Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Thẩm Túc đanh mặt lại, yên lặng không nói gì mà quay về thư phòng.
Loại chuyện này, càng giải thích thì càng ra vẻ che dấu, anh cũng không thể đem Nguyễn Ấu San ra “thực hành” để chứng minh cho cô được.
Dưới lầu, Nguyễn Ấu San vẫn đang nói chuyện điện thoại với Tưởng Mỹ Thiến.
Tưởng Mỹ Thiến hỏi: “Vậy việc cậu nợ Phó tổng một trăm vạn tính sao bây giờ? Nêu Thẩm tổng không được, vậy cậu vẫn chịu ở bên cạnh anh ta một năm sao?”
Nguyễn Ấu San hơi ngốc ra một chút, cái gì mà một trăm vạn? Thân thể này mà cũng có thể nợ người ta nhiều như vậy ư? Không thể nào, nếu là nguyên thân nợ người ta một trăm vạn, quần áo, giày dép, túi xách sao có thể cao cấp như vậy chứ?
“Một trăm vạn” này chính là mấu chốt, rất nhanh đã làm cho Nguyễn Ấu San nhớ lại một đoạn ký ức của nguyên thân.
Nửa tháng trước, tổng tài tập đoàn Phó thị, Phó Thuân Viêm tổ chức sinh nhật 29 tuổi, ở phòng yến tiệc của một khách sạn 6 sao, là hình thức tiệc đứng kết hợp vũ hội.
Nguyễn Ấu San, Tưởng Mỹ Thiến, Tô Mạn Nhu đều có mặt, còn có các thực tập sinh của công ty giải trí Tinh Xán, là công ty con của Phó thị, mọi người đều đến yến hội biểu diễn ca vũ.
Loại tiệc này đương nhiên quy tụ rất nhiều nhân vật nổi tiếng trong giới, cũng có rất nhiều mỹ nữ, công tử nhà giàu, còn có cả các minh tinh tuyến mười tám đến đây tìm kim chủ.
Giống như các cô gái ở đây, nguyên thân lúc đầu định nhắm đến Phó Thuân Viêm. Tổng tài Phó thị nổi tiếng phong lưu, đổi tình nhân như thay áo, ngắn thì một đêm phong lưu, dài thì không qua năm tháng, nhưng cũng may anh ta đối xử với tình nhân cũng rất hào phóng.
Nguyễn Ấu San trong buổi yến hội này có ra hoa viên bên ngoài để hóng gió một chút, không cẩn thận nhìn thấy Phó Thuân Viêm đang áp Tô Mạn Nhu vào tường hôn môi, thậm chí tay của Phó Thuân Viêm còn lần vào trong váy của Tô Mạn Nhu... Quan hệ giữa hai người này không nói cũng hiểu.
Nguyễn Ấu San nghĩ thầm, thảo nào tài nguyên của Tô Mạn Nhu so với các thực tập sinh khác đều tốt hơn rất nhiều.
Cô cũng thấy mình so với Tô Mạn Nhu cũng không kém phần xinh đẹp, Tô Mạn Nhu đã được như vậy, cô vì cái gì lại không thể?
Vì thế, cô chờ tới lúc Phó Thuân Viêm quay lại yến hội, nguyên thân liền cầm một ly rượu vang tới, cố ý làm đổ lên người Phó Thuân Viêm, toàn bộ rượu vang đều đổ hết lên người anh ta, áo vest màu xám cùng áo sơ mi màu trắng bên trong đều bị làm dơ.
Nữ chính đổ rượu lên người nam chính, vốn dĩ tình tiết trong truyện đều thế này cả.
Nhưng mà, Nguyễn Ấu San vốn là pháo hôi, vì thế tình yêu không thấy đâu nhưng bi kịch nhân sinh mở màn từ đây.
Phó Thuân Viêm từ chối đề nghị giặt sạch quần áo của cô, còn nói một câu “Tôi sẽ nói trợ lý liên hệ với cô.”, rồi sau đó đen mặt rời đi.
Sau hôm đó, nguyên thân liền nhận được hóa đơn bồi thường cho bộ âu phục kia từ trợ lý Hứa Thịnh của Phó Thuân Viêm.
Nghe nói là vì bộ quần áo này được đặt may, sau khi dính rượu vào thì không thể giặt sạch được, hoàn toàn bị phá hỏng rồi.
Nguyên thân vốn còn là thực tập sinh chưa xuất đạo, gia cảnh bần hàn, số tiền này đương nhiên không thể đền nổi.
Hứa Thịnh còn gợi ý cho nguyên thân một cách kiếm tiền hay, đó chính là giả làm tình nhân của Thẩm Túc, Phó Thuân Viêm sẽ hỗ trợ giật dây bên kia.
Nguyên thân nếu không đáp ứng, cô sẽ bị mất cơ hội tham gia chương trình tuyển chọn tài năng “Ước mơ ngôi sao”, về sau cũng sẽ bị đóng băng.
Nguyên thân nếu có thể làm tình nhân giả của Thẩm Túc một năm, số tiền một trăm vạn cô nợ Phó Thuân Viêm coi như xóa bỏ, nếu không phải sẽ phải ngay lập tức bồi thường.
Hứa Thịnh cũng nói rõ, nếu cô có thể trở thành người tình chân chính của Thẩm Túc, món nợ một trăm vạn này coi như chưa từng xuất hiện, thậm chí nếu cô muốn thắng giải rồi xuất đạo qua chương trình “Ước mơ ngôi sao” cũng có thể thương lượng được.
Dù sao, công ty điện tử của tập đoàn Thẩm thị cũng là nhà tài trợ lớn nhất, cung cấp điện thoại 5G cho chương trình; còn công ty thực phẩm của Thẩm thị là nhà tài trợ về hậu cần, chuyên cung cấp thực phẩm đồ uống.
Quả nhiên, việc nguyên thân trở thành tình nhân giả của Thẩm Túc cũng có nguyên nhân cả.
Những chi tiết này trong truyện không viết rõ, dù sao nguyên thân cũng chỉ là nữ phụ pháo hôi không quan trọng, tác dụng chủ yếu là làm bình hoa di động, làm nền cho nữ chính vừa thanh thuần, vừa thông minh, còn để nữ chính vả mặt nữa.
Nhớ lại chuyện này, thần sắc Nguyễn Ấu San đột nhiên trầm xuống, nói với Tưởng Mỹ Thiến qua điện thoại: “Thiến Thiến, tớ có việc, lát gọi lại sau nha.”
Tưởng Mỹ Thiến vội vàng dặn dò: “Ngày mai đã phải vào báo danh trong chương trình “Ước mơ ngôi sao” rồi, San San, cậu nhớ rõ là đầu tiên phải báo đáp công ty trước, đàn ông không đáng tin, chúng ta vẫn nên dựa vào sức mình là chính.”
Nghe bạn thân nói lời quan tâm, Nguyễn Ấu San cảm thấy ấm lòng: “Được, cảm ơn Thiến Thiến, chúng ta cùng nhau nỗ lực.”
Cô vốn cũng không muốn dựa vào đàn ông để xuất đạo hoặc là đạt được tài nguyên trong giới giải trí.
Hiện tại, cô vẫn cần cái thân phận tình nhân giả của Thẩm Túc, để đến khi phải giằng co với nữ chính và dàn hậu cung của cô ta, ít ra cô cũng có chỗ dựa vào.
Theo lý thuyết, Phó Thuân Viêm trước đây vốn phong lưu không cự tuyệt ai, anh ta không chấp nhận nguyên thân, lại còn cố ý đào sẵn hố, sau đó còn vội vàng đưa người qua làm tình nhân giả cho bạn tốt Thẩm Túc, nghe có vẻ không hợp với con người của anh ta lắm.
Nguyễn Ấu San đã đọc qua truyện nên rất rõ ràng, Phó Thuân Viêm đây là bị Tô Mạn Nhu dùng vận khí để điều khiển, đối với Tô Mạn Nhu là động lòng thật, thậm chí còn vì Tô Mạn Nhu mà quyết định thay đổi, không đi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa.
Về phần Tô Mạn Nhu, Thẩm Túc vốn dĩ là mối tình đầu trong lòng cô ta không buông bỏ được, Phó Thuân Viêm tràn đầy ghen ghét, nhưng anh ta không thể trực tiếp đối phó với bạn tốt của mình, địa vị công ty của anh ta cũng không cao hơn Thẩm Túc, cho nên anh ta mới sử dụng chiêu này. Anh ta nghĩ rằng nếu Thẩm Túc có người phụ nữ khác, Tô Mạn Nhu nhất định sẽ buông tay.
Tô Mạn Nhu dựa vào mị hoặc mà thu phục tổng tài Phó Thuân Viêm dễ như trở bàn tay, cô ta bên ngoài làm bộ nhẫn nhục không thể từ chối, trên thực tế cô ta đối với Phó Thuân Viêm chẳng hề nhiệt tình chút nào, thậm chí còn ghét bỏ. Cô ta bất quá là muốn dựa vào hảo cảm của Phó Thuân Viêm để thu hoạch vận khí mà thôi.
Như vậy là mục tiêu của Tô Mạn Nhu còn ba người nữa, trong đó có một người là em trai ruột của Phó Thuân Viêm, là thần tượng đỉnh lưu Phó Việt Hành.
Tô Mạn Nhu không thu thập được Thẩm Túc, nguyên nhân chinh là bởi vì hệ thống của cô ta không thể nào làm ảnh hưởng được đến anh. Bởi vì không chiếm được, Tô Mạn Nhu đối với Thẩm Túc cứ nhớ mãi không quên.
Nguyễn Ấu San cảm thấy, nữ chính thích một chân đạp bốn thuyền thì cứ việc, cô quản không nổi, bản thân cô cũng không thích cái loại đang ăn trong chén lại mong trong nồi. Dù sao Thẩm Túc cũng là ông chủ của cô chứ không phải người yêu của cô.
Nhưng mà nam sủng số 1 của nữ chính Phó Thuân Viêm lại nắm thóp cô, lại còn dùng sự nghiệp uy hiếp cô, nữ chính quả thật đã tính tới chuyện hủy diệt cô rồi.
Chuyện đó đương nhiên không thể xảy ra.
Nguyên thân bị ép buộc như thế, chỉ có thể yên lặng tiếp thu số phận, nhưng mà Nguyễn Ấu San cô không phải loại người dễ chấp nhận như vậy.
Nguyễn Ấu San mang theo túi đồ đi về phòng, mở máy tính xem video vũ đạo của nguyên thân.
Kỹ thuật cũng không cao lắm, coi như đủ dùng.
Rất nhanh sau đó, trên màn hình máy tính bắt đầu chạy ra số hiệu.
Kiếp trước, em trai Nguyễn Ấu San, Nguyễn Tinh Duệ là thiên tài, 13 tuổi đã đặt cách vượt năm lớp, tinh thông các môn tự nhiên, là hacker đứng đầu toàn quốc.
Nguyễn Ấu San vốn coi em trai là yêu nghiệt trong nhà, nhưng ít ra cũng là một học bá đa tài đa nghệ.
Cô vốn chỉ học âm nhạc và vũ đạo, ở phương diện ngôn ngữ cũng có thiên phú, trừ bỏ tiếng Trung ra còn biết tiếng Anh, Pháp, Hàn, Tây Ban Nha, đủ để giao tiếp hằng ngày cũng như nghe nói đọc viết.
Có một thời gian cô học kỹ thuật làm hacker, gặp chỗ khó sẽ tìm Nguyễn Tinh Duệ giảng bài cho cô. Thầy giỏi dạy trò hay, Nguyễn Ấu San vốn kỹ thuật không tính là đứng đầu nhưng mà cũng tương đối lợi hại.
Nguyễn Ấu San ngồi trước máy tính mấy tiếng đồng hồ, đến cả khi dì Vương gõ cửa gọi cô xuống ăn cơm cũng bị cô lấy cái cớ “giảm cân” để từ chối.
Đến 9 giờ tối, Nguyễn Ấu San nhìn tập tin mình đã soạn xong, hẹn trước 11 giờ đúng sẽ gửi đi, lại còn lưu lại thêm vài bản.
Sáng mai, cô cùng Tô Mạn Nhu sẽ vào báo danh trong chương trình “Ước mơ ngôi sao“.
Mười ngày sau, tập đầu tiên của “Ước mơ ngôi sao” sẽ được phát sóng trên đài truyền hình.
Hiện tại cô còn quá yếu, sức ảnh hưởng có hạn, cần có thời gian giấu tài, tích tụ lực lượng. Đợi đến khi “Ước mơ ngôi sao” chiêu tập đầu tiên, cô ít ra sẽ được biết đến.
Sau này “Ước mơ ngôi sao” tập đầu tiên được phát sóng, Phó Thuân Viêm cùng với trợ lý Hứa Thịnh chỉ cần mở email ra sẽ thấy một cái email chứa thông tin vô cùng nóng bỏng.
Thông tin đầu tiên: Việc cô nợ Phó Thuân Viêm một trăm vạn sẽ bị bác bỏ.
Chứng cứ một: Phó Thuân Viêm sau khi bị nguyên thân hắt rượu vang, lúc sau có lên phòng của khách sạn để thay áo, trên đường đi có nói chuyện với Hứa Thịnh đã bị camera ghi lại.
Phó Thuân Viêm vẻ mặt không kiên nhẫn: “Mau tìm cho tôi một bộ đồ mới.”
Hứa Thịnh: “Vâng, còn bộ quần áo này ngài có muốn đưa người giặt sạch không?”
Phó Thuân Viêm: “Giặt cái gì mà giặt, cậu tưởng tôi thiếu một bộ quần áo như thế này chắc? Bộ này đã bị phụ nữ chạm vào, Tiểu Nhu không thích điều đó, đương nhiên phải bỏ rồi.”
Chứng cứ hai: Là Nguyễn Ấu San dựa vào bộ quần áo của Phó Thuân Viêm mà đi tìm thương hiệu, lại còn vào trang web chính thức của thương hiệu để xem, biết được bộ âu phục được đặt may bao gồm áo sơ mi, áo vest và quần tây, tổng cộng chỉ có 32 vạn, không bằng cái giá 100 vạn mà Phó Thuân Viêm đưa ra với cô. Hơn nữa, căn cứ theo phản hồi của thương hiệu, chất vải của bộ đồ này nếu có dính rượu vẫn có thể giặt sạch, đưa ra tiệm giặt hay là tự giặt đều được, còn có bốn phương pháp giặt khác nhau.
Tổng kết: Phó Thuân Viêm đưa hóa đơn bồi thường 100 vạn cho cô, là hành vi cố ý lừa đảo tống tiền. Bởi vì quần áo có thể giặt sạch, theo lý mà nói, nếu cô làm bẩn thì chỉ cần bồi thường phí giặt giũ thôi. Nếu Phó Thuân Viêm vẫn muốn cô bồi thường số tiền 100 vạn, Nguyễn Ấu San sẽ công khai chuyện này, đồng thời sẽ khởi tố anh ta.
Tổng tài Phó thị gia trị con người cả chục tỷ vậy mà lại đi cố ý lừa gạt, tông tiền một thực tập sinh nhỏ bé, việc này mà truyền ra, thanh danh của Phó thị sẽ bị anh ta làm liên lụy, thậm chí đến giá cổ phiếu cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Tiếp theo, thông tin thứ hai, chính là Phó Thuân Viêm và Tô Mạn Nhu ở vườn hoa bên ngoài yến hội hôn nhau nồng nhiệt. Toàn bộ quá trình đều bị camera ghi lại. Trong đó, có một góc có thể thấy rõ mặt của Tô Mạn Nhu, Phó Thuân Viêm còn nhiều lần gọi tên cô ta “Mạn Nhu, Tiểu Nhu“.
Cái này mà truyền ra, đối với Phó Thuân Viêm vốn phong lưu thì cũng chẳng có gì, nhưng đối với người đang muốn tham gia vào chương trình “Ước mơ ngôi sao” mà nói, sẽ hoàn toàn phá vỡ hình tượng thanh thuần của Tô Mạn Nhu. Loại tin tức ong bướm này đối với sự nghiệp của Tô Mạn Nhu chính là một đòn đả kích.
Tiếp theo, thông tin thứ ba, là chứng cứ tập đoàn Phó thị trốn thuế. Chừng đó chứng cứ chỉ là một phần nhỏ mà thôi.
Tin trốn thuế mà bị tuồn ra, không chỉ có giá cổ phiếu và thanh danh bị ảnh hưởng, mà còn có nguy cơ bị phạt một số tiền khổng lồ.
Cuối cùng, Nguyễn Ấu San kết luận lại: Yêu cầu Phó Thuân Viêm bồi thường cho cô vụ việc đầu tiên bị thiệt hại tinh thần 100 vạn, vụ việc thứ hai phí im lặng 100 vạn, vụ việc thứ ba phí im lặng 300 vạn, tổng cộng 500 vạn, không mặc cả.
Ngoài ra, email còn có thông tin ngân hàng, số thẻ của cô, yêu cầu chi trả một lần, nếu không thì email này đúng giờ sẽ được gửi đi cho báo đài cùng với bên phía công an.
Hơn nữa, số tiền này chỉ có thể mua sự im lặng của cô.
Nếu Phó Thuân Viêm lấy sự nghiệp của cô đang lúc phát triển mà ra uy hiếp, hoặc là làm ra những thủ đoạn trái pháp luật, nguy hại đến tự do thân thể và an toàn của cô, email này sẽ được gửi ra cho cả nước cùng biêt.
Nguyễn Ấu San làm xong hết những chuyện này, cảm thấy thật thỏa mãn.
Không phải Nguyễn Ấu San chưa nghĩ đến việc đi kiện Phó Thuân Viêm, mà là trước mắt những thứ này có thể ép bọn họ một chút.
Nêu tin tức này được công bố ra, Phó Thuân Viêm sẽ chỉ bị ảnh hưởng thanh danh, giá cổ phiếu hạ, bị phạt một khoản tiền to mà thôi. Còn về phần Tô Mạn Nhu, cô ta sẽ không thể theo con đường hình tượng thanh thuần nữa, chỉ có thể đi theo con đường hắc hồng (*) thôi.
Mà cái cô muốn là, Phó Thuân Viêm sẽ bị phong sát toàn diện, thậm chí còn im lặng mà biến mất khỏi thế giới này.
Nhược điểm phải nắm trong tay thì mới có tính uy hiếp.
So với việc công bố những chuyện này ra, bị tổn thất chín mười số không, 500 vạn của cô cũng chẳng đáng là bao.
Cô muốn cho Phó Thuân Viêm biết cô không phải quả hồng mềm cho anh ta tùy ý vo tròn bóp dẹp, mà cô là một con chó dữ, nếu dám chọc cô, đương nhiên sẽ bị cô cắn lại.
Đợi cô lớn lên, sẽ không chỉ đơn giản cắn một phát đâu. Nếu bọn họ dám ra tay với cô, đương nhiên chuẩn bị tinh thần bị chặt tay là vừa.
Chờ cô đủ lông đủ cánh rồi, cô sẽ tính luôn cả vốn lẫn lời.
***
Tắt máy tính, Nguyễn Ấu San cảm giác bụng đói kêu ầm cả lên.
Tuy nói là nữ minh tinh vì duy trì vóc dáng nên nhịn ăn là bình thường, nhưng cô bây giờ chưa phải minh tinh, lại còn đang tuổi ăn tuổi lớn, không thể nhịn đói quá lâu được.
Thân thể này giống với thân thể của cô kiếp trước, đều là thể chất không dễ mập, cho nên, đã muốn ăn thì cứ ăn thôi!
Vài phút sau, Nguyễn Ấu San ở phòng bếp nấu mì.
Thẩm gia không có đồ ăn đêm, bữa tối Thẩm Túc ăn còn thừa đều đã bị dì Vương đóng hộp mang đi hết.
Cũng may nguyên liệu trong tủ lạnh lại rất phong phú.
Nguyễn Ấu San lấy nguyên liệu cần nấu ra, tôm đã bóc vỏ, trứng gà, cà chua, nấm, rau xanh.
Nguyên liệu còn tươi, chỉ cần nấu đơn giản vào bước, nấu xong, mùi thơm ngập tràn trong phòng bếp.
Lúc này, cửa phòng bếp đột nhiên vang lên giọng nam: “Cô đang làm cái gì đó?”
Nguyễn Ấu San quay đầu lại, phát hiện đó là ông chủ kiêm chủ nhà của cô, Thẩm Túc.
Cô thuận miệng đáp: “Nấu bữa khuya. Anh có muốn một bát không?”
Nguyễn Ấu San đã đói lắm rồi, cảm thấy có thể ăn hết một con trâu, cái gì cũng bỏ vào trong nồi. Đến khi nấu xong, hình như phần ăn có hơi nhiều, một mình cô ăn thì không hết.
Bữa tối vốn ăn ít, bây giờ lại nghe mùi đồ ăn, Thẩm Túc có chút đói nên rụt rè gật đầu: “...Muốn.”
Thẩm Túc biết ngày mai Nguyễn Ấu San phải đi quay chương trình, anh nghĩ cả một buổi chiều, thấy vẫn nên nói chuyện với tình nhân giả của mình một chút.
Mặc kệ cô nghĩ anh thế nào, nhưng không thể đi đâu cũng bô bô nói anh “không được”, nếu không sẽ trừ lương!
~ Hoàn chương 2 ~
Chú thích:
(*) hắc hồng: ý chỉ nổi lên nhờ tai tiếng.