Đúng vậy,nguyên chủ là không biết,nhưng không có nghĩa một độc giả đọc từ đầu đến cuối như nàng không biết,liền là khi nguyên chủ chết,Dạ gia chủ nhìn cũng không nhìn một cái lạnh lùng phun ra một câu,nàng ta không phải ta nữ nhi,ta còn chưa chạm được vào nàng nương,ngươi nói ở đâu ra có nữ nhi lớn như vậy.”Lúc này mọi người mới vỡ lẽ thì ra Dạ gia chủ bị đội nón xanh,khó trách bao nhiêu năm không nghe thấy Dạ gia chủ đối với đứa con của vị phu nhân quá cố có bất kì lo ái (lo lắng+sủng ái) nào.
Hừ,đúng là cặn bã nam nhân.
Kiếp trước nàng không có cha mẹ,nhưng qua lời kể của gia gia,cùng chút hồi ức tốt đẹp nàng ghi khắc ,khi cha mẹ nàng còn sống,nàng liền là “chiếc thìa vàng để trên tay sợ rớt ngậm vào miệng sợ tan” của cha mẹ.
Dạ thị là một gia tộc khổng lồ,hắc bạch đều là chúa tể.Một tay gia gia nàng từ hai bàn tay trắng dựng nên gia sản đồ sộ.Vang danh cả hai đạo.Khi cha và mẹ nàng kế thừa trở thành “Vương” và “Hậu”của con rồng khổng lồ Dạ thị..nàng liền là tiểu công chúa của họ.
Đến nỗi ca ca nàng không ít lần dùng ánh mắt ai oán như con chó nhỏ bị ủy khuất lên án cha mẹ thiên vị nàng,tại sao nàng có thể tự do vui chơi còn hắn mới bảy tuổi đã phải đi khắp nơi học tập kế thừa sự nghiệp của cha mẹ.Sao phải bắt hắn kế thừa,còn nàng nhởn nhơ rong chơi.Đưa công ty cho nàng có phải tốt hơn không?Thế nhưng khi cha mẹ trêu đùa hắn giả vờ đồng ý,hắn lại không nỡ để muội muội chịu khổ như mình lại mạnh miệng cao giọng nói muội muội làm sao thông minh bằng hắn,đưa Dạ thị vào tay nàng không biết khi nào cả nhà ta chỉ có cháo mà húp.
Nghe đến đó tiểu công chúa Dạ Tuyết tạc mao rượt đuổi Dạ Thần chạy trối chết còn cả nhà thì cười nghiêng ngả.
Mà ca ca nàng lại là kẻ sinh ra mắc bệnh muội khống,liền là phủng nàng trên tay như trân châu bạch ngọc,hắn sủng nàng vô pháp vô thiên,nàng cũng vô cùng yêu thương hắn.Gia gia nàng thì lại giống một lão ngoan đồng,càng về xế chiều tính tình càng phát ra bướng bỉnh như trẻ con,chỉ nghe nàng dụ dỗ vài ván cờ mới chịu yên tĩnh,nếu không sẽ lại luôn đi theo nàng đòi hàng hầu cờ mãi không buông.Gia đình nàng luôn luôn vang vọng tiếng cười rực rỡ.Một gia đình năm người an tường hạnh phúc đến tột độ.
Những tưởng ngày vui sẽ kéo dài như vậy,không ngờ một chuyện xảy ra đưa hai đứa trẻ con là nàng cùng ca ca bước sang một trang mới..phủi đi tất cả hạnh phúc nàng có được lúc đó.Cha mẹ là vì cứu nàng trong một trận tai nạn giao thông mà kẻ thù bị dồn vào đường cùng “chó cùng dứt giậu” đồng vi vu tận mà qua đời.Lúc ấy nàng 7 tuổi.Ca ca nàng 9 tuổi.Liền là như vậy hai đứa trẻ con lại từ bây giờ phải học cách sống sót trong sự truy sát của kẻ thù.Đồng thời không ngừng ma luyện bản thân trở thành một lưỡi dao sắc bén.Ca ca nàng dưới sự trợ giúp của các tứ thần hộ pháp Dạ gia lần nữa vực dậy Dạ gia sinh cơ.Mà nàng lựa chọn trở thành thanh đao mài thi diệt cốt của ca ca.
Gia gia nàng sớm lui về hậu trường cho cha nàng kế thừa sự nghiệp lần nữa từ bỏ thú vui trà chiều đánh cờ đọc sách,lần nữa ra mặt cùng nàng và ca ca vượt qua cú shock
Năm năm,nàng dùng năm năm nhiều lần xuất nhập sinh tử,tay đẫm máu tươi của kẻ thù trở thành Mị-ám dạ đế vương hắc đạo nghe danh sợ mất mật.Nàng thông thạo tất các thứ tiếng các nước,khi thực hiện nhiệm vụ và ma sát huấn luyện nàng gần như len lỏi đến tất cả những nơi con người nghe danh đã sợ xanh mặt,nàng vượt qua rừng mưa Amazon,lữ hành trên sa mạc Sahara,xuyên qua Biển Ege,đi qua không đếm kể bộ tộc ẩn sâu những địa danh không tìm thấy trên bản đồ thế giới,tinh thông văn hoá và ngôn ngữ của họ.Nàng sở trải qua nam nhân nghe cũng sẽ cảm thấy rợn người.
Để sống sót,đã từng,nàng phải ăn từng con mối( mối ăn được nha,đạm trong mối có thể bổ sung năng lượng-không khuyến khích thử.)) ) uống huyết rắn,thậm chí cả ăn luôn cả bò cạp trên sa mạc khi thực hiện rèn luyện của tổ chức.
Nàng thông thạo sử dụng 18 loại vũ khí,biết cách lắp ráp và chế tạo chúng,đồng thời cũng là chuyên gia về lĩnh vực bom.Đệ tử của nàng hơn phân nửa là những lão đầu râu tóc lốm đốm bạc-những lão hồ ly mắt cao hơn mũi ngay cả Tổng thống quốc gia cũng phải bán bảy phần mặt mũi trước mặt nàng lại mang theo vẻ kính ý và nịnh nọt nhằm được nàng chỉ giáo về sáng chế.
Tất cả những thứ ấy nàng trả giá để ca ca và Dạ gia vững vàng cắm rễ bình ổn sau biến động,nàng sẽ bảo vệ gia gia và ca ca nụ cười. Nàng-tuyệt đối không cho kẻ nào cướp đi họ từ nàng.
Nhưng chỉ có Dạ gia biết một chuyện khác kinh thiên hơn thì phải là thân phận ngoài sáng của nàng-Alexsandria-được mệnh danh thiên tài y học thế giới-người sở hữu cây gậy thần và con rắn của Esculape (thuỷ tổ ngành y học bạn nào không biết có thể tra google nga.^^)Nàng thông thạo cả trung y và tây y,tay nàng cứu người vô số.
Có thể nói nàng là sự kết hợp hoàn mĩ giữa thiên thần và diêm vương.Nàng giết người cũng có thể cứu người.
Kết thúc huấn luyện rời khỏi tổ chức,nàng thành lập Dark- tổ chức ám sát quốc tế, tự tay tuyển chọn và bồi dưỡng thành viên,khi đưa Dark ra ánh sáng công khai,không ít kẻ động đậy tâm tư lại bị nàng ra tay vang dội tàn nhẫn đánh cho tan tác ,thu được sự ngoan ngoãn của các thế lực,kẻ có tâm tư mau chóng rút lại tính toán,Dark mạnh mẽ cường thế tạo thành một thế lực không ai có thể dám chạm vào, được tất cả các quốc gia ngầm thừa nhận sự tồn tại,lại lùi về phía sau buông rèm chỉ đạo.Bồi bên cạnh gia gia cùng ca ca hàng ngày chơi cờ thưởng trà .Nhân sinh viên mãn cho dù có chút nhàm chán.Nàng sẽ chế tạo các loại vũ khí khi rảnh rỗi.Cho đến lúc xuyên qua....
--- ------ ------ -----phân cách tuyến hồi ức---- ------ ------ ------ ------ --------
“Ta sẽ thay ngươi hảo hảo sống tốt” cho nên,ngươi hãy buông bỏ thù hận và đi thôi.
Câu vừa dứt Dạ Tuyết bỗng cảm thấy cơ thể nhẹ bỗng như là có cái gì vừa thoát ra khỏi cơ thể nàng.Dạ Tuyết nghĩ một chút mỉm cười,liền là nguyên chủ tia ý niệm cuối cùng thoát li đi.Ngươi yên tâm,những gì ngươi không làm được ta sẽ làm thay ngươi.Lại ngẩng đầu nhìn một chút ánh trăng sáng vằng vặc trên thiên không,ánh mắt nàng trong vắt,bỗng dưng nàng nở nụ cười,nụ cười mĩ đến nghẹt thở,sau đó nhanh chóng quay lưng vào phòng ,đóng cửa ,đắp chăn ,ngủ.
Nàng hoàn toàn không biết một nụ cười thoáng qua của nàng đã làm một hắc y nhân ẩn thân trên ngọn cây gần đó thoáng ngây dại si mê,để rồi sau này trở thành nàng một cái đuôi nhỏ.