Nữ Nhân Của Vương, Ai Dám Động!

Chương 41: Chương 41: Ngọt hay không thử rồi mới biết.​




Ý thức của Phượng Cửu Nhi vốn dĩ vẫn còn hỗn loạn, nhưng bởi vì cảm giác mát lạnh trên người mà đã rõ ràng trong phút chốc.

Nhưng bởi vì phần chân khí vừa rồi Chiến Khuynh Thành rót vào cơ thể nàng, phải mất một lúc nữa bản thân nàng mới có thể dung hợp với chân khí từ bên ngoài vào.

Cho nên hiện tại ngoại trừ ý thức thanh tỉnh ra thì thân thể vẫn mềm như bông, tứ chi vô lực.

Bi kịch chính là người khởi xướng tạo ra hết thảy mọi việc vậy mà vào lúc này đang cởi đai lưng trên y phục nàng ra?

Chẳng mấy chốc, áo trên đã bị hắn kéo xuống dưới, nàng chỉ có thể chớp đôi mắt xinh đẹp, đáng thương nhìn hắn.

Giậu đổ bìm leo! Cửu hoàng thúc không sợ truyền ra ngoài sẽ huỷ hoại thanh danh của người sao.

Ngươi cho rằng bổn vương để ý cái gọi là thanh danh kia sao?

Lời nói của hắn vẫn luôn ngắn gọn như vậy, có điều ở trước mặt Phượng Cửu Nhi thì đã xem là nhiều rồi.

Trong lòng Phượng Cửu Nhi gấp muốn chết, nhưng vẫn không muốn tỏ ra yếu thế trước mặt người khác.

Nàng đáp: Cửu hoàng thúc nếu muốn một cô nương, Cửu Nhi có thể giúp người..

Bổn vương chỉ muốn ngươi.

...

Nếu đổi lại là nữ nhân khác, có phải đã vì những lời này mà hạnh phúc đến mức hồ đồ rồi không?

Nhưng mà Phượng Cửu Nhi một chút cũng không cảm thấy hạnh phúc, nàng chỉ cảm thấy.. khủng hoảng!

Nhưng mà ta không muốn!

Nàng dùng sức nhéo lòng bàn tay, nhưng muốn dùng sức nắm chặt tay lại cũng không được.

Phần chân khí kia vẫn đang chạy tán loạn trong thân thể, để không bị chân khí làm nổ hơi thở của bản thân, nàng chỉ có thể dùng sức lực duy nhất còn lại để chống lại nó.

Cho nên thứ duy nhất mà bây giờ nàng có thể dùng để cự tuyệt chỉ là một cái miệng mà thôi.

Cửu hoàng thúc, dưa xanh hái không ngọt, người cần gì..

Ngọt hay không, thử rồi mới biết.

Người! Đừng như vậy! Dừng tay, dừng tay!

Ông trời ơi, ngay cả nội y cũng bị hắn một phen xé nát!

Phượng Cửu Nhi nằm sấp, căn bản không nhìn thấy nam nhân phía sau nhưng cảm giác lạnh lẽo trên người cũng đã đủ làm cho nàng xấu hổ và giận dữ muốn chết!

Đặc biệt, giờ phút này, bàn tay lạnh lẽo của nam nhân đang dừng trên đầu vai nàng.

Vốn dĩ là bàn tay to lớn lạnh lẽo, nhưng sau khi chạm vào nàng chẳng mấy chốc liền trở nên nóng bỏng.

Hắn đang tới gần!

Mặc dù Phượng Cửu Nhi là người rộng rãi hào phóng, nhưng mà chưa từng cùng nam nhân thân mật như vậy!

Lúc này đây là thật sự hoảng sợ!

Cửu hoàng thúc, ta trời sinh xấu xí sẽ làm hoen ố sự thánh thiện của người!

Ừm.

...

Ừm? Chết tiệt!

Đây là đang thừa nhận nàng xấu xí không xứng với hắn sao?

Vậy bây giờ hắn đang làm cái gì vậy?

Nhưng ngay sau đó, Phượng Cửu Nhi liền chán nản ý thức được rằng loại thời điểm như vầy mà rối rắm chuyện này hình như quá dư thừa.

Cửu hoàng thúc, ta.. ta đã cùng nam tử khác làm qua, ta là tàn hoa bại liễu, sẽ làm bẩn người.. thân thể tôn quý của người!

Ôi mẹ ơi!

Vì tự bảo vệ mà bản thân đã đem chính mình dẫm xuống dưới bùn rồi!

Tàn nhẫn quá đi!

Nhưng mà vì sao nam nhân này còn không dừng tay?

Thậm chí đôi môi mỏng của hắn đã chạm tới đầu vai của nàng rồi!

Cửu hoàng thúc..

Nếu như ngươi có thể an tĩnh, bổn vương có thể cố gắng dịu dàng một chút.

...

Đã như vậy rồi, còn quan tâm tới cái gì dịu dàng hay không dịu dàng chứ, kết quả còn không phải vẫn giống nhau sao?

Dù không còn sức lực nhưng bàn tay bé nhỏ của Phượng Cửu Nhi vẫn dùng sức vung về phía sau.

Biết rõ chính mình không còn năng lực phản kháng mà vẫn không chịu bỏ cuộc như cũ, tính khí nhỏ này, hắn thích!

Đáy mắt Chiến Khuynh Thành ẩn chứa chút ý cười, bỗng nhiên cúi đầu gặm xuống vai nàng.

Aaaa.

Đau!

Không, không phải rất đau!

Nhưng đau đớn này rất kì lạ!

Tên khốn này, đang êm đẹp tự nhiên cắn vào đầu vai nàng làm gì, chẳng lẽ giống như lần trước, lại muốn.. hút máu nàng?

Đột nhiên, Phượng Cửu Nhi mở to đôi mắt ngập nước:

Người.. người muốn dùng máu của ta, để chữa trị cho người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.