Lý Tư Kỳ nói đến đây, còn nhìn về phía Vân phu nhân, muốn nhìn biểu lộ của họ.
“Nói như vậy Thiều Hoa thi đậu đại học M sao?” Từ Bội Bội trực tiếp che miệng nở nụ cười, nụ cười này cũng không mang tán dương.
Diệp Minh cũng cảm thấy mất mặt, hắn có ý đồ muốn hòa hoãn không khí, “Hiện tại, người gọi điện thoại lừa đảo nhiều, vậy mà còn gọi đến nhà chúng ta để lừa, cha, mau cúp điện thoại.”
Lý Tư Kỳ nhìn hắn và Diệp Thiều Hoa, cái ánh mắt ý vị sâu xa làm cho Diệp Minh càng cảm thấy xuống đài không được.
“Cúp cái gì.” Diệp Thiều Hoa nhai xong, mới chậm rãi nói, “Anh nói với người ta, em đồng ý.
Câu sau, là nói với Vân Tiêu.
“Được rồi, mày có cảm thấy mất mặt không?” Diệp Minh vốn đang gắng gượng, bởi vì câu nói này của Diệp Thiều Hoa, chống đỡ không chịu đựng nổi, “Nhanh xin lỗi mấy vị trưởng bối, một năm qua mày ở bên ngoài không biết ăn chơi lêu lổng với đứa nào, người ta gọi điện thoại lừa đảo mà mày lại nghĩ là thật, muốn lên mặt.”
Nếu như không phải cố kỵ đây nhà nhà họ Vân, Diệp Minh muốn ném đũa vào cô.
Nhưng bây giờ nhìn Diệp Thiều Hoa nói chuyện càng ngày càng quá phận, hắn ta mới nhịn không được mở miệng.
“Trong lòng ông dơ bẩn thì cũng nghĩ cái gì cũng bẩn như ông à.” Diệp Thiều Hoa ngước mắt, nhìn hắn.
Giọng nói có chút sững sờ.
“Tao dạy mày nói chuyện với trưởng bối như thế à?!”
Chưa lần nào Diệp Thiều Hoa tức giận như vậy.
Câu kia vừa dứt, Diệp Thiều Hoa không khỏi ngẩng đầu lên, “Ông có dạy tôi à? Vậy tôi hỏi ông, bố à, tháng trước ông tổ chức một buổi lễ trưởng thành cho Diệp Thiều Hoa, ông nhớ kỹ sinh nhật của tôi là ngày nào không? Ông biết vì sao tôi không còn đánh đàn dương cầm nữa không?”
Ngữ khí Diệp Minh trì trệ.
Hắn ta sững sờ.
Lúc Diệp Thiều Hoa còn nhỏ, Diệp Minh xác thực còn nhớ rõ sinh nhật của cô, cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, tồn tại của Diệp Thiều Hoa bắt đầu trở nên trong suốt.
Ông Diệp nhìn gương mặt không biểu tình của Diệp Thiều Hoa, trong lúc nhất thời hô hấp có chút dừng lại.
Trong lòng cũng có chút khó nói lên lời, “Chuyện này về nhà lại nói. Không nói nữa, con tôi không hiểu chuyện, gây thêm phiền toái cho mọi người.”
Lý Tư Kỳ nhìn bộ dáng của một nhóm người này, trên mặt hiện lên nụ cười.
“Dì Vân, dùng bữa tiếp thôi.” Lý Tư Kỳ ôn nhu cười, “Khả năng Diệp tiểu thư cũng chỉ nói đùa thôi, nhưng Diệp tiểu thư, về sau đùa kiểu này cũng không thể mở...”
“Em gửi bản thảo cho tạp chí khoa học à?” Vân Tiêu vốn đang cùng người nọ giao tiếp qua điện thoại, cuối cùng cúp máy, nhìn Diệp Thiều Hoa.
Anh mở miệng, cũng cắt đứt lời nói của Lý Tư Kỳ.
Diệp Thiều Hoa gật đầu.
Vân Tiêu trong mắt lướt qua một đường kinh dị, sau đó cười một tiếng, nhìn về phía ông Diệp, “Ông Diệp, vừa rồi không phải quảng cáo, là nhân viên phòng tài vụ đại học Khoa Học Tự Nhiên M. Thiều Hoa xác thực thông qua được kiểm tra, em ấy cũng không có thư đề cử, nhưng em ấy có một thứ so với thư đề cử còn quan trọng hơn.”
Lúc đầu nghe thấy Diệp Minh nói cuộc điện thoại là lừa đảo, trong lòng ông Diệp sinh còn có chút thất vọng.
Bây giờ nghe được lời của Vân Tiêu, ông Diệp trừng mắt nhìn: “Thật... Thật?”
“Đúng vậy, các tạp chí khoa học là những tạp chí quốc tế hàng đầu. Cháu có một người anh có bằng Tiến sĩ, bởi vì xuất bản thành công một bài báo về vấn đề này, trước đây chưa từng đăng ký vào trường đều có thể dễ dàng vào học.” Vân Tiêu chậm rãi giải thích.
Vân Tiêu cũng tò mò Diệp Thiều Hoa rốt cuộc đã đăng gì mà dám cho trường leo tường như vậy.
Thời điểm tìm kiếm được bài luận văn. Anh sửng sốt hồi lâu.
Vân lão gia xem không hiểu những từ ngữ tựa như con giun, chỉ là biết Diệp Thiều Hoa thật sự thi vào M lý công, cực kỳ hưng phấn.
Nhưng lại Vân phu nhân, nàng rất ít nhìn thấy bộ dáng ngây người của con trai, không khỏi mở miệng, “Cái này luận văn làm sao vậy? Con nhanh cho mẹ xem một chút.”
Nói xong đứng lên, trực tiếp đưa tay lấy điện thoại di động trong tay Vân Tiêu.
<Chủ đề: Khoa Học> nghe qua kỳ mở đại danh cô cùng tập đoàn Nature đại biểu khoa học tự nhiên nghiên cứu công nghệ cao nhất.
Cho nên nghe được Diệp Thiều Hoa thôi học cấp 3, nhưng ở science (KHTN) bên trên phát biểu cực kỳ kinh ngạc, nhất là nhìn thấy biểu tình Vân Tiêu, bà nhịn không được trực tiếp cầm điện thoại di động trong tay Vân Tiêu.
Một bên Lý Tư Kỳ nhìn thoáng qua giao diện điện thoại di động, vốn trên mặt đang mang theo ôn nhu ý cười.
“Tư duy thời không khái niệm không gian?” Vân phu nhân mặc dù không hiểu những cái này, nhưng xét xem tiêu đề đã cảm thấy chủ đề hot. Nhất là, chủ đề thiên văn nhiệt độ quá cao!
Liếc mắt nhìn tới, cũng là những cái lĩnh vực mang tính cực mạnh cực kỳ quyền uy khiến người nói phát ra lời tán dương.
Vân tiên sinh không hiểu những cái này, có chút kỳ quái, “Có khoa trương như vậy sao?”
“Đâu chỉ khoa trương? Đó là bởi vì ngài không có ở trong cái vòng này, cho nên ngài không biết.” Vân phu nhân cũng là sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, “Nhìn thấy câu nói này không, cái này phát hiện không gian 4 chiều, có thể thay đổi cả khoa học kỹ thuật thế giới này! Đáng tiếc trong nước ở phương diện này còn kém một chút, suốt ngày đều đẩy đưa loạn thất bát tao tin tức, lúc nào có thể đẩy lên một chút tin tức hữu dụng?”
Sau khi nói xong, Vân phu nhân cười nhìn về phía Diệp gia gia, “Lão gia tử, thực sự là chúc mừng người, trong nhà nhiều hơn một cái tiểu thiên tài.”
Bất quá con trai nhà mình ánh mắt thật không kém a.
Câu nói này, phảng phất bên tai Lý Tư Kỳ và Từ Bội Bội tựa như hung hăng đánh trên mặt mấy bạt tay!
Nhất là Lý Tư Kỳ, câu chuyện mà nàng nói.
Coi như cho dù là lễ nghĩa của ả ta tốt, lúc này cũng không thể duy trì nụ cười trên mặt.
“Mặc dù sự tình. Diệp gia, tôi không nên tò mò.” Lúc này, Vân phu nhân mới nhìn về hướng Từ Bội Bội, “Bất quá Diệp phu nhân, bà hẳn không phải là mẹ ruột của Thiều Hoa?”
Từ Bội Bội sắc mặt cứng đờ, nàng mỉm cười gật đầu, “Tôi vì bồi Như Tuyết tham gia tranh tài dương cầm tương đối nhiều một chút.”
Điểm tài năng ấy của con gái bà cũng lấy ra, trên thực tế, bà tức giận đến mức 5 ngón tay đều nắm chặt ở lòng bàn tay!
“Tôi đoán cũng không phải.” Vân phu nhân một mặt hiểu, nàng nhận tờ giấy từ người giúp việc đưa lau miệng.
Còn tốt hai người này không có ai dạy Thiều Hoa.
Người quá nhiều nhân phẩm không phân phải trái, có thể dạy dỗ ra cái dạng người gì?
Sau bữa cơm này, Vân phu nhân đối với Diệp Thiều Hoa càng thêm ôn hòa.
Nếu không phải là Diệp Thiều Hoa không đồng ý bà nghĩ trực tiếp lưu Diệp Thiều Hoa ở tại Vân gia mấy ngày.
Bất quá, Vân phu nhân đối với Lý Tư Kỳ liền lãnh đạm.
“Tôi vừa mới lên mạng xem tin tức, nói nước M có một cái phòng nghiên cứu phải tốn 50 triệu mua xuống bản luận văn thành quả KHTN này. ” Vân phu nhân liếc mắt nhìn Diệp Minh, sau đó cười híp mắt nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, “Con có hay không xuất bản bán đi? Còn nữa, con tại sao mà lưu kí tên một chữ Y? Nếu không phải là đằng sau có thông tin tác giả, ta cũng không biết là con.”
Vừa nãy Vân phu nhân bị kinh động do cái tin này đến.
Nghe được lời Vân phu nhân nói, Diệp Minh không dám tin nhìn xem con gái trước mặt này một mực bị hắn xem nhẹ.
Mặc dù chân chính nghe được Diệp Thiều Hoa đang tại Lý công M, hắn cực kỳ kinh ngạc, nhưng cũng không có quá nhiều cao hứng.
Thậm chí còn có chút tức giận.
Sự tình quan trọng như vậy Diệp Thiều Hoa vậy mà không nói cho hắn biết.
Có thể nghe được câu nói cuối cùng này của Vân phu nhân, hắn mới hoàn toàn biết rõ Diệp Thiều Hoa thành tựu này có ý vị như thế nào, chuyển mắt nhìn xem Diệp Thiều Hoa.
Hiện tại tổng tài sản Diệp gia cộng lại cũng bất quá cũng là tư sản.
Trước kia hắn một mực lấy Diệp Như Tuyết làm kiêu ngạo. Về sau Diệp Như Tuyết cùng Sở Diễn thành công kết giao, hắn đối với cô ta yêu chuộng càng sâu.
Diệp Minh nghĩ rất đơn giản, Sở Diễn muốn thông qua [Vạn Thần thương khung] để cho Thiên Hoàng giải trí biến thành công ty giải trí trong nước đứng đầu.
Ông thì muốn thông qua Sở gia đem Diệp gia tiến thêm một bước mở rộng.
Đỉnh cao nghiên cứu khoa học luận văn có khả năng để cho nước M nghiên cứu chi ra 50 triệu, tìm khắp cả nước cũng sợ là tìm không đến một cái? Diệp Như Tuyết cùng Sở Diễn thật không tính là cái gì so với cái này!