Ở phim trường, đoàn “Ước Hẹn Hoa Đào” vẫn chưa làm việc, Sở Tích đang ngồi trên ghế xếp của mình đọc kịch bản.
Chúc Phong cười tủm tỉm cầm kịch bản đến tìm cô tập kịch bản.
Sở Tích ngẩng đầu nhìn anh ta, “À, được thôi.”
Kể từ sau chuyện lần trước, có rất nhiều người trong đoàn phim đã thay đổi thái độ đối với cô, thợ trang điểm càng trang điểm cho cô có tâm hơn, chuyên viên ánh sáng cũng chăm chút cho cô hơn, ngay cả bác đưa cơm hộp cũng cho thêm một cái đùi gà vào hộp cơm của cô.
Bây giờ ngay cả Chúc Phong cũng không còn chơi game với Hạ Kiều nữa, lại chủ động đến tìm cô tập kịch bản.
Trái lại Sở Tích lại không quen khi được đối xử đặc biệt như thế này, thậm chí chỉ muốn cầm loa mà hét lên với mọi người trong đoàn phim rằng, mấy người không thấy tôi và chủ đầu tư của mấy người không phải là người yêu sao! Chẳng qua chỉ là quan hệ giữa thần tượng và fan mà thôi! Mấy người có lấy lòng tôi cũng chỉ tốn công!
Lúc cô đang chuẩn bị làm thế thì bỗng dưng lại thấy nhân viên tài vụ bên đoàn phim cười tươi như hoa xuất hiện ở phim trường -- bên phía đầu tư lại bỏ ra một số tiền lớn.
“...”
Thôi được rồi. Sở Tích chỉ biết an ủi bản thân rằng bộ phim này đã quay đến gần cuối, sắp sửa đóng máy rồi. Sau này cô mà nhận phim mới nhất định phải xem kỹ coi có Cố Minh Cảnh đầu tư hay không.
Chúc Phong tập diễn với Sở Tích xong còn định nói chuyện với cô một chút, nhưng thấy Sở Tích không có ý muốn trò chuyện với mình nên đành rời khỏi. Còn Sở Tích cầm bút dạ quang của mình lên đánh dấu vào kịch bản.
Sáng nào cô cũng đến công viên gần khách sạn để tập thoại, dần dần mấy cụ thường đến đây tập thể dục buổi sáng đều biết mặt cô, ngày nào đến cũng chào cô, hỏi cô có phải là diễn viên đang quay phim ở phim trường gần đây hay không. Sau khi nghe Sở Tích đáp phải, bọn họ liền bật ngón cái khen ngợi, bây giờ diễn viên chăm chỉ giống như cháu hiếm lắm, mấy bộ phim kháng chiến ông xem cũng có người chỉ góp mặt* cho có mà thôi.
*滥竽充数: “Lạm vu sung số” nghĩa “trà trộn để hưởng lợi”, nhưng ngày nay nó được dùng gần gũi, quen thuộc hơn trong đời sống hằng ngày với ý nghĩa: chỉ thêm vào cho đủ quân số, cho đủ đội hình (cungmeohoctiengtrung.wordpress.com)
Hôm nay là một trong số ít cảnh phim cô diễn cùng với Hạ Kiều, hai người đều có một đoạn lời kịch khá dài. Trước khi Cố Minh Cảnh xuất hiện, cô ta chưa từng đếm xỉa đến Sở Tích, sau khi Cố Minh Cảnh đến, ánh mắt cô ta nhìn cô lại càng bất thiện, cũng may cảnh diễn chung của hai người không nhiều, thế nên vẫn khá yên ổn.
Hôm nay vẫn chưa thấy bóng dáng Hạ Kiều đâu, đến khi sắp sửa bắt đầu quay thì cô ta mới đủng đỉnh đi đến.
Sở Tích dựa theo nguyên tắc diễn tốt mới là quan trong nhất nên mới tìm cô ta để tập kịch bản, ai ngờ lại nhận được câu trả lời là, cô tập với trợ lý của tôi đi.
Sở Tích giận điên lên, quay người bước đi.
Đạo diễn đã giải thích cho cô cảnh phim hôm nay, lời thoại cô cũng đã thuộc, cả đoàn chỉ chờ Hạ Kiều trang điểm, Sở Tích bèn quay lại chỗ ngồi, cầm điện thoại ghé thăm fandom của mình.
Cô nhạy cảm nhận ra hôm nay FC của mình có gì đó là lạ. Có phải bọn họ đã giấu cô làm chuyện gì hay không.
Nhưng cô nhớ nhân viên quản lý FC là do Phó Bạch chọn mà, là người chăm chỉ, có trách nhiệm, đồng thời cam đoan là fan ruột của cô.
Từ lịch sử trò chuyện, Sở Tích có thể láng máng nhận ra hình như FC bọn họ vừa mới kéo một người vào danh sách đen.
Hóa ra chỉ là kéo người khác vào danh sách đen thôi, sau khi biết rõ thì Sở Tích an tâm hẳn, chuyện này nhỏ thôi.
Ở một bên khác, nhân viên dựng cảnh đang điều chỉnh ánh sáng.
Dưới ánh đèn, hai cô gái mặc hai bộ đồ giống hệt Sở Tích và Hạ Kiều, đó là diễn viên đóng thế của Hạ Kiều và Sở Tích đang thay hai người thử sáng.
Chuyện này không liên quan đến chuyện chuyên nghiệp hay không, vì công việc trong đoàn phim khá phức tạp, có đôi khi một đoàn phim sẽ phải phân ra thành mấy tổ nhỏ để quay cùng lúc, vì diễn viên không đủ sức, thế nên mỗi một đoàn phim thường sẽ có diễn viên đóng thế, trước khi quay sẽ thay diễn viên dựng cảnh và điều chỉnh ánh sáng, để diễn viên có thời gian tập kịch bản hoặc nghe đạo diễn giải thích cảnh quay.
Sở Tích nghỉ ngơi một lát, Hạ Kiều bên kia cuối cùng cũng đã trang điểm xong, đang đứng trước máy quay chờ cô. Lúc trước toàn là người khác chờ Hạ Kiều, hôm nay là lần đầu tiên cô thấy cô ta chờ cô, Sở Tích vội vã chạy đến.
Hai người đến dựng cảnh đơn giản, sau đó bắt đầu quay.
Cảnh phim hôm nay thuận lợi bất ngờ, cảm xúc của Sở Tích tiến bộ rất nhiều, ánh mắt đạo diễn Trần ngập tràn sự khen ngợi, còn Hạ Kiều lại không hề quên lời thoại, mặc dù diễn xuất của cô ta chỉ một màu nhưng vẫn có thể được đạo diễn cho qua, cùng Sở Tích diễn vài lần là đạt.
Sở Tích rất vui khi cảnh diễn của mình và Hạ Kiều thuận lợi vượt qua, có thể nói rằng, đây là cảnh diễn đôi cuối cùng trong phim của hai người, cuối cùng cô cũng không cần phải diễn với cô ta nữa rồi.
Cô thu hoạch rất lớn khi quay bộ phim này, đạo diễn Trần và Lý Viễn Tân đã dạy cô rất nhiều điều có ích. Và Phó Bạch cũng đã bắt đầu sắp xếp công việc cho cô sau khi “Ước Hẹn Hoa Đào” đóng máy.
Hôm nay công việc kết thúc hơi muộn, Sở Tích quay về khách sạn, tắm rửa rồi lau tóc bước ra, cô phát hiện điện thoại mình có cuộc gọi nhỡ.
Là Phó Bạch gọi đến.
Có chuyện gì thế nhỉ?
Sở Tích mở Wechat lên, lại nhận được tin nhắn từ Phó Bạch kèm theo mấy tấm ảnh của blogger và phóng viên giải trí.
“Tự cao tự đại không chuyên nghiệp! Sở Tích chơi điện thoại ở phim trường, để diễn viên đóng thế tập kịch bản!”
Sở Tích hoảng hốt, dưới bài Weibo của blogger còn kèm theo vài tấm hình, tất cả đều là ảnh ở phim trường ngày hôm nay.
Một tấm là ảnh Sở Tích đang ngồi trên ghế cúi đầu chơi điện thoại, tấm còn lại là ảnh Hạ Kiều đang cầm kịch bản đứng trong bối cảnh phim, đang trao đổi với người mặc đồ giống hệt Sở Tích cũng chính là diễn viên đóng thế của cô. Trong tấm ảnh, Hạ Kiều vô cùng xinh đẹp, vẻ mặt chăm chú của cô ta khiến cô diễn viên đóng thế đứng bên cạnh càng thêm mờ nhạt.
Các blogger và phóng viên giải trí đều cùng đăng bài, kèm theo mấy tấm ảnh làm chứng, mọi người nhìn thấy thì không tin cũng phải tin.
Fans của Hạ Kiều như nhận được tin từ trước, liên kết với một nhóm người qua đường, chiếm đóng phần bình luận chỉ trong nháy mắt.
[Có phải Sở Tích nghĩ rằng chủ đầu tư là fan bạn trai của mình là có thể phách lối, không thèm kiêng nể gì ở đoàn phim đúng không hả?]
[Cô ta nổi tiếng được bao nhiêu mà đòi phách lối.]
[Lại chơi điện thoại, vẫn là đức hạnh này, tôi thấy cô ta có diễn bao nhiêu bộ phim cũng không tiến bộ nổi, gieo họa cho phim điện ảnh xong giờ lại gieo họa sang phim truyền hình.]
[Làm tôi tưởng sau khi bị đại gia đá thì cô ta biết cố gắng hơn, đúng là mắt tôi mù mà.]
[Đá gì mà đá, fan bạn trai bây giờ của người ta là Cố Minh Cảnh đó, cần cố gắng nữa ư? Cần phải chăm chỉ đóng phim chắc?]
[Nghe nói sau chuyện của cô ta và Cố Minh Cảnh, mọi người trong đoàn phim đều nịnh bợ cô ta, không đúng ý là cô ta không quay nữa, chuyên viên trang điểm, nhân viên ánh sáng đều vây lấy cô ta, ngay cả cơm hộp cũng ngon hơn người khác!]
[Tạo hình phù hợp thì có ích lợi gì! Mắt đạo diễn bộ bị mù hả, vậy mà để Sở Tích đóng vai yêu phi, muốn phá bộ phim này hay gì ~]
[Chỉ muốn nói một câu, Hạ Kiều đẹp quá. Phụ nữ chăm chỉ luôn xinh đẹp nhất.]
[Hạ Kiều rất kính nghiệp đấy, cực khổ tập kịch bản với diễn viên thế thân của Sở Tích nhưng không hề tức giận, nếu là người khác chắc vứt kịch bản xuống rồi bỏ đi rồi.]
...
Vừa nhìn thấy tin này, Sở Tích giận đến mức muốn quăng luôn cái điện thoại.
Rốt cuộc là ai phách lối đến trễ mỗi ngày, là ai để trợ lý tập kịch bản với người khác hả? Bảo sao hôm nay Hạ Kiều lại đứng trước máy quay trước cả cô, hóa ra là muốn “tập kịch bản” với diễn viên đóng thế.
Fandom Gạch đã bắt đầu khống chế bình luận, mặc dù cố gắng đẩy những bình luận ác ý xuống, nhưng độ nóng vẫn tiếp tục tăng lên.
Sở Tích cắn chặt răng.
Chê cô diễn dở không muốn tập kịch bản với cô, cô có thể nhịn, vì lúc trước quả thật cô diễn rất dở, cô ta muốn tạo đề tài kính nghiệp biết cố gắng cũng không sao cả, cô không rảnh rỗi để ý mấy chuyện này, nhưng cô ta lại muốn kéo cô vào, tạo tin đồn thất thiệt muốn hất nước bẩn lên người cô lại còn muốn phản công, đúng là không thể nhịn được mà.
Nhưng đối với mấy chuyện vu khống này, cô không thể nói thẳng ra rằng cô ta mới là người phách lối thích đến trễ, ít nhất cô phải nắm được chứng cứ.
Cô không thể kéo một người trong đoàn phim ra để vạch mặt Hạ kiều được, mà dù có nói thì người khác cũng sẽ không tin. Trong ảnh, Hạ Kiều người ta đang tập kịch bản với diễn viên đóng thế của cô. Còn người mà trước giờ luôn có tiếng xấu như cô, nếu chỉ nói mà không có chứng cứ thì người ta sẽ không tin.
Sở Tích chỉ muốn xắn tay áo đi tìm Hạ Kiều đánh cho cô ta một trận.
Có lẽ cô ta thấy “Ước Hẹn Hoa Đào” sắp đóng máy, cho nên mới muốn ra tay dứt khoác trở mặt như thế.
Cô phải nghĩ đối sách thôi.
**
Tuy tài khoản chính của Cố Minh Cảnh không được vào nhóm Biệt đội Gạch, nhưng tài khoản phụ của anh đã vào nhóm từ sớm. Tối nay bạn bè gặp mặt, chuyện tài khoản chính của anh bị kéo vào danh sách đen lại bị đám bạn cười đến thê thảm.
“Ha ha ha ha ha, cô bé đáng thương đáng thương quá, fans của cô ấy sao chất thế ha ha ha ha ha ha ha.”
Cố Minh Cảnh đen mặt đá người kia một cái, “Im mồm.”
Bạn anh ôm bụng cố gắng nhịn cười.
Cố Minh Cảnh không nói cho bạn anh biết rằng anh còn một tài khoản phụ đã được vào nhóm từ sớm, sau khi anh về nhà thì mở Weibo lên, ngay lập tức được Biệt đội Gạch tag tên.
[Tập hợp gấp! Mọi người mau đi khống chế bình luận, không thể để tiểu nhân làm hại.]
[Tin tưởng Tích bảo, cô ấy đã đồng ý với chúng ta sẽ đóng phim thật tốt, hai tấm ảnh đó không thể nói lên được điều gì cả, chắc chắn là có người cố tình muốn bôi nhọ Tích bảo.]
[Bây giờ Tích bảo chỉ có chúng ta thôi, mọi người cố lên! Nhất định có thể đẩy bình luận xuống!]
Cố Minh Cảnh nhíu mày, tiện thể lần theo dấu vết Biệt đội Gạch chỉ thì thấy mấy bài đăng của blogger đang đứng đầu mục tin nóng.
Cố Minh Cảnh mím chặt môi. Phòng làm việc của mấy blogger này bộ muốn chuyển thành trại chăn nuôi hết hay sao thế?
Anh đang định gọi cho trợ lý Cao bảo ông gỡ nó xuống, nhưng vừa bấm vào danh bạ anh bỗng dừng tay lại.
Anh nghĩ đến câu nói của master-nim kia, “Tích bảo bây giờ chỉ có chúng ta mà thôi.”
Sở Tích trước kia, sau khi phim được công chiếu dù có nhận bao nhiêu bình luận ác ý, dù biểu hiện “sen trắng” trên chương trình khiến khán giả phẫn nộ ra sao, những đánh giá trái chiều kia đều sẽ được anh cho người xóa sạch sẽ, bên ngoài sóng yên biển lặng, vô cùng hòa bình.
Nhưng cái kiểu tức giận nhưng không thể nói ra, nỗi uất ức vì hễ nói ra là bị xóa kia luôn bị đè nén trong lòng công chúng. Cho nên sau khi anh và Sở Tích chia tay, bình luận về cô không được xóa nữa, cuối cùng đã khiến oán giận trong lòng mọi người bộc phát nên cô bị mắng rất thê thảm.
Nếu bây giờ anh ra tay giải quyết thì vẫn khiến mọi người bị dồn nén như trước.
Hơn nữa, trước kia là trước kia, đúng là trước kia Sở Tích diễn không tốt, nhưng lần này, Cố Minh Cảnh nhớ đến biểu hiện của Sở Tích ở phim trường, anh biết trong chuyện này chắc chắn có vấn đề.
Chuyện anh muốn làm không phải là chặn miệng người khác, mà là chỉ ra những chuyện người khác không biết.
Cố Minh Cảnh nhớ đến cô gái ở trước cửa khách sạn lấy cớ đi trễ để ngồi xe anh, Hạ gì nhỉ?
Chỉ một lát sau, trên mạng đã xuất hiện mấy video camera giám sát.
Hình như là video của khách sạn của đoàn phim “Ước Hẹn Hoa Đào” đang ở, dưới góc phải màn hình hiển thị thời gian các diễn viên ra khỏi khách sạn.
Bảy giờ rưỡi sáng, Lý Viễn Tân và vài diễn viên khác có mặt trước cửa khách sạn rồi lên xe buýt.
Tám giờ rưỡi sáng, có khi chín giờ sáng, hoặc có lúc còn muộn hơn, Hạ Kiều ngáp lên ngáp xuống xuất hiện cùng với trợ lý.
Có vài người bắt đầu tìm Sở Tích, Sở Tích đâu, sao không thấy cô ấy ra khỏi khách sạn lúc mấy giờ thế?
Cuối cùng khi kéo xuống khoảng sáu giờ hai mươi phút sáng, bọn họ mới thấy Sở Tích một mình xách túi ra khỏi khách sạn.
Mọi người:?
Cô ấy rời khách sạn từ sáng sớm để làm gì thế?
***
Chế độ fan bạn trai đã được bật, anti-fans liệu hồn =)))