Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Trên màn hình, phần của Nguyễn Ấu San cũng qua đi, phải mãi một lúc sau mới đến đoạn cô lên sân khấu biểu diễn và nhận xét.
Trong lúc đó, Nguyễn Ấu San kiểm tra thấy tin nhắn soạn sẵn cũng sắp gửi đi hết rồi, bắt đầu bổ sung một chút tin nhắn nhắc nhở với mấy cái tin nhắn cầu vồng thí [1].
Cô đang căng não ra ngồi soạn tin nhắn, mới viết được vài cái, đã thấy Thẩm Túc nhắn qua một tin: “Không cần mỗi ngày đều nhắn tin thăm hỏi, nịnh nọt. Đọc mấy cái tin nhắn đó của em không khác gì lãng phí thời gian của tôi.”
Nguyễn Ấu San:..........?!
Cô cực khổ ngồi soạn một đống cầu vồng thí, nghĩ mấy phút mới ra, anh mất có mấy giây đã đọc xong, vậy mà còn kêu lãng phí thời gian?
Đồ trứng ung, nếu không phải bây giờ anh đang là chỗ dựa trong lúc cấp bách của cô, sắp tới cô còn phải mượn tay anh đối phó với Phó Thuân Viêm, Nguyễn Ấu San xém chút nữa đã block tên chó này rồi.
Làm tiểu tình nhân thật đã không dễ dàng gì, làm tình nhân giả còn khó hơn nữa. Mỗi ngày quấn lấy cũng không được, nhưng nếu không quấn lấy càng không xong.
Thẩm Túc nghĩ, cảm thấy dù sao anh cũng không cần tình nhân giả của mình nhiệt tình quá, đổi người khác lại mắc công phiền toái nữa.
Nếu lỡ gặp phải ai đó đầu óc không tỉnh táo giống Nguyễn Ấu San, cả ngày lúc nào cũng tìm cách bò lên giường anh thì chỉ có mà ngột ngạt.
Bây giờ, ít ra Nguyễn Ấu San cũng không có ý đó với anh.
Bởi vì cô cảm thấy anh... không có khả năng.
Nguyễn Ấu San mở miệng là nói dối, tuy rằng nhiều lúc phát bực, nhưng mà ít ra cũng còn ngoan, tạm thời không đổi.
Đang ngay lúc Nguyễn Ấu San tức giận, chỉ thấy trên wechat lại hiện lên tin nhắn của Thẩm Túc: “Có việc gì cứ nói thẳng đi.”
“Em ở trong chương trình có bị bắt nạt không?”
“Thiếu thứ gì cứ việc nói với tôi.”
Hỏi không khác gì một ông bố nhọc lòng vì con.
Nguyễn Ấu San nhịn không được mà cười một cái. Xem ra, mấy cái tin nhắn thăm hỏi thổi cầu vồng thí kia của cô cũng không phải không có tác dụng.
Ôi, đàn ông á, miệng nói không cần nhưng trong lòng lại rất thành thật.
Nếu không phải cô mỗi ngày đều nhắn tin hỏi thăm, vuốt mông ngựa một chút, tranh thủ một chút cảm giác tồn tại trên màn hình điện thoại của Thẩm Túc, có khi anh còn không nhớ ra Nguyễn Ấu San này là ai nữa.
Hơn nữa, trong mớ tin nhắn lộn xộn của cô, Thẩm Túc đã chú ý đến cái tin “Trong chương trình em có khả năng sẽ bị bắt nạt đó.”
Cho nên, tin nhắn thăm hỏi với thổi cầu vồng thí này, nhất định phải gửi!
Nhưng chắc là chỉnh lại hai ba ngày gửi một tin vậy, chẳng qua do cô cạn não rồi nghĩ không ra nhiều nữa.
Nguyễn Ấu San do dự một lúc, giờ nên nói chuyện Phó Thuân Viêm với Thẩm Túc sao bây giờ?
Dù sao thì cô cũng chỉ là tình nhân trên danh nghĩa của Thẩm Túc thôi, còn Phó Thuân Viêm đã quen biết Thẩm Túc nhiều năm, hai công ty còn hợp tác với nhau nữa.
Lỡ lần này đi méc Thẩm Túc, anh không những không giúp cô mà còn cảm thấy cô chỉ là tình nhân giả mà đòi châm ngòi ly gián thì sao?
Nguyễn Ấu San nghĩ một hồi, nói: “Tối chủ nhật lúc 7 giờ, ở sân vận động XX. Buổi công diễn lần thứ 2 của em tổ chức ở đây, Thẩm tiên sinh nếu rảnh thì đến xem nhé. Anh cứ việc đến, em phải đi biểu diễn trước, nhưng lúc ở hậu trường có thể gặp nha. Đã lâu không gặp rồi, em nhớ anh lắm đó, thật sự nhớ lắm lắm đó ~ QAQ”
Ba cái thể loại nói xấu này, tốt nhất là nên gặp mặt trực tiếp rồi nói.
Lỡ như Thẩm Túc không chịu giúp cô, nhưng chỉ cần anh lộ mặt, còn gặp cô nữa, thì cái chức tình nhân giả của Thẩm Túc này cô vẫn còn dùng được, đủ để khiến cho Phó Thuân Viêm kiêng dè một chút.
Rõ ràng là kêu cô nói thẳng ra, nhưng cô không chỉ nói không mà còn đem theo một đống cầu vồng nhét vào nữa.
Anh theo thói quen lấy máy phát hiện nói dối ra quét màn hình một vòng.
Tưởng là sẽ thấy cảnh báo nói dối màu đỏ hiện lên, ai dè, lần này lại hiện lên: Chỉ số chân thật 100.
Lúc nói chuyện phiếm, chỉ số chân thật rất hiếm khi đạt max 100, đa số đến 99 là cao lắm rồi. Bây giờ xuất hiện giá trị 100, ý nói những lời này không chỉ là nói thật, mà còn mang theo cảm xúc mãnh liệt nữa.
Xem ra, Nguyễn Ấu San thật sự hy vọng anh có thể đến xem cô thi đấu, cũng vô cùng muốn được gặp anh.
Chủ nhật này, vừa vặn trong lịch của anh cũng trống, chỉ có mấy cái hẹn với bạn bè thôi.
Thông thường, ở mấy buổi tụ tập này, ai cũng mang tình nhân theo, có người còn trái ôm phải ấp, chỉ có một mình anh cô đơn.
Thẩm Túc nghĩ, Nguyễn Ấu San bây giờ đã là tiểu tình nhân của anh rồi, trừ việc không cần bồi ngủ, những chuyện khác đều phải có.
Kỳ nghỉ cuối tuần, cùng tiểu tình nhân hẹn hò, cũng rất hợp lý, không có chỗ nào không đứng đắn. Thôi thế đi, cứ vậy mà làm.
Thẩm Túc: “Được, chủ nhật gặp.”
Nguyễn Nguyễn của bạn: “Thật á?!”
Kinh hỉ tới nhanh như gió cuốn!
Nguyễn Nguyễn của bạn: “Thẩm tiên sinh nói chuyện nhớ giữ lời. Nếu anh không đến, em sẽ vô cùng thất vọng và đau khổ!!”
Lần này, Thẩm Túc không cần dùng máy nói dối cũng có thể cảm nhận được cô gái nhỏ kia đang vui vẻ tới cỡ nào.
Tiếp tục xem chương trình.
Đã đến lúc Nguyễn Ấu San lên biểu diễn.
Lúc cô lên sân khấn đã bị người đại diện Phó Việt Hành nghi ngờ năng lực không đủ mà tự cho mình ngồi ghế center của lớp A: “Là ai cho em dũng khí, Lương Tĩnh Như sao?”
Thẩm Túc liền nhíu mày, Phó Việt Hành đang kiếm chuyện gì đây? Anh có cảm giác anh ta cố ý nhắm vào Nguyễn Ấu San.
Cho nên, lúc cô vào chương trình, bị Phó Việt Hành nhắm vào rồi bắt nạt sao? Vì sao lúc nãy không thấy cô nói?
Kết quả, phút sau, Thẩm Túc thấy Nguyễn Ấu San mặt không đổi sắc, nhướng mày, vả mặt Phó Việt Hành: “Phó lão sư, em nghe nói kỹ thuật diễn của thầy chẳng ra gì, sao thầy vẫn còn nhận kịch bản phim điện ảnh? Là Lương Tĩnh Như cho thầy dũng khí sao?”
Trên màn hình, màn đạn bùng nổ, ai cũng đang thắc mắc lai lịch của Nguyễn Ấu San ra sao, làm một người mới mà sao mạnh miệng thế, cũng không thèm tôn trọng lão sư, các fan thi nhau bay vào mắng Nguyễn Ấu San.
Thẩm Túc lần đầu thấy một Nguyễn Ấu San như vậy.
Hóa ra, trước mặt anh thì là một tiểu tình nhân ngoan mềm nghe lời, nhưng trước mặt người khác lại tự tin một cách bừa bãi như vậy ư? . Đam Mỹ Hay
Sau đó, Nguyễn Ấu San bắt đầu diễn bài “Super Girl“.
Hiện giờ mới vào chương trình, không thể tua nhanh được. Màn biểu diễn của các thực tập sinh trước, Thẩm Túc tuy không hứng thú lắm nhưng vẫn kiên nhẫn ngồi xem. Cũng bởi vì thế, sau khi đã xem màn biểu diễn của người khác, lúc Thẩm Túc nhìn màn biểu diễn của Nguyễn Ấu San, anh cũng có thể phân biệt được ít nhiều.
Lúc Nguyễn Ấu San biểu diễn, không nghi ngờ gì nữa, cô hoàn toàn nắm giữ sân khấu. Anh cảm thấy màn biểu diễn này là tốt nhất, cũng không biết bị hấp dẫn từ lúc nào.
Đứa con gái này, quả là một kẻ lừa đảo, lúc mới xuất hiện còn nói bản thân mình vô cùng kém cỏi nữa chứ.
Nguyễn Ấu San vừa rồi trên wechat nhắn tin với anh, nói kỹ năng ca hát nhảy múa của cô cũng tạm được, thế bây giờ là cái gì? Rõ ràng là, vô cùng tốt.
Thẩm Túc có cảm giác bị kinh diễm đến nơi.
Nguyễn Ấu San trên sân khấu lúc này, hệt như những gì cô nói, xinh đẹp tột cùng! Không khác gì một ngôi sao!
Trên sân khấu vừa hát vừa nhảy rất sung, mị lực bắn ra bốn phía, đây là cô thật sao?
Bộ dạng tự tin đến bừa bãi kia, rõ ràng là vì đắc ý mới thế.
Đợi đến lúc Nguyễn Ấu San biểu diễn xong, nghe thấy các vị lão sư khác khen cô không ngừng, Thẩm Túc trong lòng sinh ra một cảm giác tự hào khó nói. Quả nhiên là tiểu tình nhân của anh, không hề giống với những người khác!
Kết quả, đến lượt Phó Việt Hành nhận xét, Phó Việt Hành lại bắt đầu bới lông tìm vết, hỏi Nguyễn Ấu San có phải cố ý che dấu thực lực không.
Thẩm Túc lúc xem chương trình này mới biết, Phó Việt Hành trước mặt anh thì là dáng vẻ em trai ngoan hiền, thế nhưng đối với người khác lại độc mồm độc miệng như thế.
Anh cũng không tán thành việc Phó Việt Hành diss nhan sắc của Bùi Ưu lúc trước.
Không ngờ, Nguyễn Ấu San ở trên sân khấu, thuận theo nghi ngờ của Phó Việt Hành mà vả mặt anh ta lần nữa.
Quả là....làm rất tốt!
Nói cái gì mà nếu cô không được xuất đạo thì phải về nhà kế thừa hai mươi mẫu khoai lang đỏ... Có anh ở đây, ai có thể làm cho cô lưu lạc đến ruộng khoai lang đỏ được.
Thêm nữa, nếu Nguyễn Ấu San đã bộc lộ thực lực đáng kinh ngạc thế này mà không được xuất đạo, thế tổ chương trình này ăn trúng cái gì mà bị mù mắt à?
Kế tiếp là màn battle của Nguyễn Ấu San và Tô Mạn Nhu.
Thẩm Túc lúc này mới để ý mặt mũi Tô Mạn Nhu, nhíu mày, anh đối với những nữ nhân luôn tìm cách tiếp cận mình cũng có chút ấn tượng.
Cảm giác của anh đối với cô ta chính là, thật thật giả giả, tâm cơ thâm trầm, chỉ biết làm bộ làm tịch.
Là thể loại nữ nhân anh ghét nhất.
Không ngờ, người này cũng tham gia thi đấu.
Lúc hai người trên sân khấu biểu diễn, người sáng suốt đều nhìn ra Nguyễn Ấu San xuất sắc hơn rất nhiều.
Phó Việt Hành vậy mà dám thể hiện anh ta thích Tô Mạn Nhu hơn, nói Nguyễn Ấu San không thích hợp với nhóm nhạc nữ?!
Mắt thằng nhóc này có vấn đề à?
Thảo nào lúc trước đụng mặt ở nhà hàng, anh hỏi Phó Việt Hành Nguyễn Ấu San tham gia chương trình có bị bắt nạt không, thằng nhóc này ấp úng không nói.
Hóa ra là thằng nhóc thối tha này bắt nạt bạn nhỏ nhà anh tàn nhẫn nhất!
Tuy rằng cuối cùng Nguyễn Ấu San được nhiều phiếu bầu mà vào lớp A, Thẩm Túc vẫn có cảm giác bạn nhỏ nhà anh bị ủy khuất.
Thẩm Túc nhịn không được, mở wechat lên, nhắn tin cho Nguyễn Ấu San: “Nói thật, có phải Phó Việt Hành bắt nạt em không?”
Thảo nào cô gái nhỏ này muốn gặp anh tới như vậy, chắc chắn là chịu ủy khuất rất nhiều rồi!
Đại khái là cô cũng biết Phó Việt Hành và anh quen nhau từ nhỏ nên mới không dám méc anh.
Thẩm Túc: “Lát nữa tôi sẽ gọi điện cho cậu ta.”
Thẩm Túc: “Còn có, cái người tên Tô Mạn Nhu kia, em nhớ để ý, cô ta tâm cơ thâm trầm.”
Thẩm Túc: “Ngày mai tôi sẽ đến tổ chương trình gặp em, không cần đợi đến hôm kia.”
Thân là nhà tài trợ của chương trình, anh muốn đến trường quay thăm ban cũng rất dễ dàng.
Ở bên kia, Nguyễn Ấu San ôm điện thoại, cảm động muốn rớt nước mắt khóc hu hu!
Thẩm lão đại quả nhiên năng lực quan sát nhạy bén, có nhiều chuyện cô còn chưa nói rõ, anh đã nhìn ra! Quan trọng hơn là, tiêu chuẩn phụ nữ của anh cũng cao, không có bị Tô Mạn Nhu lừa, cũng sẽ không bị hệ thống của cô ta ảnh hưởng!
Nguyễn Nguyễn của bạn: “Thẩm tiên sinh! Anh thật anh minh! Quá tốt rồi QAQ!”
Nguyễn Nguyễn của bạn: “Em đợi anh đến đó! Nếu được thì anh có thể đến sớm một chút không?”
Trước đây, cô đã hẹn giờ gửi chứng cứ uy hiếp ngược lại cho Phó Việt Hành và Hứa Thịnh rồi, là vào bảy giờ sáng ngày mai. Phó thị bên kia thứ bảy cũng phải đi làm.
Nguyễn Ấu San có chút sợ lúc Phó Thuân Viêm nhận được cái email kia của cô, không màng hậu quả mà đến tận chương trình gây phiền toái cho cô, có khi còn dứt khoát cắt luôn phần công diễn của cô nữa.
Đối với các nhà tư bản tiền xài không hết thì chút uy hiếp đó của Nguyễn Ấu San đâu có đáng nhắc đến.
Ví dụ như, Phó Thuân Viêm nếu tàn nhẫn một chút, trực tiếp uy hiếp ngược lại cô, nếu cô dám tiết lộ những tin tức đó của gã, gã liền trực tiếp ra tay với ba mẹ đang ở quê của cô, không thèm quản số tiền 500 vạn kia thì sao?
Cô đơn thương độc mã đấu với Phó Thuân Viêm,cùng lắm cũng chỉ để không bị Phó Thuân Viêm lừa 100 vạn kia thôi.
Theo đó, cô có thể còn bị cho bay màu mãi mãi.
Nhưng mà, nếu Thẩm Túc đã nguyện ý che chở cho cô, làm chỗ dựa của cô, vậy thì mọi chuyện sẽ khác.
Không chừng tới lúc đó, cô có thể thật sự moi từ trong túi Phó Thuân Viêm 500 vạn cũng nên!
~ Hoàn chương 14 ~
Chú thích:
[1] Cầu vồng thí: những lời khen fans dành cho idol mà họ thích. Trong trường hợp này có thể hiểu như Nguyễn Ấu San đang nịnh Thẩm Túc nhé.