Nữ Phụ Lạnh Lùng

Chương 10: Chương 10: Nam chủ Thượng Quan Vũ




Cô bước đi lên lớp của mình thì nghe những tiếng la hét ầm ĩ . Ngó đầu dô mới thấy thì ra là tên nam chủ Thượng Quan Vũ , cơ mà hắn làm gì ở đây vậy nhỉ ? 

Đang mê mang suy nghĩ thì hắn ta bước đến trước mặt cô , nở nụ cười đúng chuẩn mĩ nam đào hoa làm bọn con gái suýt xỉu hết . Đáng tiếc , cô không nằm trong số đó , cô nằm trong danh sách hận thù với hắn ta cơ .

- Chào em ! - Hắn ta cười nói với cô khiến tụi con gái lần nữa tiếp tục “đưa tềnh” với cô .

- Gì đây ? Muốn chửi mắng gì thì lẹ đi . Tôi đang mệt . - Cô đưa tay phớt lờ , chẳng buồn nhìn hắn một chút .

- Cô gái Hồng Lam ở lớp kinh tế S có phải là cô gái mà em hay gọi là Lam tỷ gì không ?

- Hả ? Anh tìm Lam tỷ làm gì ? - Bất ngờ với câu nói này của hắn , cô ngước mặt lên nhìn . Bá đạo thiệt chứ , tại sao trong khi cô chỉ có 1m78 mà hắn tới 1m87 lận , ăn gì mà cao thế ? Nhưng mà quan trọng là hắn tìm Lam tỷ làm gì , đừng nói muốn theo đuổi tỷ ấy nhá ! Nếu vậy cô sẵn sàng đem súng , dao , aka , bom , lưu đạn , ........ giết hắn trước khi bình giấm đổ . Eo ôi , Phong ca mà ghen lên thì chắc cả nhà sẽ không yên lành đâu , lỡ anh ấy tức quá thôi miên người hầu trong nhà làm đồ xả giận thì sao , cô không muốn độc ác vậy đâu....bla....bla.......

Hắn chưa kịp nói gì thì cô lại cúi đầu suy nghĩ ra bao nhiêu vấn đề sắp tới , cũng như cách phòng chống .

- Đường Dương Mỹ.........Đường Dương Mỹ........... - Mỗ nam nào đó tích cực lay động cô , cuối cùng không chịu nổi mà hét lên .

- ĐƯỜNG DƯƠNG MỸ ! CÔ BỊ ĐIẾC À ! 

Bị tiếng hết kia làm giật mình cô chán ghét nhìn con người trước mắt cất giọng .

- Chuyện gì ?

Hắn bây giờ cực kì điên lên hét thẳng vào mặt cô vấn đề chính .

- HỪ ! LÀ DO LAM TỶ GÌ ĐÓ CỦA CÔ GỬI THƯ TÌNH CHO TÔI NẾU KHÔNG............Ưm....Ưm..... - Thượng Quan Vũ đang hét lên cực kì tức giận liền bị cô lấy tay bịt miệng .

Cô vừa nghe xong theo phản ứng chạy đến bịt miệng hắn trước khi quá trễ . Nếu để Phong ca nghe được những lời này chắc chắn thế giới sẽ đẫm máu cho coi . Thà hắn theo đuổi tỷ ấy chứ có ai nghĩ là ngược lại đâu . Phong ca mà biết chắc chưa kịp tìm hiểu thì hắn chết từ đầu truyện .

- Nè cô bị điên hả ? Tự nhiên lấy tay bịt miệng tôi . - Hắn sau khi được thả ra lập tức nói dằn mặt .

- Im đi , cái miệng cẩu của anh làm tôi dơ tay đó biết chưa ! - Cô ngay sau đó lấy giấy chùi tay thật sạch xong thì vứt thẳng vô xó .

- Cô nói vậy là sao , chặn miệng tôi còn nói vậy !

- Không nói nhiều ! Đưa bức thư đây ! - Cô chìa tay ra , lạnh lùng nói .

- Ý cô là thứ này ? - Hắn móc ra trong túi một phong bì màu hồng , đề chữ “kính gửi Vũ ca” và trong 0.0000000000001 giây cô đã cướp lấy từ tay hắn mở ra đọc .

1 phút sau khi đọc bức thư , cô trực tiếp nôn ọe . Mà cũng không phải lúc cuối thư mới ọe , mỗi lần đọc một câu cô ọe một lần . 

Tụi con gái trong lớp đem Lam tỷ ra làm đề tài chửi mắng .

- Nè , cô ta phải người hay đi chung với Phong ca không ?

- Đúng đó ! Thật là lẳng lơ , đi chung với Phong ca mà còn muốn mơ tưởng đến Vũ ca .

.......................................

Cô nghe được thì hắc tuyến đầy mặt , sẵn cái bàn kế bên cô đập mạnh một cái .

- RẦM ! - Tiếng cái bàn vang lên như muốn nát ra .

- Im hết đi ! Đây không phải chữ của Lam tỷ , ai còn dám nói thì chính thức chuẩn bị tinh thần . - Giọng cô cực kì giận dữ , hận không thể đem cái lớp này giết chết hết . Cô mà biết đứa nào dám mạo danh Lam tỷ viết thư này , cô sẽ khiến người đó sống không bằng chết .

- Sao cô dám khẳng định chứ ! Nhìn cô ta như vậy chắc chắn là hồ li tinh rồi ! - Một ả xấu số nào đó không thấy sát khí + lửa giận của cô nên vẫn nói giống như khẳng định .

- Phập ! - Tiếng dao đâm thẳng vào tường cách chỗ cô ta 1mm .

- Đó là chuyện của tôi , các người không cần để ý . Chuyện các người cần làm chính là im lặng , chuyện này tuyệt đối không được nói ra . Nghe chưa ? - Cô ra lệnh , cả người toát ra vẻ nữ vương khiến người ta khiếp sợ . Cả lớp lẫn mọi người chỉ biết gật đầu  như gà mổ thóc còn tên Thương Quan Vũ kia đứng nhếch méc cười .

- Còn anh , là ai đưa anh bức thư này ? - Cô tiếp tục đi tra hỏi , phải tìm ra người này trong thời gian ngắn nhất .

- Tôi không nhớ ! - Hắn nở một nụ cười đáng đánh hay nói cách khác là khiêu khích .

- Anh phải nhớ ra ngay nếu không......... - Cô đưa con dao ra chuẩn bị thế thủ .

- Được được , tôi nói ! Sáng nay khi tôi mở hộc tủ thì thấy bức thư này rồi ! - Hắn tiếp tục trưng ra nụ cười đáng đánh trước bộ dáng nữ vương bé nhỏ của cô .

- Hừ ! Tốt nhất là biết điều chút đi nếu không tôi sẽ giết anh một ngày nào đó ! - Cô hừ lạnh sau đó bước đi để lại hắn đứng đó ngắm bóng hình cô .

Bây giờ hắn mới biết thì ra cô thật thú vị a~~ ! So với con nhỏ bạch liên hoa suốt ngày chỉ biết mít ướt thì cô lại là một nữ vương lạnh lùng , mạnh mẽ không cần người che chở , tự mình vượt qua mọi thứ . Thật thú vị ! Vật nhỏ ơi , chờ anh đến đón em nhé !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.