước lao về phía mình với tốc độ không bình thường.