Sau khi Cố Thịnh Nhân tỉnh, còn có một đống chuyện lớn cần cô phải xử lý.
Chuyện còn lại của gia tộc Bruch thì không cần phải nói, mà còn có hai kẻ phiền toái.
Olivia và Rita.
Chuyện hai người này bất hoà ở huyết tộc bởi vì nữ thân vương Bruch đã ầm ĩ cả lên.
Thái độ của Cố Thịnh Nhân với việc này là, trực tiếp cử hành một bữa tiệc ở lâu đài Dạ Oanh.
Cô muốn đường đường chính chính nói cho tất cả mọi người, nữ thân vương Bruch, đã có người trong lòng.
Gần như tất cả huyết tộc cấp cao đều nhận được lời mời, đương nhiên trong đó bao gồm Olivia và Rita.
Không ít huyết tộc đều chờ đợi thấy chuyện này phát triển.
Nhưng mà để bọn họ thất vọng rồi.
Hai người Olivia và Rita chạm mặt cũng không tia lửa đụng nhau như trong tưởng tượng, hai bên hừ lạnh một tiếng, đi qua một bên làm việc của mình.
Thật ra vẫn luôn có không ít huyết tộc thấy lạ: Bản thân Rita là huyết duệ của Olivia, Olivia muốn mạng nàng ta chỉ cần một cái suy nghĩ trong đầu, vì sao lại dung túng nàng ta đến nay?
Cố Thịnh Nhân đi ra cùng Lancelot.
Cô mở miệng nói câu đầu tiên đã khiến không ít huyết tộc phấn khích.
“Ta giới thiệu với mọi người một chút, người đàn ông bên cạnh ta, Lancelot • Ryan. Là bạn tình của ta.”
Một lời chấn động bốn phương.
Không phải người mới, không phải tình nhân, không phải huyết duệ, mà chính là bạn tình.
Huyết tộc trời sinh gió, chảy đa tình, nhưng thái độ của bọn họ đối với nửa kia hết sức thận trọng.
Bạn tình, đối với huyết tộc mà nói, mang ý nghĩa trung trinh, không rời không bỏ.
Trước khi huyết tộc tìm thấy một nửa thì chơi rất nhiều bụi hoa, sau đó tìm được bạn tình, cuộc sống như vậy sẽ không xuất hiện.
Không ít huyết tộc lén nhìn sang người của Olivia và Rita, muốn nhìn phản ứng của họ.
Kết quả không để cho họ thất vọng, hai người đều đổi sắc mặt.
Rita còn hét to: “Điện hạ, vì sao ngài lại lựa chọn một con người? Không phải ngài nói là thích ta ư?”
Cố Thịnh Nhân nhanh chóng nhận ra người đàn ông bên cạnh bắn ánh mắt lạnh lẽo tới, cô trừng lại ý đừng làm loạn!
Mà lời Rita nói cũng làm cho không ít huyết tộc chuyển mắt lắm chuyện sang người Cố Thịnh Nhân.
Cố Thịnh Nhân lộ vẻ không biết làm sao, mắt nhìn Rita giống như trưởng bối đang nhìn tiểu bối cố tình gây chuyện: “Rita, ta nói thích ngươi, ta vẫn luôn coi ngươi là một tiểu bối khiến người khác thích, không phải cái loại tình cảm kia mà ngươi muốn. Ta không thích phụ nữ.”
Rita như không thể chấp nhận được, hôm nay nàng ta ăn mặc vô cùng long trọng thế nhưng bị làm đau lòng, nàng ta cũng không để ý trang điểm xinh đẹp, che mặt khóc òa lên: “Không phải như vậy, không phải như vậy...”
“Như vậy còn ta? Ekaterina, nàng còn nhớ hôn ước giữa chúng ta không?” Olivia nhìn thẳng vào cô.
Hai chữ hôn ước, thành công khiến Lancelot nắm chặt kiếm trong tay. Đúng rồi, nàng còn có vị hôn phu danh chính ngôn thuận.
“Olivia.” Cố Thịnh Nhân nghiêm mặt nói: “Hôn ước của hai người chúng ta, toàn bộ huyết tộc đều biết tình hình thế nào. Trước kia ngươi làm những chuyện kia, ta chưa từng can thiệp chút nào, bây giờ ta cũng đã tìm được bạn tình của mình, hôn ước của chúng ta, dừng ở đây đi.”
Vẻ mặt Olivia bình tĩnh khi nghe xong lời nàng, ngay lúc tất cả mọi người cho rằng hắn sẽ nổi giận, hắn lại khẽ cười.
“Ta không đồng ý, trừ khi...” Ánh mắt hắn bắn thẳng đến chỗ người đàn ông không mở miệng bên Cố Thịnh Nhân.
“Để hắn và ta đánh một trận đường đường chính chính.”