Nữ Phụ Lạnh Lùng

Chương 11: Chương 11: Phong ca tức giận !




Cả ngày hôm đó , cô cũng không nói gì về bức thư chỉ cho người đi tìm tin tức . Phong ca và Lam tỷ cũng chẳng nghi ngờ gì chuyện này nên cũng không sao .

Tường rằng mọi chuyện sẽ đi qua trong êm đẹp nào ngờ có ai đó không biết điều đi loan tin khắp trường khiến Phong ca tức điên lên .

Sáng hôm nay , cô cùng Phong ca đến trường chỉ riêng Lam tỷ đêm qua không cẩn thận bị nước sôi đổ vào tay , các bộ phận có vấn để nên phải nghỉ ở nhà . Vừa bước xuống xe cô nghe thấy một vài giọng nói vang lên .

- Nè , đó là Phong ca đó !

- Ừ ! Mà ả Hồng Lam gì đó hình như không đi theo !

- Chắc biết chuyện nhục quá nên ở nhà rồi !

- Hừ , đúng là đồ lẳng lơ . Có Phong ca chưa đủ hay sao mà còn muốn quyến rũ Vũ ca !

...................................

Phong ca nghe chuyện có liên quan tới mình và Lam thì nhíu mày khó hiểu . Không hiểu từ đâu ra một con nhỏ chảnh choẹt bước tới làm vẻ vô tội nói .

- Phong ca ơi , anh chưa biết chuyện xảy ra phải không ? - Cô khinh , Phong ca chỉ có cô và người trong nhà được gọi thui , cô ả này đúng là chán sống . Lâm Phong nghe xong thì nhíu mày , cô ả thấy vậy liền tiếp lời .

- Anh xem đi , con nhỏ Hồng Lam người lúc nào cũng đi bên anh như người yêu vậy mà giờ lại gửi thư tình cho Vũ ca đó !

Rầm ! Một khoảng trời trong đầu cô sụp đổ . Không phải cô đã cảnh cáo rồi sao ? Đứa nào dám đăng tin vậy trời , cô thề phải xử hết tụi nó .

Phong cầm điện thoại cô ta lên , trong đây chụp in rõ nét chữ mới ghê chứ còn chữ kí nữa .

Tay cậu run run và cũng báo hiệu cho cô biết chuyện gì sắp xảy ra .  10m về phía tường tiến ! 

Nhưng trái ngược với vẻ run run cùng suy nghĩ của cô , Phong chỉ lẳng lặng ném nó ra xa 100m sau đó bước đi . Cô cũng đi theo sau đến lớp cậu , cô sợ nếu lỡ đứa nào đắc tội lúc này với cậu thì sẽ có vô số mạng người hi sinh do đó phải đi theo sau .

Bước đi trên hành lang , những lời mắng chửi , bàn tán đều dồn về tin này . Lâm Phong cực kì tức giận , cậu biết không phải do cô ấy (Lam) viết nhưng bây giờ cô ấy phải chịu những lời đồn đó , vậy thì thanh danh cô ấy không phải sẽ hủy hoại sao ? Không được , thanh danh ai hủy hoại được chứ những người mà cậu yêu thương thì mãi mãi không . Cậu phải làm cho rõ chuyện này .

- CẠCH ! - Tiếng cửa mở ra vô cùng nhẹ nhàng nhưng cái tay cầm đã nát là đủ hiểu cậu đã làm gì rồi . Cậu bước tới bàn ngồi , cô đi theo sau mặc cho người ta nói cô lẳng lơ , hám trai , cô đây là đi bảo vệ tính mạng cho họ đó ! 

Lời bàn tán bắt đầu xôn xao càng nhiều , nghe mà điếc óc . Mặt Lâm Phong ngày càng đen , họ hết chuyện nói rồi sao mà cứ mang Lam của anh ra nói vậy ?

- Vút ! - Một con dao với tốc độ chóng mặt phang thẳng vào đám con gái đang bàn tán gần đó khiến bọn họ không tránh kịp .

- Pặc ! - Con dao may mắn được cầm lại nhưng nó chỉ cách con nhỏ kia chừng 5mm , nhỏ xém xỉu luôn . Hên mà cô dự đoán trước được hướng ném của dao không thì một phát vào đầu rồi . Nói thật thì lúc Phong ca điên lên dù là bạn hay thù cũng có thể giết nhanh chóng như lúc nãy .Cả lớp chìm vào im lặng , có thể nghe thấy cả tiếng mồ hôi rơi xuống đất . Tay cô giờ cảm thấy khá đau , nếu các bạn thắc mắc thì hãy thử làm tay bị thương như cô rồi chụp lại một con dao đang phi với tốc độ chóng mặt cùng lực ma sát cực kì lớn kia coi , không ê cũng gãy .

- Phong ca à ! Mau bình tĩnh lại đi , chuyện này em sẽ điều tra lại ! Còn bây giờ thì bĩnh tĩnh coi chừng giết người bây giờ .

Cô nói nhưng không thấy Phong ca trả lời cũng thở dài . Đúng lúc đó tiếng chuông reo báo hiệu giờ học bắt đầu . Cô buộc phải quay về lớp trước khi đi còn để lại một câu “Hãy cẩn thận” cho bọn họ .

Vừa về lớp , cô lập tức phá cửa một cách hùng hồn , đập bàn một cái sau đó lạnh giọng hỏi .

- Rầm ! Rầm ! 

- Là ai đã tung tin Lam tỷ gửi thư tình cho Thượng Quan Vũ hả ? - Giọng cô khiến cho mọi người trong lớp khiếp sợ không nói nên lời .

- Bây giờ có nói không ! - Cô gằng giọng lớn hơn làm bọn họ run sợ cầm cập . Ai cũng khẳng định rằng mình không có làm khiến cô đã tức còn tức hơn .

Một tia sáng xoẹt qua đầu cô , cô hỏi tiếp .

- Chắc chắn là không ai nói chứ !?

Gật đầu như điên .

Cô như một cơn gió biến mất trước mọi người làm họ trố mắt nhìn rồi thở phào nhẹ nhõm . Từ hôm qua đã thấy cô đáng sợ không ngờ hôm nay còn kinh khủng hơn , chắc sớm muộn họ sẽ bị bệnh tim mất .

- Rầm ! - Cánh cửa thứ hai hi sinh và thủ phạm lại là mỗ nữ nào đó . Cô như một tia chớp phóng thẳng qua lớp Thượng Quan Vũ đá bay cánh cửa ra trong lúc lớp đang học . Bước tới chỗ hắn mặc cho bao nhiêu lời bàn tán .

- Nè , sao cô dám vào đây hả ? Đúng là không có phép tắc !

- Hừ ! Đúng là đồ chảnh !

- Lại còn bước tới chỗ Vũ ca nữa , đúng là lẳng lơ .

...........................................

Cô mặc kệ tất cả , trung thành bước tới nắm cổ áo hắn xách , tức giận nói .

- Có phải anh là người tung tin đó không ?

- Tin gì ?

- Còn ngây thơ , chuyện của Lam tỷ đó !

- À ! Mà ai nói là tôi tung tin đó ! Chẳng phải cô cũng nghe tôi nói là không nhắc chuyện này với mọi người sao ?

- Hừ , lời một tên như anh . Tôi cảm thấy không đáng tin chút nào . Hôm qua chỉ có mấy người trong lớp , tôi và anh . Tôi không nói , họ không nói vậy thì còn ai ngoài anh .

- Tôi không nói !

- Rõ ràng là vậy mà dám chối sao ?

- Em Đường Dương Mỹ ! Em tự nhiên xông vào lớp phá tiếc học của tôi còn làm như vậy với học sinh của tôi không sợ bị kỉ luật sao ? - Một giọng nói vang lên cắt ngang cô với hắn . Đó là giọng cô giáo thân thương của họ , bà ta nay đã hơn 40 vẫn độc thân chỉ vì tính cách giả tạo , trước mặt trai đẹp thì hiền lành còn không thì dữ hơn chằn lại độc ác nữa . Bà ta đang cố quyến rũ học trò mình thì cô đột nhiên đá văng cửa bước vào .

- Tôi làm gì thì liên can tới bà sao ? - Cô xoay mặt qua lạnh lùng nói .

- Em dám nói vậy với tôi , xem ra cũng không muốn học nữa rồi .

- Bà đừng nói nhiều . Mau câm miệng lại cho tôi đi !

Cả lớp hóa đá nhìn cô , eo ôi đây mới chính là Đường Dương Mỹ thật sự sao , mắng luôn cả giáo viên .

- Rầm ! - Tiếng va chạm nào đó phát ra từ lớp kinh tế S . Một nam sinh hớt hải chạy đến la lớn .

- Dương Mỹ , Lâm Phong điên rồi ! Bây giờ cậu ta đang đập phá đồ trong phòng kìa ! 

Cô thả Thượng Quan Vũ ra , chạy tới lớp của anh xem . Theo như tên kia kể thì có mấy người không nghe lời cảnh cáo dám bàn luận to nhỏ còn sỉ nhục Lam tỷ thậm tệ và rồi......Tèn ten ten , mức độ chịu đựng của Phong ca tới đỉnh điểm và bọn họ chuẩn bị lên thiên đàng .

Bước tới lớp , cô kinh ngạc khi thấy các thầy cô , giáo sư , học sinh ,.......đều là người có học võ trong trường đang nhào vô đánh một mình anh nhưng đáng tiếc bọn họ đều bị đá văng không thương tiếc . Lần này Phong ca đúng là đã mất kiểm soát thiệt rồi .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.