Phượng Thanh Âm gấp muốn chết, Phượng Cửu Nhi lại không để ý tới nàng.
Lúc ra cửa không cẩn thận đá vào mắt cá chân của Phượng Thanh Âm.
Phượng Thanh Âm hét lên một tiếng, lập tức ngã xuống đất.
Thanh Âm tiểu thư ưu nhã này, nhất thời ngã chỏng vó lên trời, bắp chân trắng như tuyết cũng bị lộ ra.
Lúc Phượng Quân Trác dẫn theo hai nô bộc tới, đúng lúc thấy Phượng Thanh Âm nằm dưới đất, còn có một đoạn bắp đùi lộ ra bên ngoài.
Ánh mắt hai nô bộc đều nhìn thẳng, mặt Phượng Quân Trác tái xanh: Làm gì đó? Còn không mau đứng lên!
Nhi nữ này, vốn là xinh đẹp nhất ưu nhã nhất, nhưng hôm nay lại bị lộ thân thể liên tiếp!
Phượng Quân Trác thấy nàng như bây giờ, thất vọng không nói lên lời.
Phượng Thanh Âm lật đật bò dậy, tay chân luống cuống kéo váy lại, ngẩng đầu một cái thấy ánh mắt phụ thân nhìn mình thất vọng, ủy khuất đến mức thiếu chút nữa thì khóc.
Là Cửu Nhi..
Câm miệng! Phượng Quân Trác hừ lạnh, đến nhìn nàng cũng không nguyện ý.
Hắn có nhiều nhi nữ như vậy, đứa nào có thể cho mình lợi lộc, dĩ nhiên là thích đứa ấy.
Lúc này không nhìn được bao nhiêu hy vọng ở trên người Phượng Thanh Âm, tất nhiên cũng sẽ không thích nàng nữa.
Ngược lại là lúc đối với Phượng Cửu Nhi, thái độ ôn hòa rất nhiều: Cửu Nhi, Thái tử điện hạ nói muốn gặp con, con theo ta đi một chuyến đi.
Thái tử ca ca muốn gặp Cửu Nhi? Mặt Phượng Thanh Âm liền biến sắc, tức giận: Phụ thân, tại sao Thái tử ca ca lại muốn gặp Cửu Nhi?
Lời đồn đãi đêm qua Cửu Nhi phóng hỏa chơi đùa, hại chết vú nuôi, còn tư thông cùng nam nhân, bây giờ Thái tử còn muốn gặp nàng sao?
Tại sao hắn bằng lòng gặp Phượng Cửu Nhi, có phải nghe nói đến chuyện của Cửu Vương phủ rồi hay không, cho nên bắt đầu thay đổi cái nhìn với Phượng Cửu Nhi?
Sao có thể chứ! Nàng cố gắng làm nhiều như vậy, chính là vì muốn thân cận Thái tử.
Mắt thấy Phượng Cửu Nhi sắp bị Thái tử từ bỏ, lúc này sao có thể cam tâm để nàng có cơ hội trở mình?
Chuyện Thái tử, lúc nào đến phiên ngươi hỏi tới? Bây giờ Phượng Quân Trác chính là nhìn nàng không vừa mắt, ngay cả lời cũng không muốn cùng nàng nói nhiều.
Hắn nhìn Cửu Nhi, ôn nhu nói: Cửu Nhi, phụ thân dẫn con đi, phải nhớ nói tốt trước mặt Thái tử, có phải phụ thân vẫn luôn đối tốt với con hay không?
Đúng vậy, phụ thân đối với ta tốt nhất! Phượng Cửu Nhi thiếu chút nữa thì ói, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười ngây thơ.
Trơ mắt nhìn Phượng Quân Trác cùng Phượng Cửu Nhi đi xa, Phượng Thanh Âm giận đến mức không ngừng dậm chân, nước mắt tràn ra.
Sao chuyện lại thành thế này? Rõ ràng trước sáng sớm hôm nay, tất cả đều nằm trong tay nàng.
Nhưng bây giờ, mọi chuyện lại hoàn toàn mất khống chế!
Không được, tuyệt đối không thể để Phượng Cửu Nhi cướp Thái tử điện hạ!
Nàng sẽ không để nàng được như ý, tuyệt đối sẽ không để Phượng Cửu Nhi yên ổn!
Thái tử Chiến Dục Hành, là đối tượng Phượng Cửu Nhi thích từ nhỏ.
Rất nhiều năm về trước, lần đầu tiên thấy mỹ thiếu niên lanh lợi đó, Cửu Nhi tuy còn nhỏ tuổi đã nhớ ở trong lòng.
Sự ngưỡng mộ theo tuổi tác mà tăng lên, từng chút một trở thành chấp niệm điên cuồng.
Có lẽ đầu óc nàng thật sự bị thiêu hỏng rồi, nhưng có một tín niệm vẫn không quên.
Đó chính là, sau khi lớn lên, phải gả cho Hành ca ca!
Thật ra thì quan hệ của bọn họ khi còn bé rất tốt, Chiến Dục Hành cũng thích tiểu nha đầu này.
Nhưng năm đó, sau khi xảy ra một trận hỏa hoạn, Chiến Dục Hành bị thương nằm liệt giường một thời gian rất dài, về sau, hai người cũng không gặp mặt nữa.
Tới lúc gặp lại, Hành ca ca đã trở thành Thái tử ca ca, còn Phượng Cửu Nhi, cũng từ năm đó mà từ tiểu nha đầu xinh đẹp trong sáng trở thành người có bộ dáng xấu xí như bây giờ.