Đôi mắt xanh đen giao với ánh mắt vàng phượng trên sân khấu kia, tạo nên không gian chết ngộp khi mọi người nhìn vào nó
“ Tôi sao??”_ cô mở miệng nói, bất mãng với lời nói của Vũ Hạo Nhiên, cô chưa làm gì dính liếu với hắn cả, mà đã mời cô rồi
“ ừ”_ Vũ Hạo Nhiên nhàn nhạt không chậm không nhanh nói. Nhìn người con gái kia đôi mắt to tròn nhìn anh
Làm hắn cảm giác cô rất đáng yêu a~. Nếu không phải lần trước khi cô nhận lời khiêu khích của Hàn Băng đàn một bài hát trên sân khấu thì hắn đã không mang cảm giác nhớ nhung như vậy
Đúng vậy lúc đó hắn có mặt ở sau cánh gà sân khấu nơi cô biểu diễn. Và chính một khúc nhạc đó đã mang ấn tượng sâu sắc đối với hắn rất nhiều
“ KHÔNG THÍCH”_ cô gằng từng chữ ánh mắt thể hiện rõ cô không thề có hứng thú với nó. Cô đâu có rãnh để diễn chứ
“ Vậy để xem sự thể diện của dòng tộc Vũ đã mất trong tay em rồi, hay là em muốn....!?!!”_ Vũ Hạo Nhiên mở miệng tự phi tự tiếu nhìn cô, thể hiện sự khiêu khích, đe dọa trong lời nói
Cô đâu có ngu mà không hiểu lời nói hắn. Hắn đang dùng đông dương kích tây với cô à, nhưng thực con lỗi trò đó xưa rồi Vũ Hạo Nhiên à.
Cô gỡ tay Quách Tử Thần, Mạnh Thiên Kì ra
Làm cho bọn hắn cảm thấy tiếc nuối vì sự lạnh lỡ của cô
Cô bước lên phía trước để đối diện với Hắn mỗi bước đi thể hiện sự cao quý của một nữ hoàng thượng cổ thật sự, làm mọi người phải uy áp với vẻ đẹp đó
Cô dừng bước lại nhìn hắn mặt đối diện mặt, mắt đối diện mắt. Từ trong tay áo rút cái quạt màu đỏ ra mà khi đi dự tiệc một bá tước phải đem theo đó là quạt phong tục này đã thấm từ xương máu khi cô còn rất nhỏ trủ trì đứng đầu dòng họ Agle
Xoẹt
Cái quạt xòe ra như khiêu vũ trên tay cô vậy, cô để quạt trên miệng cất giọng nói
“ dòng tộc Vũ Hạo Nhiên đủ tư cách sao???!”_ cô không thề kiên dè hoặc sợ hãi đối diện lời khiêu khích của hắn
Vũ Hạo Nhiên hơi kinh ngạc lời nói thập phần không sợ của cô khi đối diện với dòng tộc lớn như hắn. Chỉ cần hắn ra lệnh thì sẽ có hàng tá cô gái xếp hàng hiến vũ cho hắn ngay cả dâng cơ thể
Mà cô....cô.. đã quá...xem thường
“ Không biết tôi có vinh hạnh được xem tài nghệ của Hồng Thạch Kim không???”_ Vũ Hạo Nhiên đưa tay ra mời cô, sự phong nhã của hắn đã làm cho mọi con gái ở đây phải chết thiếp không cưỡng lại được
“ Đồng bạn học Kim à!! Cậu không định xem thường người trủ trì Vũ à”_ lúc này giọng nói trong trẻo cất lên, xuất hiện người con gái khuất sau bóng tối với bộ đầm trắng muốt trên tay li rượu đỏ lắc lư nhẹ, nhìn phía về phía cô
Kim à!! Cô còn tài năng gì mà tôi chưa từng tìm hiểu đây
Ồ!! Hôm nay là ngày gì mà cô bị mọi người soi mó vậy, cô nhớ là xem bóc quẻ rồi mà.
“ haha...Xin lỗi không có tài năng gì cả, đã làm mọi người thất vọng rồi”_ cô mỉm cười như gió xuân cánh quạt đung đưa trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, nốt ruồi son ngay khóe mắt càng trở nên đậm hơn với nụ cười của cô. Sự đẹp diễm lệ đó làm người ta chỉ biết ngắm nhìn mà không thể với tới được nó như ảo như thực vậy
Thực thực ảo ảo...
“ Người không có tài năng sao?? Sao có thể là đồng bạn học Kim được”_ Hàn Băng trào phúng nói không nặng không nhẹ dịu dàng nói như xem người đang nói bới mình là một cao thủ vậy
“ Hảo”_ cô sảng khoái lời nói của Hàn Băng như nhận lời tuyên bố đó
Bước lên phía bục, ánh mắt nhìn mọi người lần lượt phía dưới đài. Cuối cùng dừng ánh mặt tại trên người Hàn Băng
Cô nhẹ mấp máy môi. Làm người khác không thể thấy rõ chỉ có Hàn Băng hiểu được dụng ý đó
“ Băng à!! Tôi chấp nhận lời khiêu chiến đó”
Lúc này, Băng cũng mỉm cười nhìn cô. Vậy từ giờ giây phút này, tôi và cô sẽ trở thành đối thủ của nhau. Người mà tôi công nhận từ thời xưa đến giờ chỉ có cô mới xứng đáng làm đối thủ của tôi thôi Hồng Thạch Kim à
Cô ra dấu hiệu cho người chỉnh nhạc kêu hắn bật lên khúc Nhạc Nam phong Hòa Ly đó mà cô rất thích khi nghe bài của thế giới này
Tiếng nhạc mở lên, dồn nén âm thanh bão táp như tiếng đàn ngựa chạy lên chiến trận
rồi nỗi niềm đó tới điệp khúc hòa ca của tiếng sáo, đàn cầm liên khúc như lời chúc mừng chàng đi chiến thắng trở về
Lúc này, từ sau sân khấu bộ đầm trắng ngà hiện lên, một thiếu nữ xuất hiện
Cô đưa tay di chuyển nhẹ nhàng khi cánh tay hạ xuống cánh quạt đó từ tay áo hiện ra
Gấp lại , làn váy bay nhẹ nhàng trong không trung cánh quạt xèo rộng ra che đi phân nữa cái trán của thiếu nữ. Nỗi bi đát, tuyệt vọng khi chàng rời xa nàng vì đăm mê địa vị, hoạn lộ của cửa thành mà quên mất nàng.
Nàng chỉ múa mỗi cây quạt mà tràn đầy, tâm tình, nhu tình làm mọi người không khỏi xuyến xao trầm mê khung cảnh đó
Cánh quạt múa lượn trên cánh tay đó như hòa hợp hoàn hảo của cô. Mồ hôi chảy trên khuôn mặt diễm lệ của cô càng tôn lên vẻ đẹp của cô, ngắm nhìn người con gái đang múa đó Hoàn Mĩ trong hoàn hảo đó làm mọi người phải tấm tắc khen ngợi
Cảnh tượng này hút hồn các nam chính mà bọn hân không thể nói nên lời. Vẻ đẹp và tâm hồn của cô thật xa cách
Vũ Hạo Nhiên nhìn cô gái đang múa đó trông cô thật đẹp như thế giới này không thề thuộc vào cô
Nỗi rung động cả Thiên Kì và Tử Thần đang chậm rãnh thấm từng cơ thể
Tiếng nhạc kết thúc
Cô gấp quạt lại, mắt nhắm lông mi rũ xuống rồi mở ra
Bốp
Bốp
....
....
“ hay hay quá cô gái”_ mọi người
“ tuyệt lắm”_...
....
.....
Cô bước xuống nhìn Hàn Băng kia, thấy cô ta nhếch mép nhìn cô
' không hổ làm đối thủ của tôi. Tôi và cô sẽ chiến đấu còn dài '
Cô cũng trân trọng đối thủ của mình nên cũng mỉm cười nhẹ với nữ chủ .
Bắt đầu từ đây nữ chủ và nữ phụ tôi ai sẽ là người nhận được hồi kết cuối cùng?? Rồi cũng sớm thôi phải không Hàn Băng
-------------------
Sau cánh rừng Pali
Tà áo đỏ diễm lệ phấp phới trong gió, khuôn mặt họa thủy yêu nghiệt kia ngắt, nhìn lên bầu trời nghĩ tới người con gái múa vũ điệu Nam phong Họa Ly đó làm hắn tưởng nhớ vũ điệu kiếp trước hắn đã từng thấy ở dòng họ Agle một lần. Và thế giới này chính là một bản sao dư tàn hắn tạo ra
Nên bài hát được hắn áp dụng trong thế giới ảo rất ít người biết tới mà cô đã tìm ra và múa vũ điệu đó như lặp lại hồi kiếp trước
Cũng là người con gái đó, đã múa cho hắn xem và bây giờ thì chỉ tàn hồn mất đi kí ức
Hắn sẽ chờ để trong thế giới này để cô thu mảnh kí ức còn lại