Nữ Hoàng Làm Dáng

Chương 41: Chương 41




Khi Sở Tích nhìn thấy video camera giám sát được công bố, cô vừa ngạc nhiên lại vừa mừng rỡ.

Cái này, cái này, cái này ở đâu ra vậy! Cảm động quá đi mất!

Không phải cô chưa từng nghĩ đến chuyện camera giám sát, nhưng để làm được chuyện này thì lại rất khó. Nơi ở của đoàn phim “Ước Hẹn Hoa Đào” là khách sạn tốt nhất ở khu vực gần đó. Có rất nhiều minh tinh nổi tiếng khi đến đây quay phim đều ở tại khách sạn này, vì khách hàng đa số là nhân vật của công chúng cho nên khách sạn khá khắt khe đối với việc quản lý thông tin cá nhân của khách hàng, trừ khi xảy ra các vụ án hình sự cần cảnh sát điều tra, camera giám sát ghi hình rất nhiều thứ, một nghệ sĩ bình thường như cô đi xin video giám sát của người ta chỉ để phản pháo anti-fan thì đúng là một chuyện khó như lên trời. Hạ Kiều cũng vì biết chuyện này nên cô ta mới không sợ gì, trước tiên chụp lên đầu cô trước đã rồi nói. Dư luận về Sở Tích vốn dĩ không được tốt, nếu gánh thêm chuyện này nữa thì cô khó mà xoay người.

Trong giới, có rất nhiều minh tinh ỷ mình mạnh hơn mà ra tay trước mua “thủy quân” để khống chế dư luận, nói trắng thành đen, nói đen thành trắng, có biết bao nhiêu người vì thế mà phải ngậm bồ hòn làm ngọt.

Nhưng cô thật sự không ngờ, không biết là ai đã lấy được video giám sát của khách sạn rồi tung lên mạng.

Video giám sát đã được xử lí, chỉ ghi lại thời gian đi lại của mọi người trong mấy ngày liên tục.

Mọi người nhìn thời gian ở góc phải màn hình, bỗng dưng giật mình.

Trong thông báo đoàn phim đưa ra có nói rất rõ ràng, tất cả các diễn viên phải rời khỏi khách sạn vào lúc bảy giờ bốn mươi lăm phút, lên xe buýt đến phim trường. Nhưng hạ Kiều lại xuất hiện trước cửa khách sạn rất muộn, sau đó cô ta đi thẳng đến xe chuyên dụng của mình. Hơn nữa không chỉ có một ngày, mười ngày thì hết chín ngày đều như thế.

Tính nhẩm thời gian cô ta đến tới phim trường thì đoàn phim đã bắt đầu quay được một, hai tiếng rồi.

Mọi người không cần biết cô ta có tập kịch bản với diễn viên đóng thế của Sở Tích hay không, nhưng chỉ cần dựa vào thời gian cô ta ra khỏi khách sạn, và việc cả đoàn phim phải chờ cô ta ngủ nướng, má nó, đây mới gọi là phách lối này.

Trong thông báo vừa rồi không phải cô ta còn đang xây dựng hình tượng kính nghiệp, tập kịch bản với diễn viên đóng thế của Sở Tích ư?

Mọi người xem thời gian Hạ Kiều ra khỏi khách sạn, lại nghĩ đến Sở Tích - nhân vật chính trong tin đồn tự cao, không kính nghiệp ban nãy, nếu Hạ Kiều tám chín giờ mới ra khỏi cửa, vậy không phải Sở Tích xuất hiện còn trễ hơn cô ta sao?

Đoàn phim “Ước Hẹn Hoa Đào” đã tạo nghiệp gì mà lại mời phải hai cô diễn viên này thế này?

Nhưng nếu xem kỹ video giám sát, Sở Tích không những không xuất phát trễ như Hạ Kiều, thậm chí còn không đi cùng với nhóm người trong đoàn, mà từ lúc sáng sớm tinh mơ, cô đã xách túi rời khỏi khách sạn một mình.

Thời gian bên góc phải video hiển thị sáu giờ hai mươi phút sáng.

Mấy ngày liên tục, cô đều rời khỏi khách sạn vào thời gian đó, bất chấp gió mưa.

Sở Tích ra ngoài sớm như thế để làm gì?

Thanh niên trẻ tuổi mà lại không ngủ nướng, thức dậy từ sớm tinh mơ, đeo túi ra ngoài như đi học, trong khoảng thời gian từ 6 giờ 20 phút đến bảy giờ 45 phút lên xe buýt đến phim trường, cô đã đi ra ngoài làm chuyện bí mật gì thế?

Lòng hiếu kỳ của con người một khi đã bị kích thích thường thì nếu không hỏi đến cùng sẽ không bỏ qua, thế là mọi sự chú ý đều chuyển từ Hạ Kiều không kính nghiệp, thường xuyên đến trễ chuyển sang thời gian Sở Tích ra khỏi cửa sớm, mọi người bắt đầu đoán xem trong khoảng thời gian đó Sở Tích đi đâu.

Khả năng lớn nhất chính là đi tập thể dục buổi sáng, nhưng nhìn đồ và giày cô mang lại không giống kiểu đi tập thể dục.

Vậy rốt cuộc cô đi làm chuyện bí mật gì hả!

Mọi người đồn đoán đủ kiểu, có người nói cô hẹn hò với “sói con”, có người bảo đây là bí quyết dưỡng nhan độc quyền của cô, nhưng khả năng của mấy dự đoán này không cao lắm, đoán đến cuối cùng, cũng có người nói ra: Tôi là người ở Cổ Đông đây, ông tôi ngày nào cũng ra công viên tập thể dục buổi sáng, sáng nào ông cũng thấy có một nữ diễn viên trẻ cầm kịch bản ra công viên tập thoại. Tôi vừa mới đưa điện thoại cho ông tôi xem, ông bảo nữ diễn viên kia rất giống Sở Tích.

Mọi người:?

Đang lúc mọi người định mắng tin đồn giả thế không sợ người ta cười cho à, thì ngay lúc đó, bỗng nhiên có một fan Gạch tinh mắt tìm ra được một video.

Tin tức không phải giả, là thật đó! Không tin thì xem video đi!

Ngành du lịch ở Cổ Đông đang phát triển mạnh, dạo gần đây có quay một video về thành phố, trong đó có một cảnh quay nhóm ông bà lão tập thể dục buổi sáng mỗi ngày trong công viên.

Khi video quảng bá về thành phố được phát hành đã có fan Gạch chú ý, hôm nay lại tung ra đoạn phim ở công viên kia, đằng sau mấy cụ già tập Thái Cực, trên hồ nhỏ, có một bóng người mờ mờ đứng đó, trong tay còn cầm một cuốn sách.

Lúc ấy đã có fan cảm thấy người này trông khá giống Sở Tích, nhưng không ai nghĩ đến, chỉ cảm thấy không thể nào là cô được. Kết quả hôm nay lại có người đưa tin này lên, bọn họ nhìn người trong video tuyên truyền kia bỗng chốc nhớ lại dáng người nhỏ bé bên hồ, xem kỹ lại, càng xem càng thấy giống, cô gái này không giống Sở Tích, mà rõ ràng chính là Sở Tích!

Mấy người nhìn quần áo trên người cô ấy đi, giống hệt với bộ đồ khi ra khỏi khách sạn trong video giám sát.

Vậy là ngày nào Sở Tích cũng ra ngoài vào lúc 6 giờ 20 phút để chạy đến hồ nhỏ ở công viên tập thoại ư? Cô không những làm quen với mấy ông bà lão tập thể dục ở đó, mà còn vô tình tham gia vào video tuyên truyền thành phố Cổ Đông ư?

Đúng là vừa đáng yêu lại vừa biết cố gắng mà!

Một bên là Hạ Kiều phách lối đủng đỉnh đến trễ, một bên là Sở Tích mỗi sớm đều đi tập thoại, mọi chuyện đổi chiều quá nhanh, ai đúng ai sai nhìn vào là thấy ngay.

Sáng sớm tinh mơ đã ra công viên tập thoại, nhưng chỉ vì một tấm ảnh đang nhìn điện thoại trong đoàn phim đã bị chụp cái mũ phách lối, không kính nghiệp, quả thật không thích hợp cho lắm.

Người bình thường làm việc cảm thấy mệt còn muốn cầm điện thoại chơi chút nữa huống chi là! Có khi người ta không hề chơi điện thoại, nhiều khi vừa móc ra đã bị chụp lén, mấy người xem đi, một tay cô ấy cầm điện thoại, tay kia còn cầm cuốn kịch bản kia kìa.

Còn về Hạ Kiều, ngày ngày kiêu ngạo bắt cả đoàn phim phải chờ đợi, chỉ cần một tấm ảnh tập kịch bản với diễn viên đóng thế là fan đã xây dựng hình tượng kính nghiệp cho rồi?

Người không kính nghiệp, phách lối nhất đoàn phim chính là cô ta đấy!

Sau đó, có người tự nhận là diễn viên quần chúng lên tiếng, nói Sở Tích ở phim trường không xem kịch bản thì tập thoại, đối xử với mọi người xung quanh cũng rất hòa thuận, chưa từng gặp nữ diễn viên nào hòa đồng như cô. Hạ Kiều thì ngược lại, vừa thôi diễn là bắt đầu chơi game, hai trợ lý thay phiên hầu hạ, kiêu ngạo hơn người.

[Hu hu hu hu, Tích bảo vất vả rồi, mong chờ diễn xuất của chị trong “Ước Hẹn Hoa Đào”]

[Thấy Sở Tích cố gắng như vậy, được thôi, lần này tôi sẽ cho cô ấy thêm một cơ hội xem phim cô ấy đóng.]

[Vô tình lọt vào video tuyên truyền thành phố của người ta là chuyện gì thế ha ha ha ha ha, đáng yêu quá đi mà!]

[Tích bảo đã đồng ý với Gạch sẽ đóng phim thật tốt, Tích bảo nói được làm được, cảm động quá!]

[Ở nhà Hạ Kiều làm đại tiểu thư, vào đoàn phim cũng muốn làm đại tiểu thư rồi bắt mọi người phải chiều theo ý cô ta hả?]

[Đại tiểu thư khỉ gì, cái công ty đó của nhà cô ta đặt trước mặt fan bạn trai của Sở Tích cũng chỉ là bần nông mà thôi, thế mà không biết xấu hổ xây dựng hình tượng không đóng phim thì về nhà kế thừa gia nghiệp.]

[Ha ha ha ha ha ha, suýt nữa là quên mất fan bạn trai của Sở Tích! Fan bạn trai nhiều tiền nhất trong giới fan hâm mộ!]

[Sở Tích lại nằm không mà thắng nữa rồi! Làm fan của chị thật sảng khoái, lần nào cũng vậy, chưa kịp phản pháo lại thì anti-fan đã tự chết. Chị Tích trâu bò quá! Chuyển sang làm fan + 1]

[Quan trọng là bản thân người ta cũng có cố gắng mà, không cố gắng thì sao có thể nằm không cũng thắng được.]

...

Fan Hạ Kiều vừa nãy còn nhảy nhót vui mừng, bây giờ đã im hơi lặng tiếng. Chuyện Hạ Kiều ngày nào cũng đến trễ đã khiến mọi người nổi giận, nói bảo sao chất lượng phim càng ngày càng kém, cát-sê diễn viên càng ngày càng tăng, nhưng diễn xuất càng ngày càng nát, đó là do trong giới có quá nhiều người như Hạ Kiều, thị hiếu càng lúc càng tệ.

Sở Tích cũng không đồng tình với chuyện này.

Đáng đời. Đây là do cô ta tự tìm, bôi nhọ người khác nhưng cuối cùng tự chuốc lấy quả đắng.

Nhưng “Ước Hẹn Hoa Đào” vẫn chưa phát sóng, nếu làm lớn chuyện thì ảnh hưởng không tốt đến phim, mọi chuyện cuối cùng cũng dần bình ổn lại.

Sở Tích cũng biết chuyện video giám sát là ai giúp cô, vì sau khi video được tung lên không bao lâu thì trợ lý Cao liền gọi cho cô, tỏ ý tranh công vô cùng rõ ràng.

Sở Tích đau cả trứng khi phát hiện ra khách sạn mà bọn họ đang ở lại là sản nghiệp của tập đoàn Nguyên Cảnh. Cô không thể lấy được video giám sát, nhưng Cố Minh Cảnh là ông chủ, chuyện lấy video giám sát lại dễ như trở bàn tay.

Vài ngày trôi qua, “Ước Hẹn Hoa Đào” cuối cùng đã đóng máy, trong bữa tiệc đóng máy, Sở Tích buồn rười rượi vì sắp phải tạm biệt đạo diễn Trần và Lý Viễn Tân, cô kính rượu hai người, cám ơn bọn họ đã chăm sóc và chỉ dạy cô suốt thời gian qua.

Sau sự kiện “phách lối” kia, ở trong đoàn, Hạ Kiều trở nên yên tĩnh hơn, tiệc đóng máy vẫn đến, chỉ là không nói lời nào.

Sở Tích đi vệ sinh, lúc bước ra lại gặp Hạ Kiều trong đấy, đang trang điểm lại trước gương.

Cô không muốn để ý đến cô ta, rửa tay xong thì chuẩn bị đi, Hạ Kiều thấy cô sắp rời đi, cất son vào trong túi xách, nhìn Sở Tích đang cúi đầu rửa tay trong gương, cô ta bỗng mở miệng.

Sở Tích ngẩng đầu, ánh mắt hai người chạm nhau trong gương.

Hạ Kiều, “Cô nghĩ mình có chút quan hệ với Cố Minh Cảnh là ngon hả? Hóa ra đại gia bao cô suốt hai năm là anh ta. Tôi còn tưởng ông già khú đế nào ấy chứ.”

“Cảm giác bị anh ta chơi hai năm thế nào? Thoải mái chứ?” Hạ Kiều cười, “Tôi khuyên cô đừng đắc ý quá sớm, anh ta chỉ chơi đùa với cô mà thôi. Cô chỉ là một món đồ chơi, bây giờ anh ta bám theo cô thì sao? Anh ta có thể đá cô một lần thì cũng có thể đá cô lần thứ hai, để xem đến lúc đó cô còn lại cái gì.”

Sở Tích rửa tay xong, lấy khăn giấy lau nước trên tay, nghe thấy mấy lời khó nghe của Hạ Kiều. Có ai biết rằng, đây là những lời phát ra từ miệng của một cô gái nhà giàu có giáo dục trong mắt người ngoài.

Sở Tích ném tờ giấy lau tay vào sọt rác, quay người nhìn Hạ Kiều, vẻ mặt không có chút gì gọi là tức giận. Cái chuyện tập kịch bản kia cô không nói tới, bây giờ cô ta lại đến đây trêu chọc cô, đúng là cô không thể nào nhịn nữa.

Sở Tích hất cằm, “Mấy cái khác tôi không nói, nhưng xin cô biết cho, từ đầu đến cuối, chúng tôi chia tay trong hòa bình, cũng có thể nói rằng, là tôi đá anh ta.”

“Tôi không biết có phải anh ta chơi đùa tôi hay không? Nhưng dựa vào sự hiểu biết về mắt nhìn người của anh ta, tôi nghĩ loại người như cô dù có đưa đến tận cửa thì anh ta cũng chẳng muốn chơi ấy chứ.”

“Không phải cô đã từng dâng lên tận cửa ư? Người ta cũng đâu có muốn, đúng không?”

Sở Tích nói xong cũng không thèm quay đầu lại mà đi thẳng.

“Cô...” Hạ Kiều ngây ra, sau khi phản ứng lại chỉ biết dậm chân. Sao Sở Tích lại biết chuyện cô ta từng “dâng” lên tận cửa!

Ngày hôm sau, Sở Tích ngồi trên đường cao tốc quay trở về, càng nghĩ lại càng thấy nên nhắn cho Cố Minh Cảnh một tin nhắn “cám ơm”, xem như mình thiếu nợ ân tình của anh ta.

“Không cần cám ơn đâu.” Cố Minh Cảnh trả lời tin nhắn của Sở Tích, anh đặt điện thoại xuống, cười một tiếng.

Haiz, có gì mà phải cám ơn.

Chẳng qua chỉ là fan bạn trai giúp phản pháo anti-fan thôi mà.

***

Tuần rồi QT bị lỗi, mất trắng một chương, cô gái dỗi quá không thèm gõ lại mà xách đít đi chơi =))) mọi người thông cảm để vỗ về tâm hồn tổn thương của cô gái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.