Nụ Hôn Của Tử Thần

Chương 1: Chương 1: Nhớ lại những kỉ niệm trước khi học đại học




Trường đại học mà tôi sắp học có tên là Sao Thủy Tinh . Ngôi trường này vốn chỉ dành cho những người có thân phận cao. Còn tôi, Song Bạch Kim, là 1 người người sắp kế thừa tài sản và cả tập đoàn nhà họ Song. Tập đoàn Song cực kì nổi tiếng. Có thể nói là nổi tiếng đến mức không chỉ có quyền lực, mà cả thế lực đều rất mạnh. Không kể đến gắn bó hay đoàn kết, chỉ cần 1 người động đến người của nhà họ Song thôi, cũng đã phải chịu hậu quả về thể xác lẫn tinh thần rồi. Đã có rất nhiều người tỏ tình hay thổ lộ với tôi, nhưng không một ai thành công cả. Vì suy cho cùng, tôi chỉ nhìn vào ánh mắt của họ thôi là đã đủ để biết họ như muốn ăn tươi nuốt sống tôi hoặc chỉ muốn chiếm vị trí làm người đứng đầu tập đoàn Song thay tôi . Đương nhiên muốn lấy lòng tôi thì người đó phải là 1 người đàn ông ấm áp, ga lăng, luôn che chở cho tôi, có chuyện gì khó nói thì nói cho tôi để cả 2 còn chia sẻ đau buồn và không dùng bất cứ thủ đoạn nào cả. Đấy chính là mẫu người mà tôi thích. Nhân tiên, nói về bạn bè thì tôi có khá nhiều người bạn, nhưng người thân nhất với tôi là Tiên Tiểu Chi - 1 cô bạn rất cá tính và dễ thương - hoa khôi đứng thứ hai của trường ( sau tôi ). Cô ấy cũng khá là giống tôi: sắp kế thừa tập đoàn của nhà mình, được rất nhiều người theo đuổi. Chúng tôi quen nhau lúc cuộc bình chọn hoa khôi kết thúc. Tôi đi vào trong cánh gà rồi trượt ngã vì những rải giấy rơi xung quanh. Sau đó, Tiên Tiểu Chi nhìn thấy rồi chạy đến và đỡ tôi. Chỉ vì tôi lỡ trượt chân ngã mà làm Tiểu Chi bị bong gân. Tôi vội gọi mọi người đến và đưa Tiểu Chi đến bệnh viện. Lúc đỡ tôi, cậu ấy bị ngất đi vì bất tỉnh. Khi cậu ấy tỉnh dậy, tôi vừa khóc vừa nói:

- Xin lỗi! Tớ rất xin lỗi cậu! Chỉ vì tớ mà cậu....cậu....cậu bị thương! Huhu.

- Không sao đâu, lúc đó ai mà nhìn thấy cậu sắp bị cả hộp dụng cụ đè bẹp thì bất kể là người nào cũng sẽ ra giúp thôi. Thay vì 1 lời xin lỗi, tớ có thể làm bạn với cậu không? - Tiểu Chi nói.

Bấy giờ tôi mới nhận ra rằng: không phải ai cũng giống như ai, đều ham muốn tiền bạc, đều muốn có 1 cấp bậc riêng cho mình. Tôi vui vẻ đồng ý:

- Ưm! Từ giờ trở đi chúng ta sẽ mãi là bạn tốt của nhau nhé! Hihi.

Từ lúc đó, tôi và Tiểu Chi cùng nhau tiến bước và luôn học chung với nhau. Khi sắp học đại học, tôi và Tiểu Chi đến 1 cánh đồng xanh bát ngát và không có bất kì 1 bóng người nào. Tôi hỏi Tiểu Chi:

- Tiểu Chi ơi! Khi lên học cao trung, cậu sẽ học trường nào?

- Vì không muốn xa cậu nên tớ sẽ học trường Sao Thủy Tinh. - Tiểu Chi nói.

- Thế à! Mình vui quá! Thế là lên đại học lại được học cùng nhau rồi. Nhưng tớ chỉ mong bọn con trai không liếc mắt theo mà nhìn mình nữa thôi, không thì khổ lắm. - Tôi vừa vui mừng vừa than thở.

- Ừ! Mình cũng mong là thế. Hihi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.