Phớt hồng gò má, một đôi mâu nhắm chặt, bờ mi rậm cong vút. Vệ Thiên Dã mang nửa trên nằm bò trên bàn, khã cứng ngắt đụng đậy vài cái, xoay người lựa chọn tư thế thoải mái nhất thì bắt gặp một khuôn mặt hắn hay nghĩ đến trong tầm mắt.
Khẽ ngẩn ngơ, trong lòng rục rịch, mày rậm nữ sinh khẽ nhíu lên.
Lần đầu Vệ Thiên Dã có loại cảm giác kì lạ với nữ sinh như vậy, luôn tự trấn an khôi phục bộ dáng đào hoa vô tâm như thường ngày.