Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Chương 7: Chương 7: Mối tình đầu ngọt ngào [hạ]




Nhà Lâm Phong ngay đối diện bệnh viện T, nói đến bệnh viện T, đây là bệnh viện lệ thuộc đại học H, đồng thời cũng là bệnh viện tốt nhất tỉnh, sinh viên đại học H phần lớn sẽ thực tập ở đây, nhưng cuối cùng số người c th lu lại đy lm việc lại chỉ c th đếm trn đầu ngn tay, chỉ c những ngời xut sc nht mi c t cch ở lại, m Lm Phong tt nhin l một trong s đ. Đy cũng l nguyn nhn hn đợc cc sinh vin đang học đại học y gọi l lão đại, hn sm đã c th một mnh phụ trch ngoại khoa tim mạch bệnh viện T, thậm chí một s bc sĩ lu năm v mặt trang bị kỹ thuật cũng không bằng hắn.

(Edit đến đây tự dưng lại nhớ đến Đại học Y cùng Bệnh viện Đại học Y bên cạnh, cũng giống trong đây nhỉ :D)

Ngày đó mặc dù xảy ra tình tiết có người khác tắm ở nhà Lâm Phong, nhưng cũng không xảy ra tình huống cẩu huyết gì, mặc dù hai người biểu hiện ở ngoài giống như quen biết đã lâu, nhưng dù sao hai bên cũng đã từng gặp nhau một lần cùng với một số “tin đồn” nghe được. Cộng thêm sự sâu sắc cùng thận trọng của người làm nghề bác sĩ, đem khả năng có thể xảy ra tình tiết cẩu huyết trực tiếp giảm xuống hàng thấp nhât. Cho nên đến khi ăn xong thịt nướng, được đưa về phòng ngủ, Thái Gia Tuyền cũng không nói bất kỳ lời oán trách gì chuyện Lâm Phong giấu giếm thân phận, ngược lại, cô thậm chí có chút thích Lâm Phong làm như vậy, sau đó nhận định rằng mình có khuynh hướng chịu ngược. Nhưng dù sao đang trong sự chờ đợi buồn chán mà thu hoạch được kết quả thì thật sự làm cho người ta cảm thấy vui mừng.

"Thành thật khai ra, đi lâu như vậy là làm cái gì?"

"Các ngươi lúc nào thì quen nhau? Công tác giữ bí mật làm được tốt ghê."

"Thật sự đẹp trai như trong truyền thuyết sao? Bạn học Tiểu Thái, chúng ta là chị em tốt đúng không, bạn nhất định phải dẫn chúng mình đi gặp anh ấy một lần nha!"

Đối mặt với sự oanh tạc của các bạn cùng phòng, Thái Gia Tuyền chỉ nói một câu "Anh ấy còn chưa nói anh ấy muốn đuổi theo mình đâu đấy."

. . . . . .

Đêm đó trên diễn đàn trường học xuất hiện một topic, trong nháy mắt có hơn một nghìn lời bình luận đi theo, nội dung khá đơn giản, chủ đề là “Lão đại và hoa khôi – đôi tình nhân đẹp nhất Đại học y”, phía dưới là hình ảnh rất mơ hồ, hiển nhiên là hình ảnh hai người năm tay nhau được chụp bằng điện thoại, bối cảnh là “đại quân hỗn loạn” đang đi kiếm ăn. Lời bình luận bên dưới có chúc phúc, có ghen tỵ. Còn có người đưa hình hai người lên so sánh, Lâm Phong chính là lúc đang tập trung giải phẫu giải thích hình vẽ trên bàn phẫu thuật, mà Thái Gia Tuyền thì lại là hình đang giơ bình nước sôi lên, không có hình tượng chút nào, nhìn là biết đây rõ ràng là ảnh chụp trộm.

(Tiếc quá, trường mình chưa có vụ nào như thế này để mình “hóng” theo :)2 )

"Vì sao, người nào chụp vậy! Quá thất đức!" Theo một tiếng sư tử hống, ánh đèn phòng ngủ nghe thấy tiếng lập tức tắt ngấm, là thời gian tắt đèn – mười một giờ…

Khi người khác còn đang rối rắm với hình trên diễn đàn, trong điện thoại di động vang lên tiếng nói vui sướng "Nhanh lên, mở máy tính ra, xem hình hai ta trên diễn đàn một chút đi!" Giọng nam tràn đầy từ tính mang theo tiếng cười truyền ra.

"Ký túc xá tắt đèn rồi, mai mới xem được." Thái Gia Tuyền vô cùng trấn định trả lời.

"A… Tối mai anh trực ca đêm."

"Ừ?"

"Không thể cùng em đi ăn cơm tối."

"A."

"Chỉ có thể cùng nhau ăn cơm trưa."

"À."

"Em đã ngủ chưa?"

"Chưa."

"Vậy nói chuyện cùng anh một lúc."

"Vâng."

"Em có thể nói nhiều hơn hai chữ không?"

"Anh đây giống như đang theo đuổi em đúng không?"



"Ha ha, vậy em đồng ý để cho anh theo đuổi sao?"

"Cũng được."

Lâm Phong nhất thời rơi vào mừng như điên, liều mạng áp chế xúc động muốn vọt tới dưới lầu ký túc xá, giọng nói mang theo chút run rẩy nói: "Ngày mai! Chờ anh!"



Giai điệu bài hát “Memory” không ngừng vang lên, Thái Gia Tuyền rốt cuộc trong lúc vô tình nhớ lại mối tình đầu ngọt ngào mà ngủ quên, ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ mái nhà chiếu vào trên giường nhỏ. "Phong, vì sao rời bỏ em, anh còn nợ em một lời giải thích, em nhất định phải tìm được anh…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.