Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 2066: Q.4 - Chương 2066: Nhạc Phong Nhi nhúng tay vào mộng tan biến 07




Hắn đã thay đổi, nếu là ngày trước, thích liền cướp đến tay, không thích liền vứt bỏ.

Nếu có người quấn hắn, hắn nhất định sẽ không chút lưu tình giết nàng ta đi.

Bởi vì gặp được Mạt Nhi, có Mạt Nhi, tất cả của hắn đều thay đổi.

Tâm không hề trống không nữa, không hề âm u nữa, không hề oán trời trách đất nữa.

Đối với Mạt Nhi thì hắn yêu đã không còn là đơn giản yêu, mà là một loại dung nhập vào cốt nhục không muốn xa rời, sống chết gắn bó.

Bất luận kẻ nào cũng không thể chia rẽ, hắn cũng sẽ không vì bất luận kẻ nào bất cứ chuyện gì buông tha phần tình cảm này.

Nàng là sự cứu chuộc của hắn, đáng tiếc, hắn không thể là sự cứu chuộc của bất luận người nào khác.

“Phong nhi, ta đã nói qua sẽ không để cho ngươi cơ khổ không chỗ nương tựa, nếu như ngươi không phải muốn đi tìm nơi nương tựa ở chỗ biểu cữu ngươi, vậy ta nghĩ biện pháp cứu ca ca ngươi ra, hắn nhất định sẽ chăm sóc thật tốt tỷ muội các ngươi.”

Hoàng Phủ Cẩn nghĩ lại, nếu tiên đế không giết Nhạc Thiểu Sâm, vậy đã nói rõ hắn còn hữu dụng, rất có thể là để lại cho tân quân dùng.

Dù sao Đại Chu võ tướng vốn lại ít, Tô quốc công đã qua đời, hắn sẽ không lại làm tướng quân, còn có thể coi là nhân tài chính là Nhạc Thiểu Sâm rồi.

Hoàng Phủ Cẩn kết luận theo thứ tự, tiên đế tất nhiên sẽ không giết Nhạc Thiểu Sâm, nói không chừng còn để lại di chiếu cho Lưu Ngọc, thời khắc mấu chốt có thể đem ra dùng.

Như vậy hắn mà có thể nghĩ biện pháp cứu Nhạc Thiểu Sâm ra, thuận tiện Nhạc Phong nhi tỷ muội cũng liền có chỗ dựa vào.

Nhạc Phong Nhi không dám tin nhìn hắn, mắt mở thật to, xem như là thấy quỷ.

Nàng dùng sức lay đầu, dáng vẻ đau lòng muốn chết, lẩm bẩm nói: “Ta cho là, ta cho là. . . . . .”

Nàng cho là Hoàng Phủ Cẩn nói không để cho ngươi cơ khổ không chỗ nương tựa, là muốn cho nàng danh phận, cho dù là làm thiếp, nàng cũng nguyện ý.

Chỉ cần có thể sinh con, nàng sẽ có đứa bé, cả đời cũng sẽ không cơ khổ nữa rồi.

Tại sao cũng là muốn đưa nàng đi?

Đây không phải là điều nàng muốn, không phải.

Hoàng Phủ Cẩn nhìn nàng một cái, từ từ hạ thấp giọng: “Ca ca ngươi là người hiếm có, chỉ cần tân đế tha thứ hắn, ủy thác trách nhiệm nặng nề, hắn chính là một vị tướng quân hiếm có của Đại Chu ra. Đến lúc đó phong hầu bái tướng, thậm chí phong làm vương khác họ, cũng là có thể.”

Chỉ là chuyện này hắn cũng không thể quá gấp, bởi vì người trao cơ hội cho Nhạc Thiểu Sâm, chỉ có thể là tân đế, nếu hắn ra mặt, khả năng sẽ khiến Nhạc Thiểu Sâm cảm động và nhớ nhung hắn, mà khiến tân đế sinh lòng kiêng kỵ, cũng sẽ không dùng Nhạc Thiểu Sâm, còn đối tâm tồn cố kỵ với hắn thậm chí nguy hiểm tính mạng hắn, đến lúc đó tất cả mọi người đều không tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.