Nữ Phụ Mỗi Ngày Tìm Cách Kiếm Tiền

Chương 46: Chương 46




Editor: Cheese

Beta: Chin ✿

Mới nãy Nguyễn Ấu San nhắn qua gọi 'ca ca', xong bây giờ còn gửi tin nhắn thoại gọi ngọt xớt.

Thẩm tổng từ fan bố biến thành fan chồng ôm tim, cảm thấy con tim bé nhỏ của anh bị hai chữ 'ca ca' của Nguyễn Ấu San làm cho không chịu nổi nữa.

Anh không do dự miếng nào, chuyển khoản 3000 tệ ngay và lập tức!

Nguyễn Ấu San liền gửi lại một chiếc sticker vô cùng đáng yêu: Cảm ơn ba ba nha.JPG

Thẩm Túc nhìn cái sticker này liền ngứa mắt: “Sao không gọi ca ca nữa?”

Nguyễn Ấu San định ra giá một lần gọi thì tính 1000, gọi một hồi kiểu gì đại ca Thẩm nhà anh cũng phá sản cho coi.

Nhưng mà nghĩ lại Thẩm Túc một thân hơn trăm tỷ..... Gọi tới trăm triệu lần, thôi khỏi.

Nguyễn Ấu San cũng không nhận 3000 tệ kia, cô chỉ là trêu đại ca Thẩm xíu thôi.

Sau khi làm xong thủ túc, Nguyễn Ấu San đi vào khu phòng chờ.

Nguyễn Ấu San phát hiện Thẩm Túc mới nhắn tin nữa, kêu cô mau nhận bao lì xì đi.

Nguyễn Ấu San thấy không tiện, còn hỏi: “Thẩm lục ca buổi tối rảnh không? Em định mời anh ăn bữa cơm nè, coi như cảm ơn anh bữa giờ phụ em học ôn thi.”

Từ quê cô đi đến Nam Thành mất khoảng 2 tiếng đi tàu cao tốc, tầm 5 giờ chiều là đến nơi rồi.

Thấy cô mời đi ăn, Thẩm Túc vui vẻ: “Được.”

Nguyễn Ấu San liền tìm xem có nhà hàng nào sang trọng mà đồ ăn ngon không.

Là cô mời khách nên đâu thể nào đến nhà hàng của Thẩm Túc ăn được chứ, tại lần nào đến đó ăn cô cũng không cần trả tiền, giờ lại kéo nhau qua đó thì có khác gì cô đang lợi dụng đại ca Thẩm đâu.

Nguyễn Ấu San đang cúi đầu nhìn điện thoại, bên cạnh đột nhiên có hai em gái đi đến bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: “Cho hỏi chị có phải là Nguyễn Ấu San không?”

Nguyễn Ấu San hôm nay mặc đồ đơn giản, đeo kính không độ cùng với khẩu trang, nhưng do không phải là kính râm, cũng không có đội nón, nên mới bị phát hiện nhanh vậy sao?

Mà từ lúc đến đây tới giờ cũng chẳng có ai phát hiện ra, ai dè đến lúc này lại bị nhận ra.

Nguyễn Ấu San nhìn trái nhìn phải, thấy không có bao nhiêu người chú ý, nên mới nhìn qua chỗ hai em gái đang đứng hồi hộp, nhỏ giọng nói: “Đúng là chị, các em muốn xin chữ ký hả?”

Hai em gái nghe thế mắt sáng rỡ, liền che miệng để không lớn tiếng, gật lấy gật để: “Muốn muốn muốn ạ!”

Nhưng mà, bọn họ đi đường không có mang giấy bút theo.

Nguyễn Ấu San lại có mang, nên cô lấy bút với giấy nhắn trong ba lô ra.

Cô hỏi tên của hai em gái, còn hỏi học trường nào, sau đó còn nhắn nhủ đôi ba chữ,

Hai em gái được chữ ký rồi cũng không đi liền, vì còn nửa tiếng nữa mới tới giờ soát vé, nên bọn họ liền ngồi nói chuyện với Nguyễn Ấu San.

Nguyễn Ấu San với Hình Miểu vẫn phải đợi Trần Dũng đến rồi mới đi được, mà tàu của bọn họ cũng 40 phút nữa mới chạy, thời gian còn dư dả lắm,/

Tiểu Hoan hỏi: “Nguyễn Nguyễn, chị có đói bụng không, để em mua gì cho chị ăn nha?”

Tiểu Dung bổ sung: “Chị uống gì em đi mua cho nè!”

Nguyễn Ấu San không thấy đói bụng, nhưng hiếm lắm mới gặp được fans thế này, vì thế mới cười tủm tỉm: “Thôi để chị mời hai đứa nha.”

Thế là bọn họ ra khỏi phòng chờ mà đi vào nhà hàng KFC gần đó.

Tuy nói là không đói, nhưng Nguyễn Ấu San không chống lại được sức hấp dẫn của đồ ăn, nên vừa ngồi tám chuyện với fans vừa ngồi xé gà ăn, còn có khoai tây chiên và nước ngọt nữa.

Tiểu Hoan: “Nguyễn Nguyễn, chị ăn ít thôi chứ, làm nghệ sĩ không phải ai cũng phải kiểm soát cân nặng hả?”

Nguyễn Ấu San mới gặm xong cái cánh gà, lại vừa hút một hơi dài nước ngọt, khuôn mặt xinh đẹp lộ vẻ thoả mãn: “Hiếm lắm mới được nghỉ, ăn nhiều một chút cũng không sao. Bình thường chị vận động nhiều lắm, nên ăn cỡ này cũng mập không có nổi đâu.”

Tiểu Dung, vốn là fan mẹ: “Đừng nghe con nhỏ kia nói, chị gầy lắm đó, ăn nhiều vô nè.”

Nguyễn Ấu San mở to mắt nhìn fan mẹ: “Em gái, em còn nhỏ hơn chị đó nha.”

Tiểu Dung cười hì hì: “Kệ chứ, em cứ coi chị là con gái của em á.”

Xong Tiểu Dung còn vạch trần Tiểu Hoan: “Còn con nhỏ này là fan vợ của chị nè.”

Tiểu Hoan bình thường chính là mấy kiểu fan đi đâu cũng hô “Ông xã Nguyễn Nguyễn về đây em đẻ cho nè”, bây giờ thì ngượng ngùng: “Không có đâu mà, chị đừng nghe nó.”

Nguyễn Ấu San nghe thế cười quá trời, còn quay qua trêu fans: “Tiểu Hoan Hoan, gọi một tiếng ông xã chị nghe miếng coi?”

Tiểu Hoa xấu hổ, giận lẫy: “Chị ơi chị sao vậy nè, em muốn chuyển qua làm fan mẹ cơ! Chị còn là em bé á, đừng có làm ba cái trò quyến rũ người khác như thế này!”

Nguyễn Ấu San cắn cắn ống hút, giả vờ: “Ủa? Fans cũng có thể chuyển qua chuyển lại vậy luôn hả, sao mấy em không có miếng kiên định nào hết vậy?”

Nguyễn Ấu San không biết rằng, trong lúc cô đang ngồi nói chuyện đùa giỡn với fans, thì ở xa xa có một nữ sinh đã ngồi, quay lại toàn bộ cuộc nói chuyện vừa rồi đăng lên Weibo, còn khiến chuyện này viral khắp nơi một chút.

Người này cũng chỉ là nonfan bình thường, mà tàu của cô ta cũng sắp chạy rồi, nên ngồi đợi xíu chứ không phải cố ý bám theo.

Hình Miểu vốn đã để ý từ đầu, cảm thấy chuyện Nguyễn Ấu San với fans nói cũng không có gì bí mật, nên cũng không có cản.

Đợi đến lúc Nguyễn Ấu San quay về tàu thì đã thấy số fans đứng đợi cô tăng lên mấy chục người.

Nguyễn Ấu San giật mình.... Ủa chuyện gì đã xảy ra vậy?

Quý Thu gọi điến tới, cô mới biết là nãy giờ mình với fans ăn cơm bị người ta quay lại, xong rồi còn có cái màn cô đòi fan gọi “ông xã”, nên giờ cả cái mạng xã hội đều bàn về chuyện này.

Mà fanclub San Hô bữa giờ không thấy cô đăng weibo, hôm nay lại biết được idol mới về Nam Thành, thế là kéo nhau ra để gặp.

Cũng may có Trần Dũng với Hình Miểu đi cùng ổn định trật tự, Nguyễn Ấu San đứng chụp ảnh với fans xong, ký tên mấy cái rồi nhanh chóng lên xe.

Đợi đến lúc Nguyễn Ấu San rời khỏi bến tàu đã là 6 giờ tối.

Nguyễn Ấu San nhắn Wechat cho Thẩm Túc: “Thẩm lục ca, em vốn định mời anh đến nhà hàng XX ăn lẩu, tiệm này em thấy trên mạng họ khen dữ lắm, nhưng mà chỗ đó không có phòng riêng, mà nếu mình ngồi ăn ở sảnh chung em thấy hơi bất tiện, em sẽ bị người ta nhận ra mất. Anh thích ăn gì? Có biết nhà hàng nào tốt tốt không?”

Thẩm Túc: “Em muốn ăn lẩu hả? Vậy mình đi ăn ở đây đi.”

Sau đó anh gửi kèm một địa chỉ.

Nguyễn Ấu San ngồi tra cứu một hồi, nơi đây vốn là một nhà hàng lẩu khá xa hoa.

Lúc Nguyễn Ấu San đến trước cửa nhà hàng, Thẩm Túc đã đến từ lúc nào rồi. Anh đưa cô vào bằng lối dành cho khách VIP, đi thang máy lên thẳng tầng ba của nhà hàng.

Lúc nãy ở dưới đất, Nguyễn Ấu San có thấy cả tầng một và tầng hai của nhà hàng đều rất đông khách, ở ngoài cửa còn có cả hàng người đứng xếp hàng.

Nhưng mà cả lầu ba thì lại trống hoắc.

Chỉ có cô với Thẩm Túc thôi.

Mà mới nãy trước khi Hình Miểu và Trần Dũng rời đi còn đem hành lý của cô bỏ qua xe của Thẩm Túc nữa.

Sau khi hai người chọn được chỗ ngồi gần cửa sổ rồi, Nguyễn Ấu San hỏi: “Thẩm lục ca, bộ mình bao nguyên tầng này luôn hả?”

Thẩm Túc: “Ừ, chỉ bao tầng này thôi, yên tâm đi, không tốn nhiều tiền đâu.”

Nguyễn Ấu San liền thấy hơi bực: “Ủa bữa này em mời mà, bao nhiêu tiền, anh cứ đọc số tài khoản đi em chuyển qua lại nè.”

Nếu là bao nguyên tầng thì chắc chắn kiểu gì cũng đã thanh toán trước rồi.

Thẩm Túc cười khẽ: “Em nôn cái gì chứ. Em mới debut được mấy bữa, trong tay có mấy đồng tiền chứ? Sau này còn rất nhiều dịp để em mời tôi ăn mà.” Nhìn bộ dạng không vui vẻ gì của Nguyễn Ấu San, Thẩm Túc mới nói: “Nếu em thật sự muốn mời, vậy lần sau có thể mời tôi ăn gà rán, khoai tây chiên, Coca.... giống như lúc em mời fan mẹ với fan bà xã của em vậy đó.”

Lấy thân phận fan bố chuyển qua fan ông xã, tuy là anh cũng có chữ ký riêng của Nguyễn Ấu San, cũng được Nguyễn Ấu San mời ăn, nhưng mà nhìn thấy đoạn clip cô đùa giỡn với fans, anh cũng cảm thấy ghen tị.

Thẩm tổng tỏ vẻ mình đang bị San San “đùa giỡn“.

Nguyễn Ấu San hết hồn: “Không ngờ Thẩm lục ca anh mà cũng muốn ăn ba cái món bậy bạ ngoài đường đó hả?”

Thẩm Túc:.....Anh không hề thích một chút nào.

Crush nhà anh chắc là không thể nào nghĩ đến khả năng fan ruột của mình có thể cũng bị “biến chất” được đâu nhỉ?

Thẩm Túc sợ mình vừa mới nói ra câu “Tôi là fan ông xã của em nè”, “Tôi muốn theo đuổi em”, như vậy, chắc sẽ doạ cho bạn nhỏ lúc nào cũng xem anh như “người lớn trong nhà” bỏ chạy mất.

Cái loại chuyện cưa đổ crush thế này, vẫn là phải theo từng bước mới thành công.

Đầu tiên, là phải khiến Nguyễn Ấu San quen với việc “danh phận” của anh đã chuyển từ “fan bố” sang “thầy giáo” sang “ca ca” cái đã.

Vì thế, trong suốt buổi ăn, Thẩm Túc làm những hành động mà trước giờ anh chưa từng làm, như dùng đũa gắp thức ăn cho Nguyễn Ấu San, giúp cô nhúng thịt, thậm chí còn mang bao tay lột một đĩa tôm luộc, sau đó đưa qua cho Nguyễn Ấu San.

Nguyễn Ấu San vốn thích ăn tôm, nhưng lúc nào cũng thấy lột vỏ tôm rất phiền, không ngờ, đại ca Thẩm lại ngồi lột vỏ tôm cho cô ăn....

Gắp đồ ăn hay nhúng thịt dùm thì cũng là mấy chuyện bạn bè thân thiết làm cho nhau, nhưng mà ngồi lột vỏ tôm thế này thì hơi thân quá rồi.

Thấy Nguyễn Ấu San nhìn chằm chằm đống tôm đã được bóc vỏ, bộ dạng do dự, Thẩm Túc lại làm như không có việc gì: “Mấy bữa nay tôi học được trên mạng cách bóc vỏ tôm rất nhanh, đang lúc cần luyện tập, em thấy kỹ thuật của tôi không tốt à?”

Lúc Thẩm Túc lột tôm đúng là nhìn tay chân lóng ngóng, vụng về thật, còn bị rách thịt nữa, nhưng mà mấy con tôm xấu xấu đó anh đều bỏ vô bát của mình hết, chỉ đem mấy con tôm xinh đẹp lấp lánh bỏ vào bát cho Nguyễn Ấu San thôi.

Vừa thấy kỳ lạ mà vừa thấy đáng yêu ghê.

Nguyễn Ấu San: “Nào có, kỹ thuật bóc vỏ tôm của anh siêu tốt nha!”

Nói xong, cô gắp một con, chấm nước chấm rồi bỏ vào miệng nhai, hạnh phúc đến híp cả mắt: “Tôm này siêu tươi, ăn siêu ngon!”

Thấy Thẩm Túc còn định bóc tiếp mấy con nữa, Nguyễn Ấu San vội vàng nói: “Thẩm lục ca, anh cũng ăn đi chứ, em ăn nhiêu đây đủ rồi đó. Hồi chiều em có ăn chút xíu rồi nên giờ không có ăn nhiều lắm đâu.”

Thẩm Túc ngồi bóc vỏ tôm là một chuyện to tát cỡ nào, nhưng mà so với việc cô cùng fan bà xã, fan mẹ ăn gà rán, uống nước ngọt, ăn khoai tây chiên, thì đều chậm hơn một bước.

Thẩm Túc: “Lần sau em đừng có hở gặp fans bên ngoài muốn ăn cái gì cũng dẫn đi ăn như thế, vẫn nên duy trì chút khoảng cách. Nếu lần nào gặp fans em cũng đưa bọn họ đi ăn như thế, xong rồi bị quay phim, lên hot search mãi, sau này quảng cáo đưa đến sẽ toàn là quảng cáo đồ ăn thôi.”

Nguyễn Ấu San không nghĩ mình sẽ bước lên đỉnh cao danh vọng, nên cũng không có nhu cầu đi theo con đường minh tinh cao cấp làm gì, cô chỉ muốn kiếm tiền thôi.

Cô thắc mắc: “Quảng cáo thức ăn thì có gì không tốt ạ? Có tiền rồi mà còn được ăn nữa.”

Thẩm Túc: “Nghe nói nếu quay chụp quảng cáo cà phê, một ngày uống mười mấy ly cà phê chưa chắc đã xong. Nếu như em muốn quảng cáo gà rán, một ngày có khi ăn cũng phải mấy hộp to...”

Nguyễn Ấu San lúc này đã hơi no, vừa nghe Thẩm Túc nói thế, liền cảm thấy muốn bội thực: “Không được, em cũng không có yêu gà rán đến mức đó.”

Một lần ăn hai cái cánh gà cay là đủ rồi, đằng này ăn hẳn mấy hộp to.... Chắc cả đời này cô không bao giờ muốn ăn gà rán nữa.

Thẩm Túc: Chặn đường phát triển của fans tình địch - checked.

Sau khi hai người ăn xong, Thẩm Túc dắt Nguyễn Ấu San đi dạo bờ sông.

Ngày mai, Nguyễn Ấu San sẽ quay lại làm việc, đi ghi hình cho một chương trình giải trí “Chiến đấu mỗi ngày”, cũng may là địa điểm cũng ở Nam Thành.

Đợi sau khi ghi hình xong, còn phải đi họp báo, phỏng vấn, chụp bìa tạp chí, quay MV ca nhạc, quay quảng cáo đại ngôn, lịch trình mỗi ngày đều lấp kín hết.

Thẩm Túc nhìn thoáng qua lịch trình của Nguyễn Ấu San, liền cảm thấy đau lòng: “Nhìn em còn bận rộn hơn tôi nữa.”

Làm anh chỉ muốn đem cô nhốt trong nhà, nói cô không cần lăn lộn giới giải trí làm gì, có anh nuôi cô rồi, cô chỉ cần tìm một công việc nhàn hạ làm qua ngày thôi.

Nhưng mà, cô toả sáng trên sân khấu như thế, anh không thể nào vì tư tâm của mình mà bẻ gãy giấc mộng của cô được.....

Nguyễn Ấu San: “Thì cũng bận một hai năm thôi, hợp đồng với nhà đài cũng chỉ một năm nữa là hết, còn với Vạn Tinh là ba năm nữa. Đợi đến khi em kiếm đủ hai ba căn hộ, mở hai ba cái cửa hàng gì đó, có hai ba siêu xe, cỡ cỡ đó thì em sẽ cân nhắc giải nghệ.”

Thẩm Túc:......?

“Chứ em không định ra album, đóng phim, hoặc là tranh giải gì đó à?”

Nguyễn Ấu San nói thật: “Đi làm thì mục đích chính là kiếm tiền mà. Có thể lấy được giải thưởng thì càng tốt, nhưng giải thưởng không có cũng không sao, chỉ cần có tiền là được.”

Không nổi tiếng cũng không sao, chỉ cần giàu là được!

Thẩm Túc:........ Chỉ thế thôi sao?

Nhưng mà nếu Nguyễn Ấu San thật sự không cần làm mấy cái kia, anh cũng không cần lo lắng chuyện sau này khi hai người yêu nhau, chuyện yêu đương bị người ta phát hiện làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô.

Nguyễn Ấu San cũng hỏi Thẩm Túc: “Thẩm lục ca, anh chắc là không thiếu tiền rồi, vậy anh còn mục tiêu nào anh muốn thực hiện không?”

Cô đã nợ Thẩm Túc quá nhiều nhân tình rồi, sau này có khi còn phải nhờ tới anh nữa. Bản thân Thẩm Túc tiền thì không thiếu, nên mua quà tặng quá bình thường, cho nên phải hỏi xem ngoài tiền ra anh còn thích cái gì nữa không.

Thẩm Túc ngồi suy nghĩ ba giây, nghiêm túc trả lời: “Thật ra, tôi không thể chỉ chú tâm vào làm việc, mà còn tính tới chuyện cuộc sống sau này nữa. Kế hoạch của tôi là trong vòng một năm rưỡi hoặc hai năm tới sẽ kết hôn.”

Đến lúc đó, chắc là Nguyễn Ấu San đã hoàn thành xong mục tiêu nghề nghiệp của mình rồi... Mà quan trọng hơn là, cũng đủ tuổi kết hôn rồi.

Nguyễn Ấu San giật mình: “.....Hả?!”

Tác giả có lời muốn nói: Tuyến tình cảm của ông chủ Thẩm chính thức bắt đầu nha!

~ Hoàn chương 46 ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.