Editor: Chubyy141
Chúc Tu Duẫn cười cười, “Được đó, tối nay sẽ không có chuyện tách giường.”
Hoàn toàn không theo thói quen của Chúc tổng, xác thực khiến Bùi Sở rất mệt mỏi.
Nhìn khuôn mặt trích tiên của anh, Bùi Sở đều cảm thấy mình như đang phạm tội khi trêu chọc anh ấy nhiều hơn.
“Ẳng ẳng”
Bùi Sở nhìn dễ thương nhiều đi lượn vòng quanh bên chân cô, vẫy đuôi lấy lòng.
“Ngươi muốn ăn cái này?”
“Ẳng ẳng” lại sủa thêm mấy tiếng
Tuy cậu nhóc nghịch ngợm nhưng lớn đến mức quá đáng yêu, Bùi Sở đưa tay bế lên ôm vào lòng.
Chúc Tu Duẫn nhìn thấy 1 màn này im lặng không vui, anh trầm giọng nói: “Đáng yêu nhiều, xuống đi.”
Đáng yêu nhiều chỉ mới sáu tháng tuổi, nhưng hình thể lại không hề nhỏ, nó quay sang nhìn Chúc Tu Duẫn ở đối diện, 1 lần nữa gục đầu vào trong ngực Bùi Sở.
Chúc Tu Duẫn:...
Bùi sở một tay ôm nó, 1 tay ăn tôm anh bóc, không muốn cười nhạo.
Đáng yêu nhiều quả nhiên cẩu.
Đáng yêu nhiều cảm thấy Bùi Sở vuốt ve, càng ra sức cọ cô.
Bên ngoài Bùi Sở mặc một chiếc áo sơ mi voan mỏng, bên trong mặc 1 chiếc áo 2 dây, nhưng lúc này bị đáng yêu nhiều đẩy rơi xuống.
Con chó mười mấy cân, còn lưu lại mấy dấu chân hồng hồng trên xương quai xanh.
Nhìn cảnh này, Chúc Tu Duẫn làm sao ăn cơm được nữa, anh đứng dậy nắm lấy sau gáy đáng yêu nhiều, đem nó ném trở lại ghế.
“Con vật nhỏ, vai mẹ ngươi đều bị dẫm đỏ rồi.”
Bùi sở sặc một cái: “Khụ khụ... Ai là nó mẹ hả.”
“Nó gọi anh là ba ba, cũng không thể gọi em là chị được, như này không hợp bối phận.”
Bùi sở: “Đây là có bệnh nha.”
Nói xong, cô bỗng nhiên thấy miệng mũi của đáng yêu nhiều hơi ửng hồng.
Cô đứng dậy vỗ Chúc Tu Duẫn: “Này, đáng yêu nhiều có chuyện gì thế, sao miệng và mũi lại đỏ thế này.”
Chúc Tu Duẫn nâng khuôn mặt đáng yêu nhiều lên: “Anh cũng không biết nữa.”
“Anh là bố nó mà không biết?”
“Đây là lần đầu anh nuôi...”
Bùi Sở vò đầu bứt tóc, đề nghị, “Không thì đưa nó đến bệnh viện thú y xem chút đi.”
Bùi Sở không thay đổi quần áo, cầm theo mũ và khẩu trang chuẩn bị đi ra ngoài.
Quay đầu lại nhìn Chúc Tu Duẫn không hề che giấu, giọng hơi không vui: “Anh định ra ngoài như thế này à?”
Ngay lập tức nói thêm: “Em cũng không muốn nhìn thấy đầu đề hot search ngày mai Chúc tổng từ chân tàn đột nhiên đứng thẳng dậy bước đi.”
Đầu của Chúc Tu Duẫn đầy những vạch đen: “Anh đi lấy mũ.”
Trong xe.
Chúc Tu Duẫn liếc nhìn dấu vết vẫn còn lưu lại trên vai Bùi Sở, hỏi: “Nó giẫm lên có đau không?”
“Không cảm giác.”
“Này, không phải, anh lái xe đến chỗ nào điều trị đi?”
“......”
Xe chạy 1 đường đến thẳng bệnh viện thú cưng.
Trước khi xuống xe, Bùi Sở đưa cho Chúc Tu Duẫn một cái khẩu trang.
Nhưng trong lòng cô vẫn có chút lo lắng, khuôn mặt tuy bị che lại nhưng dáng người cao lớn xuất chúng này vẫn vô cùng nổi bật trong đám đông.
“Để anh dắt đi.”
Chúc Tu Duẫn cầm dây buộc chó qua, đầu ngón tay Bùi Sở vô tình chạm vào lòng bàn tay ấm áp, trong lòng căng thẳng 1 chút.
Tuy rằng cô thường nói rất nhiều, nhưng rốt cuộc thì cô cũng đã nghiện miệng rồi, bên cạnh thực sự không có bất kỳ người bạn nam nào, huống chi bây giờ lại là “bạn trai top đầu” Chúc Tu Duẫn.
Vừa định rút tay ra thì đã bị Chúc Tu Duẫn nắm chặt.
“Này, như này không tốt đâu.”
Chúc Tu Duẫn cười khẽ: “Lần trước anh lên hot search, còn bị coi là một người khác. Nếu như bị chụp ảnh lần này, cũng có thể đổi thành người khác đi.”
Bùi Sở:?
Sao cô nghe thấy sự ghen tuông nồng đậm nhỉ?
Hóa ra anh ta giả vờ là người khuyết tật, khiến trong lòng còn khó chịu hơn đứng dậy?
.......
Sau khi Chúc Tu Duẫn dẫn một người và một con chó vào đại sảnh, đã gây ra một ít náo động nhỏ.
Dù sao chiều cao 1m89 và 1m73 nắm tay cùng nhau xuất hiện, trông rất bắt mắt trong đám đông.
“Mọi người nhìn xem, sao hai người này trông rất quen mắt nha...”